Sau khi học xong hai tiết xác suất thống kê, Giang Tinh Vũ lại di chuyển sang một toà nhà khác để học hai tiết về nguyên lý máy tính, chương trình học vào buổi sáng kết thúc, đã là 12 giờ trưa, tuy rằng vào thời gian tan học này ở nhà ăn có rất nhiều người, phỏng chừng hiện tại đi ăn cơm còn phải xếp hàng dài để đợi, nhưng mà sáng hôm nay Giang Tinh Vũ vẫn chưa ăn sáng, đến lúc này bụng đã đói đến không ngừng kêu, cho nên cũng không còn suy nghĩ có nhiều người hay không, liền chen chúc theo đám đông mà đi đến nhà ăn.
Nhưng mà không đợi cậu đi đến cửa nhà ăn, thì tiếng chuông điện thoại liền vang lên, Giang Tinh Vũ lấy điện thoại từ trong túi quần ra xem, tức khắc cả người liền ngây ngốc, trên màn hình điện thoại đang hiển thị tên người gọi là "Chồng".
Đầu óc Giang Tinh Vũ có chút không thể suy nghĩ, bản thân như thế nào cũng không thể nhớ được vào thời điểm nào mà mình lại lưu một cái số điện thoại như vậy, còn để tên là " Chồng" , cho dù là người bạn trai cũ, ở trong điện thoại cậu cũng trực tiếp để cả họ lẫn tên, "Chồng" cái loại xưng hô sến sẩm như thế trước nay cậu chưa bao giờ dùng.
Sau khi do dự một khoảng thời gian, Giang Tinh Vũ mới động ngón tay cứng ngắc mà ấn xuống tiếp điện thoại, giọng nói có chút không thể xác định mà kêu một tiếng: "Alo?"
Đầu bên kia điện thoại liền truyền đến một giọng nói trầm thấp ấm áp của người đàn ông, mang theo một chút lưu luyến nhu tình mật ý: "Vợ, em đã tan học rồi sao?"
Giọng nói này, Giang Tinh Vũ vô cùng quen thuộc, sáng hôm nay còn nghe hết hai tiết học.
"Thầy…… thầy Trần?" Giọng điệu Giang Tinh Vũ không xác định mà hỏi lại, nhưng mà trong lòng của cậu đã có thể khẳng định được chủ nhân của giọng nói này chắc chắn là Trần Nhất Phong, nhưng mà vấn đề hiện tại là như thế nào mà thầy Trần lại kêu cậu là "Vợ"? Gọi lộn số rồi sao, hay là cậu nghe nhầm?
Đầu bên kia điện thoại liền im lặng vài giây rồi mới nghe thấy tiếng trả lời: " Như thế nào lại không gọi là chồng? Không phải lúc trước vẫn luôn gọi là chồng sao, hôm nay như thế nào trở nên kỳ lạ như vậy?" Trong giọng nói còn nghe thấy sự bất mãn.
Giang Tinh Vũ hoàn toàn không thể hiểu được đang xảy ra việc gì, đầu óc liền không thể suy nghĩ, giọng nói lắp bắp mà trả lời:
"Thầy…….. thầy Trần, có phải là thầy hay không vậy………. hay là gọi lộn số? Em là học sinh của thầy………… Giang Tinh Vũ."
Đầu bên kia điện thoại lại tiếp tục trầm mặc, làm cho tâm tình của Giang Tinh Vũ không ngừng trở nên thấp thỏm bất an, cậu đang chuẩn bị cúp máy điện thoại, âm thanh của thầy Trần lại truyền đến: "Vợ, có phải chồng đã làm sai việc gì hay không, em đang giận anh sao?"
Lúc này Giang Tinh Vũ cũng không biết nên trả lời như thế nào, đã như vậy rồi mà thầy Trần vẫn còn chồng chồng vợ vợ, nghĩ như thế nào đều cảm thấy không thích hợp a!
Trong đầu đột nhiên xuất hiện một việc, Giang Tinh Vũ đột nhiên nhớ đến cái app "Định chế lão công" không đáng tin kia, nghĩ đến một khả năng nào đó không khoa học, trong lòng cậu đột nhiên nhảy lên: "Đờ mờ! Không thể nào!?"
Chẳng lẽ thầy Trần thật sự trở thành chồng của cậu?!
Giang Tinh Vũ lập tức cảm thấy tâm tình hoảng loạn, còn chưa kịp tự hỏi liền nghe thấy giọng nói của thầy Trần ở đầu dây bên kia: "Có chuyện gì gặp mặt rồi nói, tối hôm qua đã nói hôm nay sẽ mang em đi ăn cơm ở " Tuyết Lệ Viên", anh đã đặt chỗ rồi, ở tầng hai "Hương Thơm Các", em nhanh chóng đến đây, anh đã gọi món ngó sen hoa quế đường mà em thích ăn nhất. Vợ, chồng yêu em, lát nữa gặp."
Sau khi cúp điện thoại, Giang Tinh Vũ vẫn còn ngơ ngác mà đứng tại chỗ cầm điện thoại, vẻ mặt đờ đẫn.
Qua một lúc sau thì cậu mới hồi phục lại tinh thần từ trong sự khϊếp sợ, vội vàng mở app "Định chế lão công" bên trong điện thoại, chỉ thấy phía trên tấm ảnh chụp của thầy Trần, không biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một cái thanh tiến độ, trên cái thanh tiến độ này có màu xanh lục, nhưng mà đã có một ít bị biến thành màu đỏ.
Giang Tinh Vũ thử nhấn vào cái thanh tiến độ ấy, một cái khung chữ liền hiện lên, bên trong viết: "Thời gian chồng yêu cậu vẫn còn, không cần phải lo lắng, vui lòng hưởng thụ khoảng thời gian ngọt ngào này với chồng của mình."
Cho nên nói, thầy Trần thật sự đã bị cái hệ thống này tẩy não, trở thành chồng của cậu, nhưng mà cuộc tình này khi nào sẽ kết thúc, chẳng lẽ sau khi qua một khoảng thời gian, thầy Trần sẽ khôi phục lại bình thường?
Trong lòng Giang Tinh Vũ âm thầm phân tích.
Vậy rốt cuộc cậu có nên đi tiếp nhận tình yêu của thầy Trần hay không? Nếu như tiếp nhận, vậy sau khi khoảng thời gian này kết thúc, vậy cậu và thầy Trần không phải sẽ trở nên rất xấu hổ hay sao?
Nhưng mà nếu như không tiếp nhận……..
Vừa nghĩ lại khuôn mặt điển trai đến bức người kia của thầy Trần, nội tâm Giang Tinh Vũ nhịn không được mà nhộn nhạo, nếu như từ bỏ cơ hội lần này, thật sự là quá phí phạm của trời!
Cuối cùng thì lý trí cũng thất bại trước du͙© vọиɠ, Giang Tinh Vũ lập tức xoay người, nhanh chóng đi đến "Tuyết Lệ Viên".
" Tuyết Lệ Viên" là một nhà hàng ở gần cổng trường, nơi này được gọi là thánh địa hẹn hò, nhưng mà đối với các cặp đôi ở trong trường thì, cái thánh địa này có giá rất đắt khiến cho bọn họ phải dừng chân khi bước vào.
Thật ra thì Giang Tinh Vũ đã đến đây vài lần với bạn trai cũ, đối với nơi này cũng quen thuộc, cậu theo sự hiểu biết mà tìm đến tầng hai, tìm thấy "Hương Thơm Các" trong lời nói của thầy Trần, sau khi đứng ở cửa hít thật sâu mấy hơi, mới vươn cánh tay run nhè nhẹ mở cửa ra.
Sau khi cửa mở, bên trong căn phòng lại không nhìn thấy bất cứ một người nào, Giang Tinh Vũ nhìn một vòng xung quanh, nghi hoặc mà bước vào bên trong, cậu vừa mới bước vào, từ phía sau cánh cửa đột nhiên xuất hiện một người đàn ông có thân hình cao lớn, chỉ một tay đã đem cậu ôm vào trong ngực gắt gao.
Đột nhiên không kịp đề phòng liền bị tập kích như vậy, Giang Tinh Vũ liền bị dọa sợ, theo bản năng mà muốn hét lên, nhưng mà chưa kịp đợi cậu giãy giụa, người đàn ông lại đột nhiên đem cậu đẩy vào vách tường, sau đó dùng sức mà hôn lên môi cậu.
Giang Tinh Vũ kinh ngạc mà hai mắt trừng to, nhìn kỹ, cuối cùng cũng nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông bất thình lình cưỡng hôn cậu chính là thầy Trần.
Hiện tại khuôn mặt điển trai ấy của thầy Trần đang gần sát mặt cậu, trong lòng Giang Tinh Vũ nhịn không được mà giật mình, không thể tự giữ được bản thân mà bị bắt trở thành tù nhân của nhan sắc này, cam tâm tình nguyện để cho thầy Trần tùy tiện hôn cậu, còn chủ động dâng đôi môi của mình lên.
Trần Nhất Phong liền thuận thế theo đó mà duỗi đầu lưỡi đi vào, cuốn lấy đầu lưỡi của Giang Tinh Vũ, nụ hôn vừa dịu dàng vừa ác liệt, một bên còn xoa bóp lấy hai cánh mông của Giang Tinh Vũ, ngón tay còn cố ý vô tình mà vuốt ve qua lại trên bờ mông.
"Ưm —— ưm a ——" Giang Tinh Vũ phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn, cặp mông dâʍ đãиɠ ở trong bàn tay ấm áp của thầy Trần vừa sung sướиɠ vừa ngứa ngáy, cúc huyệt cũng không nhịn nổi sự cơ khát, đã ướt dầm dề, dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp không ngừng chảy ra.
Sau khi nụ hôn chấm dứt, hơi thở của Giang Tinh Vũ đã trở nên hỗn loạn, không ngừng thở hổn hển, trên mặt cũng dần ửng hồng vì tìиɧ ɖu͙©, Trần Nhất Phong dùng ánh mắt tràn đầy tình yêu của mình mà khoá chặt lấy cậu, sau vài giây, anh cúi đầu đến bên tai của Giang Tinh Vũ, giọng nói trầm thấp mang theo nhiệt độ ấm áp chậm rãi nói chuyện: "Vợ, chồng cứng."
Trái tim Giang Tinh Vũ liền run rẩy, lập tức cảm nhận được một cây đại dươиɠ ѵậŧ cương cứng ở ngay giữa háng của cậu.
Sau khi cảm nhận được sự thô to và cứng rắn của đại dươиɠ ѵậŧ, thân thể dâʍ đãиɠ của Giang Tinh Vũ liền không khống chế được mà trở nên càng hưng phấn, lúc này, không chỉ có cúc huyệt đã ướŧ áŧ, mà âʍ đa͙σ ở phía trước cũng bắt đầu chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
#Edit: Orla Phạm
#Mọi người yêu thích truyện có thể đề cử cho truyện để mình có động lực edit tiếp nha. 💜💜