Chương 15: Hút sữa
Hướng Nam luôn luôn thích ngực to, cậu xoa xoa cơ ngực Bùi Mẫn cảm thấy còn chưa đã ghiền: “Anh ép cơ ngực vào nhau đi.”
Bùi Mẫn nhìn Hướng Nam với ánh mắt nguy hiểm, thằng nhóc kia, yêu cầu nhiều thế.
“Tôi muốn nhìn rãnh ngực, anh ép đi mà… Cho tôi xem được không?”
Giọng Hướng Nam như đang làm nũng, đàn ông ấy à, lời ngon ngọt ở trên giường trước nay đều không cần nghĩ.
Gân xanh trên trán Bùi Mẫn giật nhảy, hai tay vẫn hơi khép lại, ép hai mảnh cơ ngực vào nhau, hiện ra khe rãnh rõ ràng, vô cùng sắc tình.
Làm như vậy không những muốn Hướng Nam mềm lòng, mà càng nhiều là sợ mình không thỏa mãn Hướng Nam thì cậu sẽ lăn lộn hoa cúc của anh.
Hiện tại cúc huyệt của anh phải được nghỉ ngơi một lúc, nếu thọc rút mạnh chắc sẽ càng bị thương nghiêm trọng hơn.
Hướng Nam vui sướиɠ, đôi mắt xanh lè, đầu tiên là cậu cúi đầu như con chó nhỏ ngửi ngửi cơ ngực Bùi Mẫn, xác định không có mồ hôi thối hoắc mới hưng phấn úp mặt vào rãnh ngực.
Vui sướиɠ cọ qua cọ lại, cơ ngực vốn không nhạy cảm của Bùi Mẫn bị Hướng Nam liếʍ cắn lại nổi lên chút cảm giác dị dạng, đặc biệt là khi Hướng Nam hút đầṳ ѵú mạnh mẽ như là có thể hút ra sữa.
Trong cổ họng bất giác tràn ra tiếng kêu rên nho nhỏ, Bùi Mẫn dựa đầu trên ghế sô pha, thở hổn hển, anh không nghĩ ra vì sao cơ ngực ngày thường không có phản ứng gì mà lại bị hút có cảm giác.
Có điểm đau, có điểm ngứa, lại có điểm tê, cảm giác phức tạp, có chút muốn thằng nhóc này vẫn luôn liếʍ cắn hút mυ'ŧ đầṳ ѵú như vậy. Bùi Mẫn cảm thấy mình điên rồi.
Anh khó nhịn nhíu mày, giọng khàn khàn đông cứng: “Đừng hút, không có sữa.”
Hướng Nam ngẩng đầu nhìn Bùi Mẫn, trong ánh mắt lóe ánh sáng hưng phấn, đôi mắt lấp lánh này quá chói mắt, đôi môi màu đỏ thắm bóng nước xinh đẹp như bôi một lớp son bóng.
Bùi Mẫn giật mình, sau đó mất tự nhiên dời tầm mắt, giả vờ giả vịt ho khan một tiếng.
“Tôi nghe nói có một loại thuốc có thể làm đàn ông sinh sữa.” Hướng Nam nói ra ý nghĩ kỳ lạ.
Bùi Mẫn đương nhiên biết loại thuốc này, đó là thuốc cấm, vội đáp cực nhanh: “Cậu đừng mơ, không có chuyện tôi uống thuốc kia đâu.”
Hướng Nam cúi đầu như là hơi u buồn, không hề do dự há to miệng ngậm một núʍ ѵú khác của Bùi Mẫn: “Tôi biết mà, chỉ nói chơi chơi thôi.”
Trong đầu Bùi Mẫn toàn là cảnh tượng đôi mắt của Hướng Nam tỏa sáng lấp lánh rồi lại ảm đạm xuống, trái tim cứng rắn của anh hơi mềm một giây, rồi lại lập tức cứng rắn: “Cậu biết thì được.”
Bùi Mẫn cúi đầu nhìn cái đầu đen của Hướng Nam, ánh mắt hơi tán loạn, ngay sau đó lại thanh tỉnh.
“Ưm a…” Đột nhiên không kịp phòng ngừa suyễn một tiếng.
Thằng nhóc Hướng Nam tham lam này, ăn một bên còn chưa đủ, tay cũng không an phận véo đầṳ ѵú bị hút đến sưng đỏ bên kia.
Đau đớn rất nhỏ phối hợp với tê ngứa kỳ dị khơi dậy tìиɧ ɖu͙© trong thân thể Bùi Mẫn, dươиɠ ѵậŧ thâm đen của anh hơi cương lên, hậu huyệt mấp máy chậm rãi phân bố ra dịch bôi trơn.
Lúc này, thân thể và tinh thần tập trung cao độ, hơi phấn khởi. Thân thể Bùi Mẫn càng lúc càng nóng, toát mồ hôi làm cả người anh ẩm ướt, mồ hôi mịn trên làn da màu đồng cổ như một lớp dầu, bóng loáng, hormone giống đực bùng nổ.