Gặp Lại Sau Nhiều Năm

Chương 18

Ngày hôm sau Cận Quan Quan thức dậy, lúc đi vào nhà vệ sinh thì giật mình, quần áσ ɭóŧ của cô đâu.

Cô vốn chuẩn bị mặc lại rồi rời đi, quần áσ ɭóŧ đó của cô không sạch, cho nên hôm qua không giặt, định là hôm nay lúc rời đi thì trực tiếp mặc vào, bây giờ cái áσ ɭóŧ mà bây giờ cô định mặc, hôm qua tắm rửa xong cô liền trực tiếp để vào trong rổ quần áo ở một bên, cũng không chú ý tới, buổi sáng lúc đánh răng mới nhớ tới.

Quần áσ ɭóŧ của cô không phải là đã bị ném đi rồi chứ?

Bây giờ Hoắc Mộ đang ở bên ngoài làm bữa sáng, Cận Quan Quan ở bên trong tìm kiếm, kết quả nhìn thấy quần áσ ɭóŧ của mình được phơi ở ngoài ban công. Cô lúng túng vội vàng tiến lên sờ một cái, hình như là đã khô rồi.

Cô… đây là đã được giặt rồi sao? Ngửi một cái quả thật là có mùi nước giặt quần áo, đây là được giặt sạch rồi.

Lại là Hoắc Mộ giặt cho cô?

Trước kia khi bọn họ quen nhau có một lần nghỉ đông, cô giấu giếm người trong nhà nói phải đi tham quan học tập, nhưng thật ra là chuyển ra ngoài ở cùng với Hoắc Mộ.

Cũng chỉ có một tháng, thời gian một tháng cô không muốn trải qua một mình, mỗi phút mỗi giây đều muốn dính bên cạnh anh, cùng anh trôi qua, cho nên liền dọn ra ngoài.

Khi đó Hoắc Mộ ra ngoài làm thêm vào kỳ nghỉ đông, thuê một căn phòng nhỏ ở gần nhà hàng, cực kỳ nhỏ, cũng chỉ có thể đủ chứa một cái giường, một nhà vệ sinh, không có gì cả. Bởi vì không có bằng cấp, cái tuổi này cũng chỉ có thể đến nhà hàng làm nhân viên phục vụ.

Vốn dĩ anh không có ý định thuê phòng để đi làm, chẳng qua là Cận Quan Quan muốn ở cùng anh, nên anh mới thuê.

Phòng thuê được nằm trong phạm vi năng lực của anh có thể gánh được, cũng chỉ nhỏ như vậy thôi.

Cận Quan Quan không ghét bỏ, còn vui vẻ tung tăng cùng anh ở trong căn phòng này, cảm thấy hai người bắt đầu cuộc sống ăn ở với nhau rồi.

Cận Quan Quan ở trong nhà chờ anh, chủ yếu chỉ có hai người, cô ở nhà chơi, nhưng có một lần đột nhiên bà dì của cô đến, nhưng mà trong phòng không có băng vệ sinh, cô chảy máu quá nhiều, là kiểu máu chủ yếu đều sẽ nhiễm lên qυầи ɭóŧ, cô động một cái liền chảy một vũng máu lớn, không có cách nào, chỉ có thể gọi điện thoại cho Hoắc Mộ.

Hoắc Mộ nghỉ việc vệ nhà mua băng vệ sinh cho cô còn có nước đường đỏ và thuốc, cô thay qυầи ɭóŧ ném sang một bên, vốn định chờ sau khi cơ thể tốt hơn một chút rồi lại giặt.

Nhưng cô uống nước đường đỏ xong đi vào nhà vệ sinh muốn giặt thì đã được Hoắc Mộ giặt sạch rồi.

Sau khi cô chuyển vào, quần áo đều là do Hoắc Mộ giặt cho cô, anh bảo cô là tiểu thư yêu kiều, không thể đυ.ng vào nước, cô vốn chính là chịu khổ mới cùng anh ở trong căn phòng này, còn để cho cô chịu khổ nữa thì anh thật sự không phải là đàn ông.

Anh không muốn để cho người phụ nữ của mình chịu khổ với mình.

Cho nên nếu cùng anh ở trong căn phòng thuê này thì nhất định phải để anh giặt quần áo cho cô, cô không cần phải làm gì cả.

Cận Quan Quan không muốn đi, cho nên chỉ có thể nghe theo anh, mỗi ngày Hoắc Mộ bận đến đêm khuya mới về, về rồi liền nấu cơm làm việc nhà giặt quần áo cho cô, cô thật sự là ở nhà được người nhà cưng chiều, ở ngoài được Hoắc Mộ cưng chiều.

Bình thường quần áσ ɭóŧ của cô để Hoắc Mộ giặt thì cũng chẳng có gì, nhưng hiện tại cái qυầи ɭóŧ kia có máu, màu đen bẩn thỉu, còn có mùi khác thường, Hoắc Mộ cũng giặt, thật sự là quá làm khó anh rồi, Cận Quan Quan cảm thấy rất ngượng ngùng.

Lúc này vẫn chưa có máy sưởi, buổi tối Cận Quan Quan chui vào trong chăn, ôm Hoắc Mộ ngủ.

Mặc dù bên ngoài lạnh lẽo nhưng ôm bạn trai cô, thân thể và trái tim đều ấm áp, vô cùng dễ chịu.

Mỗi lần khi bà dì của cô tới, bụng dưới lúc nào cũng căng đau, cực kỳ không thoải mái. Đêm đó Hoắc Mộ xoa bụng cho cô cả đêm, chú ý đến nhiệt độ túi giữ ấm em bé của cô, cách lớp áo dán túi giữ ấm em bé lên bụng cô, chờ đến sau khi nhiệt độ của túi giữ ấm em bé lạnh đi anh lại đổi cho cô túi giữ ấm mới.

Ký ức đêm hôm đó là sâu sắc nhất.

Là Hoắc Mộ cảm thấy có lỗi với cô mà nói một câu: “Quan Quan, anh sẽ cố gắng để em được sống tốt hơn.”



Bây giờ ngược lại với trước kia, Cận Quan Quan mặc đồ lót mà cười khổ.

Trước kia Hoắc Mộ cưng chiều cô như thế, vì cô mà có thể làm đến mức này, làm sao lại không thích chứ?

Cô không tin.

Cận Quan Quan mặc quần áo đàng hoàng rồi đi ra ngoài, Hoắc Mộ đã làm bữa sáng xong, sữa bò dinh dưỡng và sandwich ở trên bàn, anh gọi cô: “Ăn sáng thôi.”

Cận Quan Quan đi tới, Hoắc Mộ đưa cho cô một ly sữa bò, lúc bàn tay khớp xương rõ ràng của anh đưa qua, Cận Quan Quan đột nhiên kéo cổ tay của anh lại, ngẩng đầu ánh mắt cầu xin nhìn anh, thận trọng hỏi: “Hoắc Mộ, bây giờ anh không có bạn gái, hiện tại em cũng không có bạn trai, anh nói xem hai chúng ta còn khả năng không?”

Hoắc Mộ nghe nói như thế, thân thể bỗng nhiên cứng lại, muốn rút tay về, Cận Quan Quan nhìn thấy phản ứng này của anh, cho rằng anh muốn từ chối, nghĩ tới điều gì đó, cô cố chấp kéo tay anh hỏi: “Hoắc Mộ, chúng ta có khả năng không. Bây giờ anh vẫn còn độc thân, em cũng độc thân, hai chúng ta đều độc thân, chứng tỏ cũng không có bạn tình giải quyết nhu cầu sinh lý cho chúng ta, cho nên chúng ta có thể làm bạn tình, nhiều năm như vậy anh không có bạn gái chắc chắn cũng khát khao, hơn nữa đàn ông bình thường chắc chắn có nhu cầu, em cũng thế. Cho nên hai chúng ta làm bạn tình với nhau, chờ sau khi anh có bạn gái rồi, chúng ta lại chia tay, có thể chứ?”

“Chúng ta năm đó… rất thích hợp, anh cũng có thể lêи đỉиɦ, hơn nữa, nhiều năm như vậy em không có bạn trai, chưa từng được làm, tiểu huyệt cũng không rộng, anh chắc chắn cũng có thể hài lòng.”

Cận Quan Quan biết anh ghê tởm mình. Rất giống với câu nói năm đó của anh, anh ghét cô ngu xuẩn như thế, cũng không yêu cầu xa vời anh sẽ coi trọng cô, vậy thôi thì làm bạn tình.

Cô dùng thân thể thu phục anh trước.

Ép khô anh, để anh không có cách nào cương với người phụ nữ khá.

Có lẽ là anh sẽ đồng ý, dù sao thì năm đó cô đưa tới cửa, anh đều có thể chấp nhận.

Hoắc Mộ vốn dĩ nghe thấy lời này của cô vẫn rất vui vẻ, kết quả hai chữ bạn tình xuất hiện, vẻ mặt anh trong nháy mắt liền thay đổi. Anh ngồi xổm người xuống, sờ tóc cô, giọng điệu có chút do dự hỏi cô: “Quan Quan, em xác định chứ? Em chỉ muốn làm bạn tình với anh.”

Mà không phải là, bạn gái?

Cận Quan Quan sợ anh từ chối, cho nên gật đầu chắc chắn: “Đúng vậy, là bạn tình chỉ ngủ thôi, dù sao thì năm đó anh cũng nói như vậy rồi, là em tự đưa tới cửa, ngu hay sao mà không ngủ, vậy bây giờ em thỏa mãn anh, em lại một lần nữa đưa tới cửa, cho nên anh có muốn ngu hay sao mà không ngủ một lần nữa không?”

Hoắc Mộ không có cách nào với cô, sờ đầu cô một cái nói: “Được. Làm bạn tình.”

Làm bạn tình thì làm bạn tình đi, sau làm bạn tình, dần dần chuyển thành bạn trai chính thức cũng được.

Anh biết Quan Quan ở trên giường vô cùng dễ nói chuyện, làm một trận dễ chịu rồi, nói cái gì là làm cái đó.

Cận Quan Quan thấy anh nghe thấy hai chữ bạn tình liền đồng ý sảng khoái như vậy, trong đầu lại không thoải mái.

Hóa ra anh ấy chỉ muốn mình làm bạn tình.

Chẳng trách yêu cầu quay lại lại không đồng ý, nói làm bạn tình thì đồng ý sảng khoái như vậy.

A, đàn ông.

Đợi bà dì của cô đi rồi, cô muốn ép khô anh đến mức không còn một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào.