Bạch hổ rút phân thân từ trong mật huyệt ra, chậc một tiếng...
Cửa huyệt không có khép kín lại còn có chút sưng đỏ, có thể nhìn thấy vách tường non mịn trong động nhỏ, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ từ mật huyệt chảy ra. Bạch hổ duỗi đầu lưỡi liếʍ láp rửa sạch hạ thân cho cô, đầu lưỡi lại mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho âm đế, một luồng nhiệt khí dâng lên, mật huyệt lại chảy ra một chút ái dịch.
Hắn biến trở về hình dáng con người, bế Đinh Nhu lên, hôn môi cô, mặt đầy dịu dàng
"Tiểu yêu tinh, sao em lại ở đây?"
Thiếu nữ trải qua kí©ɧ ŧìиɧ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, hai mắt khép hờ nhìn mình.
Mũi ngọc tinh xảo, môi anh đào mê người. Gậy thịt dưới thân dần dần dựng đứng, hít sâu một hơi, kìm nén, mật huyệt của tiểu yêu tinh đã sưng đỏ, nhịn một chút. Còn có rất nhiều cơ hội, khóe miệng hắn nhếch lên, khẽ cười.
"Người ta tỉnh lại đã ở chỗ này, sau đó cả người khô nóng, chuyện còn lại anh biết đó!" Đinh Nhu mềm mại nỉ non nói
"Tiểu yêu tinh cùng ta trở về sơn động trên núi nghỉ ngơi đi, ở ngoài không tốt" Vuốt ve tóc cô, cuốn cô vào trong thảm bế lên, tấm thảm hơi mỏng bao lấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô, nhũ hoa trên ngực vẫn còn dựng cứng, cách thảm mỏng lộ ra, ánh mắt bạch hổ mờ mịt dừng lại ở trên hai luồng đầy đặn, tay khẽ dùng sức ôm chặt Đinh Nhu, sau đó bước chân dồn dập chạy vội trở về sơn động.
Đinh Nhu mơ mơ màng màng được bạch hổ đặt lên một tấm da lông ở trên giường đá, không hiểu là da lông động vật gì, không quá mềm mại. Chẳng qua có thể chấp nhận, cái giường này thật lớn, Đinh Nhu như đang sống lại, lăn qua lăn lại ở trên giường.
"Tiểu yêu tinh, thấy em có tinh thần như vậy, có phải còn muốn hay không, ngoan ngoãn ngủ đi, bổn vương ra ngoài săn thú, buổi tối sẽ thỏa mãn em"
Đinh Nhu kêu gào trong lòng.. Thỏa mãn cái trứng nhà ngươi = =! Lão nương có biểu hiện ra là muốn được thỏa mãn, muốn bị xỏ xuyên ư..
Cái đồ cầm thú tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, đầu óc chỉ có làʍ t̠ìиɦ, ai.. Được rồi.... Vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt, thực sự có chút mệt mỏi, nghiêng người, đưa lưng về phía bạch hổ đã ngủ .
Bạch hổ nhìn Đinh Nhu ngủ rồi, xoay người đi ra ngoài săn thú.
Đinh Nhu mơ thấy chính mình đang ăn thịt bò bít tết thượng hạ cùng rượu Laffey năm 82, đang đưa đến miệng bỗng bị một tiếng gào của thú làm bừng tỉnh!!!
Đinh Nhu tỉnh dậy, đảo mắt nhìn lại khắp nơi đều là vách đá, bên ngoài cửa động tối om, dựa theo ánh trăng nhìn thấy bạch hổ vác theo một con hươu đi tới trước cửa, bạch hổ nhanh chóng làm sạch con hươu, cầm lấy củi để nhóm lửa ở trong góc động, tiếp đó nướng thịt hươu...
Hình như có gì loạn rồi!! Ai có thể nói cho cô biết tại sao lão hổ cũng ăn đồ chín không, Đinh Nhu bọc thảm đi qua.
"Bé con ngủ đủ rồi ư? Đợi lát nữa sẽ được ăn thôi, bình thường bổn vương đều ăn thịt sống, sợ em không quen mới nhóm lửa nướng, trước kia cũng thấy bộ lạc nhân loại đều ăn đồ chín"
Bạch hổ vừa nói vừa nhanh chóng quay thịt hươu
"Anh tên là gì? Vì sao tự nhận mình là bổn vương"
Đinh Nhu ngồi xổm trên mặt đất mặt đầy nghi hoặc nhìn bạch hổ.
"Ta tên Á Cách, là vương của khu rừng này, tiểu yêu tinh tên gì?"
"Em là Đinh Nhu, có thể gọi em là Nhu Nhu!"
Đinh Nhu vân vê lọn tóc, nhìn chằm chằm thịt hươu. Thật sự quá đói .. Từ buổi sáng ăn bữa sáng xong, mãi cho đến hiện tại trong bụng cũng chưa ăn gì.
Thịt hươu chín, bạch hổ xé một mảnh nhỏ đưa cho Đinh Nhu
Đinh Nhu sửng sốt , không thể tưởng được bạch hổ này rất tinh ý, nhận lấy thịt, liền đưa lên miệng nhỏ ăn, ưʍ.. Có chút vị mặn, hẳn là có muối.
Sau khi ăn xong Đinh Nhu đã mệt rã rời, dụi mắt nhìn Á Cách ăn nốt thịt hươu còn dư lại, rửa sạch da lông của hươu.
"Nhu Nhu mệt mỏi thì đi ngủ trước, ta ra bờ sông tắm rửa một chút rồi trở về, ngày mai lúc mặt trời lên, ta sẽ mang em đến bờ sông tắm rửa, hiện tại nhiệt độ không khí quá thấp, em không chịu nổi"
Nói xong liền bế Đinh Nhu đặt lên giường
"Ừm, Á Cách mau chóng trở về, Nhu Nhu ngủ trước "
Chờ Á Cách đi khá xa, Đinh Nhu sử dụng thuật thanh khiết, cả người nhẹ nhàng sảng khoái.
Ngay lúc Đinh Nhu ngủ đến mơ màng, cảm thấy trước ngực tê dại, mở mắt ra nhìn thấy một cái đầu đen tuyền đang liếʍ láp ngực mình. = =! Cầm thú này lại động dục.
"Ưʍ... Nhu Nhu ... Buồn ngủ..."
"Nhu Nhu ngủ đi. "
Nói xong động tác trên tay tiếp tục xoa nắn bộ ngực đầy đặn của cô, hai hạt đào nhỏ ở trên cứng đờ, cúi người xuống, dùng hàm răng ngậm lấy hạt đào nhỏ, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi mạnh mẽ hút mυ'ŧ.
Từng đợt kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại, Đinh Nhu không nhịn được rêи ɾỉ ra tiếng
"Ưʍ... A... A..." Cảm giác này thật sự mất hồn, bàn tay thô to của hắn đi qua mỗi một tấc da thịt, từ hai vυ' đến ngón chân, từ sau lưng đến mông, thảm bị hắn xốc cả lên, phần bên trong đùi hoàn toàn loã lồ ở trước mắt hắn, hắn dừng lại động tác, ngồi dậy, nương theo ánh trăng cẩn thận thưởng thức hai chân tinh tế trắng nõn của cô, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng vỗ về cẳng chân cô, chậm rãi tiến vào trong chân... Hắn vươn đầu lưỡi, hôn lên bàn chân ...
"Ưʍ... Á cách.. Rất ngứa.. Đừng như vậy..."
Đầu lưỡi của hắn không ngừng liếʍ láp bàn chân Đinh Nhu, còn nâng chân cô lên, liếʍ láp từng ngón chân một.
"Tiểu yêu tinh không thích như vậy sao... Vậy Á Cách sẽ không làm nữa ..."
Nói xong tiến vào trong đùi, mật huyệt đã sớm chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, hắn dùng đầu lưỡi chậm rãi tách hai cánh hoa hồng nhạt, tham lam liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi tiếp tục hướng về phía trước, mυ'ŧ nhẹ âm đế, đầu lưỡi lượt lờ hai vách mật huyệt, thỉnh thoảng ấn nó, mật huyệt bị mυ'ŧ vào càng thêm hồng nhuận.
"Ưm, Á Cách, Á Cách... Nhu Nhu muốn... A a..."
Mật huyệt phun ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, toàn bộ bị Á Cách nuốt vào...
"Được, tiểu yêu tinh"
Á Cách đã nhẫn nhịn tới cực hạn rồi, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ thô to dựng thẳng tiến vào, mật huyệt vẫn khít chặt như vậy, vừa ấm vừa thoải mái. Cây gậy lớn tiếp tục tiến thẳng cho tới cửa tử ©υиɠ, qυყ đầυ bị mật huyệt bao vây lấy, có thể cảm giác thấy những nếp uốn nhè nhẹ, tựa như có rất nhiều cái miệng nhỏ đang tranh nhau hút lấy thân côn ŧᏂịŧ...
Đinh Nhu nâng mông về phía trước "Á Cách... A... Dùng sức... Cắm... Đừng dừng lại .. Tiểu huyệt Nhu Nhu rất ngứa..."
Hai chân không ngừng quấn chặt lấy eo hắn, không ngừng lắc lư, vặn vẹo.
"Ôi... Tiểu yêu tinh câu người ... Bổn vương sẽ thỏa mãn em"
Sau đó nhanh chóng khởi động phần eo, tăng tốc chọc vào rút ra, qυყ đầυ không ngừng va chạm ở cửa tử ©υиɠ, còn thỉnh thoảng hướng về phía trước khơi mào, vuốt ve kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế của cô, miệng cũng không nhàn rỗi căn mυ'ŧ hạt đào trên ngực..
Đinh Nhu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng kêu lên.
"Tiểu huyệt Nhu Nhu ... Tê tê dại dại... Thực sảng khoái ... Còn muốn càng nhiều... Ưʍ... A... Cây gậy lớn... Đâm hỏng Nhu Nhu...."
Đinh Nhu lắc lư hạ thể vừa theo động tác của hắn, mật huyệt gắt gao bọc lấy gậy lớn...
Hắn cũng bắt đầu rêи ɾỉ, mồ hôi chảy xuống đầṳ ѵú cô, chảy xuống ngực, eo cũng tăng thêm lực, đâm vào rút ra thật mạnh , mỗi một lần đều cố gắng cắm thật sâu.
"Ưʍ... Đủ rồi... A... A..."
Da^ʍ huyệt co rút lại...... Một luồng nhiệt tức khắc vây quanh qυყ đầυ hắn, Đinh Nhu lại lần nữa cao trào...
"Tiểu yêu tinh, còn chưa đủ mà. Bổn vương còn chưa sảng khoái đủ đâu"
Hai tay cường tráng có lực của hắn bế Đinh Nhu lên, mặt chôn vào rãnh ngực cô, đầṳ ѵú không ngừng ma xát lên khuôn mặt, hắn mạnh mẽ thở dốc. Thở ra luồng khí nóng phun lên hai vυ'... Mật huyệt lại tên dại một trận... Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng nhiều.
Thọc vào rút ra mấy trăm cái, tiểu huyệt Đinh Nhu không ngừng co rút lại, giống như muốn hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn ... Hét lên một tiếng, lại lần nữa đạt tới cao trào...
"A, tiểu yêu tinh... Em thật chặt... Bổn vương muốn bắn, a..."
Mông va chạm kịch liệt, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào tử ©υиɠ
Đinh Nhu xụi lơ ở trong l*иg ngực... Dựa vào bờ vai của hắn... Hai người ôm nhau, không ngừng thở dốc...
Bắn xong, lúc sau côn ŧᏂịŧ vẫn còn nóng bỏng như than, nhưng nhìn tiểu bảo bối dưới thân đã hết sức để làm lần hai, khẽ đặt cô lên giường, biến thành thú thân, rửa sạch mật huyệt cho cô, rửa sạch sẽ xong lại lần nữa biến thành hình người, ôm cô vào trong lòng ngực, hai người cùng nhau tiến vào mộng đẹp.