Bất Thành Đôi

Chương 20: Mẹ Và Bố Của Hữu Thiên Rất Tuyệt Vời

Hữu Thiên đưa tôi về nhà của mình, trên suốt đoạn đường cả hai thi thoảng lại liếc mắt nhìn nhau rồi mỉm cười với những lời nói ngọt ngào của người đối diện, lúc đó tôi ước rằng thời gian có thể trôi chậm lại nếu có thể tôi muốn nó đứng yên một lúc cũng đủ thấy nó hạnh phúc biết bao nhiêu.

Đến nhà Hữu Thiên, cậu ta liền vào bếp và mang ra cho tôi một đĩa mì và ly sữa tươi, tôi ngạc nhiên hỏi, "cái này?".

Hữu Thiên nhìn tôi và trả lời với chất giọng trầm của mình, "tôi đã chuẩn bị sẳn nó, đợi cậu đến để thưởng thức thôi".

Ngồi ăn với nhau vui vẻ, phía bên kia lối vào có hai người bước vào nhà, nhìn sơ qua có thể là ba mẹ của Hữu Thiên. Ba của cậu ta thì cao, thân hình bảnh bao nhìn như một doanh nhân thành đạt, còn người phụ nữ cạnh bên trong sang trọng và quý phái, đoán chắc chắn là mẹ của cậu ấy.

Hữu Thiên đứng lên tiến lại gần và phụ ba mang chiếc Vali vào trong, "ba mẹ về sớm thế, con nghe ba mẹ nó sáng mai mới về mà?"

Người mẹ cạnh bên trả lời, "sợ con ở nhà tập tụ ăn chơi, ba con không yên tâm nêm về gấp đây".

"Ba mẹ này, có bạn con ở đây mà".

Rồi hai cô chú hướng mắt về phía tôi, tôi hoảng hốt và bật dậy rồi cuối đầu kèm theo một câu nói rất nghiêm, "chào cô chú cháu tên là Bá Nhật".

Ba người họ nhìn tôi rồi cười phì, tôi đứng đối diện chỉ biết gảy đầu và gượng cười theo, ba mẹ của Hữu Thiên tiến lại gần tôi và nói, "cháu ngồi đi".

"Dạ", rồi tôi từ từ ngồi xuống trước sự ngỡ ngàng của bản thân.

Hữu Thiên mang vali vào trong và vội vã chạy

đến bên tôi, "thưa ba mẹ, đây là Bá Nhật cậu bạn mà con hay kể cho mẹ nghe. À! Ba nhớ phần cháo hôm bửa con mang về không? Là mẹ của Bá Nhật nấu đó".

Ba của Hữu Thiên hỏi cậu ta, "hôm nay con không như mọi khi, có chuyện gì khiến con lễ phép lại thường vậy?".

Hữu Thiên cười rồi đáp, "ba... Bạn con có ở đây đó". Tôi nhìn qua cậu ta rồi mỉm cười, cậu ta bật dậy rồi đi thẳng vào bếp và mang ra hai ly nước cam, "ba mẹ uống nước đi", hai bác nhìn Hữu Thiên rồi bật cười với vẻ mặt đầy bất ngờ, "Hữu Thiên của mẹ đây à?".

Lúc này tôi cảm thấy được sự hạnh phúc và vô cùng vui vẻ từ gia đình của Hữu Thiên, nhưng tôi lại thấy lo lắng và sợ hãi vì nếu như ba mẹ của Hữu Thiên biết được chuyện của tôi và cậu ấy thì có thể họ sẽ không chấp nhận được sự thật này và sẽ bắt buộc chúng tôi phải xa nhau thì phải làm thế nào?

Hữu Thiên đứng lên và nói với ba cậu ta rằng, "hay là con với ba đi mua chút gì đó để gia đình mình ăn tối đi ba". Rồi chú ấy cũng đứng lên rồi hô, "cũng được, vậy hai cô cháu ngồi trò chuyện đi, anh với con đi kiếm gì đó về ăn".

Người mẹ trả lời với chất giọng trầm ấm của mình, "anh với con đi nhanh rồi về, em với Bá Nhật đợi".

Rồi cô ấy đi qua, ngồi cạnh tội và nói, " Hữu Thiên chưa bao giờ giờ đưa bạn về nhà, đặc biệt là bạn mới. Khánh cũng chỉ vào nhà được vài phút rồi bước ra. Cô ấy còn biết chuyện Hữu Thiên và tôi quen nhau, ngủ cùng nhau.

Cô ấy chia sẻ rằng, lúc đầu cô ấy cũng rất sốc và không biết phải đối diện với sự thật này như thế nào nhưng sau nhiều đêm suy nghĩ về vấn đề này người mẹ ấy cũng đã ủng hộ con mình theo đuổi những gì mà nó thích, theo duổi tình yêu mà nó mong muốn có được.

Tôi nhìn cô với rương mặt đầy ngưỡng mộ nếu thế giới này có nhiều người mẹ như cô thì tốt biết mấy, Rồi tôi nói với cô, "cháu cảm ơn cô".

Cô ấy xoa đầu tôi rồi cười, "có gì mà phải cảm ơn, nghe thằng Thiên kể về cháu cô cũng thấy rất thương cháu".

***

Hữu Thiên từ trong bếp chạy ra, "Mẹ vào trong dùng bữa đi ạ". Rồi cậu ta lại gần tôi, áp mặt vào tay tôi rồi nói, "mẹ nói gì với cậu thế?".

"không có! Hỏi thăm thôi à", rồi tôi đứng lên đi theo cô vào trong.

Sau khi dùng bữa tối với cô chú xong, được sự cảm mềm từ mẹ của Hữu Thiên nên tôi đã ngủ vại với gia đình, tôi và Hữu Thiên sau khi rửa bát đĩa xong hai chúng tôi trở về phòng ngủ, cậu ta đưa cho tôi 1 bộ đồ ngủ và nói, "cậu tắm cho thoải mái đi rồi hả ngủ".

Tôi cầm lấy bộ đồ ngủ, "Ờ".

Tôi bước vào phòng tấm nhưng do trời khuya nên lạnh tôi quyết định dùng nước ấm nhưng tôi lại không biết dùng, "Hữu Thiên muốn dùng nước ấm thì làm thế nào?"

"Hả? Nước ấm hả? Ấn nút đỏ phía bên trái".

"Tôi không thấy".

Rồi cậu ta gõ cửa phòng tắm *cóc cóc cóc* : "Hay để tôi tắm cùng cầu nhé".

"Thôi đi, để tôi tạm dùng nước lạnh vây".

"Lạnh thế này cậu sẽ bị cảm đó".

Sau nhiều lần thuyết phục không được cậu ta trở lại giường và chuẩn bị máy xoáy tóc cho tôi, tôi từ phòng tắm bước ra Hữu Thiên liên chạy đến và đưa hai tay lên hình dấu *like* và khen, "vợ anh mặc đồ ngủ cute quá ta".

Tôi hướng về phía tấm gương phía đối diện và nhìn từ trên xuống dưới cơ thể mình và nói, "cute chổ nào".

"Nào ngồi xuống tôi xoáy tóc cho cậu rồi hai ta đi ngủ".

"Xoáy làm gì lau một tí là khô mà".

Cậu ta ấn khởi động và đưa tay xoa đều phần tóc vẫn còn ướt đẫm của tôi, hơi nóng thổi vào đầu, tôi nhắm mắt lại và nói: "Ấm quá".