Có H Thì Mới Yêu: Thế Giới Thứ Nhất

Chương 6: Chuẩn bị rời đi (Hơi H)

Chương 6: Chuẩn bị rời đi (Hơi H)

Bạch Hổ to lớn mang theo thiếu nữ chạy vào trong rừng rậm, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng hai người nói chuyện, tiếng hổ gầm, tiếng cười của thiếu nữ lanh lảnh như chuông bạc vương vấn trong núi.

“Ha ha... Đi nào... Vυ't vυ't...” Thiếu nữ cười tươi như hoa, nhẹ nhàng vỗ về Bạch Hổ. Phóng túng bao nhiêu lâu, cô cũng suýt quên mình đã từng là một cô gái vui vẻ hay cười. Như thế này thật tốt... Thật tốt...

...Gào... Vật nhỏ này thế mà lại coi hắn là ngựa để cưỡi, thôi không so đo với cô, chỉ cần cô vui là được.

Hoa, trước mặt là một rừng hoa mênh mông bất tận, cô gái nào cũng có giấc mộng công chúa, mong chờ bạch mã hoàng tử tới đón mình.

Đinh Nhu không có bạch mã hoàng tử, nhưng cô lại có Bạch Hổ. Hắn hiểu thế nào là lãng mạn, hiểu được trái tim thiếu nữ. Bạch Hổ thả cô xuống đất, để cô hòa mình vào những khóm hoa, còn hắn bình thản đi theo sau lưng cô.

Thiếu nữ ngửi bông hoa này một chút, ngửi bông hoa kia một chút, không biết cô ngửi được mùi gì mà khẽ hắt xì một cái.

“A Cách, mau tới đây, hoa này thơm quá.” Đinh Nhu len lén che miệng cười.

Bạch Hổ thong thả bước tới, ngửi thử một cái, sau đó lập tức hắt hơi không ngừng, nước mũi ồ ạt chảy ra... Vật nhỏ này đúng là càng lúc càng thích làm chuyện xấu.

Đinh Nhu chạy mệt thì ghé người dựa trên lưng Bạch Hổ nghỉ ngơi, vươn tay xoa cằm Bạch Hổ.

Bạch Hổ vươn đầu lưỡi liếʍ mặt cô, sau đó dùng chiếc lưỡi đẫm nước bọt liếʍ vào tai cô... Cô khẽ kêu lên một tiếng, thì ra lỗ tai là bộ phận mẫn cảm của Đinh Nhu.

Cô nghiêng đầu tránh đầu lưỡi của Bạch Hổ, nhưng Bạch Hổ không có ý định buông tha cho cô, hắn ném cô vào trong bụi hoa.

Thiếu nữ khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt ngập nước, long lanh nhìn hắn. Thứ to lớn dưới thân Bạch Hổ dần dần cứng lên.

Bạch Hổ liếʍ láp vành tai nhỏ nhắn của cô, sau đó chuyển xuống cần cổ trắng nõn, rồi dần dần di chuyển xuống đến ngực. Cách một lớp quần áo, Bạch Hổ hít sâu một hơi, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt của bộ ngực mềm mại khiến cho máu toàn thân hắn sôi lên sùng sục.

Đôi tay nhỏ bé trắng như tuyết của Đinh Nhu cố gắng chống lại người thú đã chìm trong du͙© vọиɠ này: “Ừm... Chúng ta về sơn động rồi làm có được không?”

“Tiểu yêu tinh, ta không nhịn được, không tin thì em sờ thử xem...” Giọng nói trầm khàn đầy từ tính, hắn không quan tâm cô có giãy dụa hay không mà dùng sức xé tan quần áo cô! Roẹt... Chiếc áo khoác bị xé toạc, hai bầu ngực trắng nõn như hai quả cầu tuyết lập tức bật ra ngoài.

Bộ ngực của cô rất đẹp, đầṳ ѵú tròn, bầu ngực căng mọng, mềm mại!

Hai hạt đậu trên ngực cô lúc này đã hưng phấn đỏ bừng, càng nổi bật trên làn da trắng nõn!

Cảnh tượng này khiến hô hấp của Bạch Hổ trở nên nặng nề, hắn nhanh chóng lao tới trước ngực cô, vươn đầu lưỡi ướŧ áŧ thô ráp mà liếʍ qua liếʍ lại hai đầṳ ѵú tinh xảo.

Nước bọt trong miệng khiến đầṳ ѵú trơn trượt.

“Ưʍ... A... A... A...” Thiếu nữ bắt đầu phát ra những tiếng rêи ɾỉ...

Bạch Hổ càng thêm hưng phấn, trên đầu côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn cũng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ... Tí tách... Tí tách... Dâʍ ɖị©ɧ rơi trên người Đinh Nhu, làm ướt quần cô...

Thiếu nữ đỏ bừng mặt mũi, hơi thở nóng rực. Thân thể mềm mại của cô ưỡn lên, giống như một con cừu non đang chờ đợi được đàn ông yêu thương...