Định Chế Lão Công

Chương 3: Âm huyệt bị chồng liếm quá ngứa, nguyên cây đại Ꮯôn Ŧhịt cắm vào.

Đại dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vừa to vừa cứng, làm cho đũng quần dựng cao lên thành một cái lều trại, cho dù là cách một lót vải quần tây, Giang Tinh Vũ cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ phát ra từ cái vật này ở bên trong của quần tây.

Khuôn mặt điển trai làm cho người ta trở nên mê hoặc, nơi phía dưới còn cương cứng thô to đến như vậy, đây quả thực chính là thức ăn từ trên trời rơi xuống!

Giang Tinh Vũ vô cùng động lòng, dưới sự dụ hoặc của nhan sắc này và đại dươиɠ ѵậŧ, hai cái tao huyệt trước sau đều không chịu được mà bắt đầu ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra róc rách, qυầи ɭóŧ đã ướt hết.

Trần Nhất Phong vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ nhàng xung quanh vành tai của Giang Tinh Vũ, gương mặt đẹp trai cũng hiện nên nụ cười ôn nhu, ở bên tai của Giang Tinh Vũ thấp giọng mà mê hoặc: "Vợ à, anh hiện tại muốn lập tức ăn em."

Trái tim Giang Tinh Vũ đập loạn xạ, hai chân cũng trở nên mềm nhũn, hận không thể lập tức nằm xuống giang hai chân ra, để cho thầy Trần lập tức đem nguyên cây đại dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn đút vào bên trong âm huyệt của cậu mà bắn tinh.

Làʍ t̠ìиɦ vào ban ngày, hơn nữa còn ở một nhà hàng, nếu như cứ như thế mà làʍ t̠ìиɦ thì quả thực là vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Hai mắt Giang Tinh Vũ tràn đầy sắc tình, vô cùng chờ mong mà chăm chú nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của Trần Nhất Phong, khát vọng thầy Trần sẽ lập tức đem cậu đẩy xuống, áp xuống trên mặt đất hung hăng cᏂị©Ꮒ cậu!

Nhưng mà Trần Nhất Phong ở đối diện sau vài giây liền buông cậu ra, nắm tay kéo cậu đến ngồi vào bàn ăn, nói: "Buổi sáng hôm nay đã học bốn tiết, đói bụng rồi đi, mau ngồi xuống, để anh kêu phục vụ lập tức bưng đồ ăn lên." Sau khi nói xong, anh lại cúi đầu tiến lại gần bên tai Giang Tinh Vũ, dùng giọng điệu sắc tình của mình nhẹ giọng cười nói: "Chờ em ăn no rồi, chồng lại ăn em."

Giang Tinh Vũ lập tức cảm thấy nửa bên tai của mình đã trở nên tê dại.

Người phục vụ cũng nhanh chóng bưng đồ ăn lên, trong đó quả nhiên là có món ngó sen hoa quế đường mà Giang Tinh Vũ thích nhất, không đợi Giang Tinh Vu động chiếc đũa, thì Trần Nhất Phong liền trước tiên gắp một miếng lên đưa đến bên miệng cậu: "Món ngó sen hoa quế đường ở nhà hàng này rất được, nếm thử một miếng xem hương vị như thế nào."

Hành động đút nhau ăn giữa các cặp đôi, vô tình liền khiến cho nội tâm Giang Tinh Vũ trở nên ngọt ngào không thể miêu tả được, cậu há mồm cắn lấy miếng ngó sen hoa quế đường, ánh mắt trong lúc lơ đãng lại vô tình lướt qua bàn tay đang nắm chiếc đũa , ngón tay thon dài, khớp xương hiện lên rõ ràng, vô cùng đẹp, chính là đôi tay này, mới vừa rồi nắm lấy bờ mông của cậu xoa bóp, ngón tay còn cố ý vờn quanh bờ mông của cậu dụ hoặc sắc tình.

Giang Tinh Vũ nghĩ thầm, nếu như hiện tại cậu ngậm lấy ngón tay này vào miệng, thầy Trần có phải hay không sẽ thuận thế mà móc dươиɠ ѵậŧ ra đút cho cậu ăn.

Ngay lúc đang miên man suy nghĩ, thầy Trần liền chồm người lại gần, há mồm cắn lấy một nửa bên còn lại của miếng ngó sen.

Hai người cứ như vậy mỗi người cắn một nửa miếng ngó sen, đôi môi thân mật mà khắng khít dán sát lại gần, Trần Nhất Phong liền dẫn đầu tiến công, dùng đầu lưỡi đẩy hết nguyên một miếng ngó sen vào trong miệng Giang Tinh Vũ, bên trong khoang miệng của Giang Tinh Vũ hiện tại đã tràn ngập mùi vị ngọt ngào của ngó sen, nhưng mà hiện tại thì cậu cũng không có cẩn thận mà đi nhấm nháp, đôi môi cứ thế mà bị thầy Trần ngậm lấy, ôn nhu mà mυ'ŧ lấy hôn vào.

Giang Tinh Vũ không thể kìm chế được mà đắm chìm ở bên trong nụ hôn vô cùng ngọt ngào này, sau đó liền nhớ lại hai cái nhãn giả thiết mà cậu đã chọn cho thầy Trần ở bên trong app "Định chế lão công", trong đó có một cái chính "Ngọt đến phát ngán", đúng là quá chuẩn xác mà, vô luận là ngó sen hoa quế đường, hay là nụ hôn của thầy Trần, đều rất ngọt.

Sau một lúc, đôi môi của hai người mang theo sự nuối tiếc mà tách ra, Trần Nhất Phong dùng ngón tay thon dài của mình nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi của Giang Tinh Vũ, mỉm cười hỏi: "Ngọt không?"

Giang Tinh Vũ không biết được câu hỏi của anh là đang chỉ về ngó sen hoa quế đường, hay là nụ hôn không dứt ra được lúc nãy, đỏ mặt mà gật gật đầu.

Giang Tinh Vũ bị gợi lên tìиɧ ɖu͙©, cho dù chỉ là một nụ hôn đối với cậu mà nói là không đủ, cậu muốn càng nhiều, khát vọng thầy Trần có thể ngay lập tức nhào lên áp cậu xuống, mạnh bạo mà lột hết quần áo của cậu, sau đó thì tùy ý mà đùa giỡn……

Các hình ảnh hiện lên trong đầu càng lúc càng trở nên xấu hổ, trên mặt Giang Tinh Vũ liền nóng lên.

"Vợ à, mặt của em sao lại đỏ đến như vậy? Có phải là không khoẻ ở chỗ nào hay không?" Trần Nhất Phong nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng lên của Giang Tinh Vũ, sắc mặt quan tâm mà từ phía đối diện vòng qua, duỗi tay lên sờ soạng khuôn mặt của Giang Tinh Vũ, lại sờ vào trên trán của cậu: "Hình như là có nóng lên một chút? Có phải bị phát sốt rồi hay không?"

Giang Tinh Vũ quẫn bách mà né tránh bàn tay của thầy Trần, nói: "Không phải, em không có phát sốt mà."

"Không có phát sốt?" Trần Nhất Phong nhìn chằm chằm thật lâu vào khuôn mặt của Giang Tinh Vũ, đột nhiên khoé miệng nhếch lên lộ ra một nụ cười vô cùng ái muội, anh tiến lại gần bên tai của Giang Tinh Vũ, nhẹ giọng cười nói: "Vợ, em không phát sốt, vậy là phát da^ʍ sao?"

Đầu óc Giang Tinh Vũ lập tức nổ tung, sắc mặt cũng trở nên đỏ hơn.

Liền ở thời điểm cậu hoảng hốt không biết nên trả lời như thế nào, Trần Nhất Phong lại đột nhiên quỳ xuống, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua nơi giữa háng của cậu, cười nói: "Vợ, nhìn thử xem nơi này của em, đã cứng đến như vậy."

Giang Tinh Vũ vừa cúi đầu xuống nhìn, lúc này mới phát hiện nguyên lai là đũng quần của chính mình không biết từ lúc nào đã dựng cao lên như vậy.

Trần Nhất Phong cười cười cúi đầu xuống ôn nhu hôn lêи đỉиɦ lều trại đang dựng đứng, nụ hôn này bất quá cũng chỉ là một nụ hôn tựa như chuồn chuồn lướt nước, nhưng mà Giang Tinh Vũ lại cảm thấy vừa rồi giống như đã bị mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ, vô cùng hưng phấn mà run lên vài cái.

"Vợ, có phải cảm thấy qυầи ɭóŧ bó chặt rất khó chịu hay không? Chồng giúp em móc ra ngoài cho nó hít thở không khí một chút được không?"

Giang Tinh Vũ còn chưa kịp suy nghĩ là nên đáp ứng hay là cự tuyệt, thì nút quần jean đã bị ngón tay thon dài của thầy Trần tháo ra, ngay sau đó khóa kéo cũng bị kéo xuống, lộ ra qυầи ɭóŧ bên trong đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt đẫm.

Trần Nhất Phong có chút kinh ngạc mà nhướng mày, giương mắt lên nhìn Giang Tinh Vũ, cười hỏi: "Vợ, qυầи ɭóŧ như thế nào lại ướt như vậy?"

Giang Tinh Vũ thật sự rất ngượng ngùng khi phải bộc lộ ra bản chất thật của bản thân là do quá dâʍ đãиɠ, cho nên dâʍ ŧᏂủy̠ mới có thể không ngừng chảy ra ở trong qυầи ɭóŧ.

Ở dưới ánh mắt sáng lên nhìn chăm chú của Trần Nhất Phong, Giang Tinh Vũ trở nên cuống quýt, Trần Nhất Phong cứ thế mà nhìn chằm chằm cậu một lúc lâu, sau đó mới cười nói: "Qυầи ɭóŧ đã ướt đến như vậy, mặc vào trên người chắc là rất khó chịu đi, chồng giúp em cởi ra được không?"

Không đợi cho Giang Tinh Vũ trả lời, Trần Nhất Phong liền lấy tay kéo qυầи ɭóŧ xuống đến đầu gối, làm lộ ra một cây dươиɠ ѵậŧ vô cùng xinh đẹp, cùng với hai cánh môi âʍ ɦộ đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho ướŧ áŧ.

Ở trên đỉnh dươиɠ ѵậŧ vẫn còn dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra, ở trên dươиɠ ѵậŧ có màu hồng nhạt lộ ra dấu vết da^ʍ mỹ ướŧ áŧ, mà ở chính giữa hai cánh môi âʍ ɦộ cũng là ướt đẫm, dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy ra không ngừng.

Nhìn đến hình ảnh da^ʍ mỹ tuyệt đẹp như vậy, ánh mắt Trần Nhất Phong liền có thêm một ngọn lửa, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

"Vợ, âm huyệt đã ướt đến như vậy rồi, thật da^ʍ a!"

Lời nói chế nhạo mang theo sắc tình của Trần Nhất Phong, đôi môi hôn lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt, cả người Giang Tinh Vũ liền không nhịn được mà run lên, đỉnh qυყ đầυ cũng hưng phấn mà chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, đôi môi nóng bỏng ấy hôn một đường dọc theo côn ŧᏂịŧ của cậu đi xuống, thời điểm đến cuối cùng, liền ngậm lấy âm đế của cậu mà dùng sức hút vào.

"Ha ưm ——" âm đế vô cùng mẫn cảm, không thể chịu đựng nổi trước sự trêu chọc của người đàn ông, kɧoáı ©ảʍ tê dại ngứa ngáy làm cho Giang Tinh Vũ không nhịn được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái khó nhịn.

Trần Nhất Phong vươn đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi mà liếʍ láp lấy trên dưới âm đế nhỏ xinh, sau khi liếʍ được vài cái anh nói: "Vợ, âm huyệt này của em thật nhiều nước mà, chồng giúp em liếʍ sạch sẽ hết được không?"

Vừa nói xong, anh liền dùng đầu lưỡi dọc theo khe hở ở giữa hai cánh môi âʍ ɦộ mà liếʍ láp qua lại, đầu lưỡi giảo hoạt có khi còn cố ý đẩy hai cánh môi ra, chen vào bên trong liếʍ láp lấy huyệt khẩu của âm huyệt.

"A —— ưm —— ha ưm —— không cần —— ngứa quá —— không cần liếʍ nữa —— ha a ——" Giang Tinh Vũ cảm giác đầu lưỡi của thầy Trần giống như một con rắn nhỏ mà chui tới chui lui ở khe hở ngay giữa của cậu, tạo ra từng trận kɧoáı ©ảʍ làm cho người ta không thể chịu được.

Sau khi liếʍ láp mấy chục cái âm huyệt mềm mại lại nhiều nước kia, Trần Nhất Phong liền cởi hết quần và qυầи ɭóŧ của Giang Tinh Vũ xuống, nắm lấy hai mắt cá chân nâng hai chân của cậu lên, lôi ra hai cánh mông trắng nõn và tròn trịa, cùng với cúc huyệt hồng nhạt ở giữa.

Âm huyệt ở phía trước đã ướt đẫm, ở mặt sau cúc huyệt cũng không có tốt hơn bao nhiêu, cũng hưng phấn giống nhau mà chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

"Vợ, tao huyệt ở phía sau của em cũng ướt như vậy, có muốn chồng cũng liếʍ giúp em một chút hay không?" Trần Nhất Phong một bên dò hỏi một bên thì đứng dậy, đem quần tây trên người cởi đến đầu gối, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn của mình mà đặt vào trước cửa cúc huyệt, vô cùng nóng lòng mà muốn đút vào bên trong:

"Hay là muốn đại dươиɠ ѵậŧ của chồng trực tiếp cắm vào?"

Đại dươиɠ ѵậŧ cứ như thế mà dán lên cúc huyệt của cậu, loại cảm xúc vừa cứng rắn vừa nóng bỏng vô cùng rõ ràng, Giang Tinh Vũ không thể nhịn được mà cúi đầu xuống nhìn xem, chỉ nhìn thấy đại qυყ đầυ đã bành trướng đến cực đại mà biến thành màu đỏ tím, hình dạng giống một cây dù căng ra lại tựa như một cây nấm lớn, hành thân thẳng tắp vừa to vừa bự, gân xanh nhô lên ở trên cũng chằng chịt, toả ra mùi vị dã tính của đàn ông.

Trần Nhất Phong liền đong đưa vòng eo rắn chắc của mình, dùng đại dươиɠ ѵậŧ ngạnh cứng ngắt ấy mà cọ xát lấy cửa động non mềm, một bên còn dùng ngữ khí dụ hoặc sắc tình mà nói: "Vợ, bên trong tao huyệt có phải rất ngứa hay không? Chồng cầm lấy đại dươиɠ ѵậŧ đút vào, giúp cho em bớt ngứa được không?"

Thân thể dâʍ đãиɠ của Giang Tinh Vũ đã hoàn toàn không còn sức lực để chống trả, sự dâʍ đãиɠ trong xương cốt đã dần thể hiện hết ra bên ngoài, cậu chủ động mà vặn vẹo bờ mông của mình, cửa động cúc huyệt cơ khát mà từ từ co rút lại liếʍ mυ'ŧ lấy qυყ đầυ của người đàn ông, trong miệng cũng nói ra sự khát cầu của mình: "Chồng, mau đút vào, đút hết nguyên cây đại dươиɠ ѵậŧ vào trong, em muốn chồng cᏂị©Ꮒ em."

Vừa dứt lời, côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn liền dùng sức của nó mà căng ra cửa huyệt nhỏ hẹp, từng tấc từng tấc mà cắm vào bên trong nhục đạo nhỏ hẹp của cậu.

"A a a —— đại dươиɠ ѵậŧ —— mau đút vào —— a ưm —— lớn quá —— cứng quá a —— a ưm —— bên trong —— thật đầy a —— a ——"

Giang Tinh Vũ sung sướиɠ đến không ngừng rêи ɾỉ, hai bàn chân thon dài gắt gao mà cuốn lấy eo của thầy Trần.

#Edit: Orla Phạm

#Mọi người yêu thích truyện có thể đề cử cho truyện để mình có động lực edit tiếp nha. 💜💜