Chương 3: Dính chút ướŧ áŧ 3
Ngay lúc này Tần Phong cũng nhận ra Lâm Mặc Bạch không đúng lắm, còn có đôi mắt đen nhánh gần như sắp tỏa ra sát ý.
“Ảnh chụp kia không phải là của bạn gái cậu đấy chứ?” Anh ta đột nhiên nói ra suy đoán, sau đó mặc kệ chưa tới giờ, lập tức đứng dậy chuồn mất: “Mặc Bạch, tôi mới tỉnh ngủ, đôi mắt còn chưa mở, cái gì cũng không thấy, tôi thực sự chưa nhìn thấy gì!”
Tiếng kêu của Tần Phong hấp dẫn sự chú ý của không ít người, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tần Phong nhanh chóng chuồn mất, cùng với Lâm Mặc Bạch ngồi thẳng sống lưng, ngồi ngay ngắn một mình.
Môi mỏng của anh mím chặt, toàn thân tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần, bàn tay đặt trong túi quần càng nắm chặt di động.
Vừa rồi anh thực sự tức giận, cho dù chỉ liếc mắt một cái, cũng không muốn để người ta thấy được ảnh chụp.
Người phụ nữ này, hoa huyệt này, đều thuộc về anh!
….
Phù phù… Phù…
Nửa đêm không tiếng động, trong căn phòng ánh sáng tối tăm, vang lên từng tiếng thở dốc.
Trầm thấp, lâu dài, cũng câu tâm hồn người ta.
Âm thanh này từ sâu trong cơ thể phát ra, nhưng khi từ môi mỏng của người đàn ông tràn ra, thiếu niên vốn có âm sắc trong sáng, cũng vì vậy trở nên trầm thấp khàn khàn mà có từ tính.
Nếu bị một người phụ nữ nghe xong, nhất định như lông chim nhẹ nhàng đảo qua đầu quả tim, khiến người ta tê dại khó nhịn.
Nhưng mà lúc này, người khó kìm nén nhất là Lâm Mặc Bạch nằm nghiêng trên giường.
Anh mặc áo ngủ ô vuông xám trắng, quần ngủ và qυầи ɭóŧ màu đen đều được kéo xuống, lộ ra bộ lông nồng đậm từ bụng lan xuống dưới, còn có côn ŧᏂịŧ sưng đỏ cứng rắn, đứng thẳng tắp, biểu lộ sinh cơ và lực lượng của nó.
Tay phải của Lâm Mặc Bạch nắm phía trên côn ŧᏂịŧ, năm ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy, không ngừng cử động qua lại.
Xem ra thủ da^ʍ như vậy đã một thời gian, bởi vì ở đỉnh côn ŧᏂịŧ của anh, phía trên qυყ đầυ bành trướng nhô lên tràn ngập thủy quang ướŧ áŧ, cùng với… Anh dùng tay trái không ngừng lật xem ảnh chụp giống nhau, hoa huyệt kiều diễm da^ʍ mị, bị thủy quang lây dính.
Anh nghiêng đầu, sợi tóc màu đen che khuất cái trán no đủ và một phần mí mắt.
Ở trong khe hở sợi tóc, lộ ra đôi mắt lóe sáng giống như đá đen, mang theo ánh mắt đoạt lấy con mồi, nhìn chằm chằm vào màn hình di động, nhìn hoa kính hắc ám sâu thẳm kia.
Muốn đi vào… Anh muốn cắm vào…