Theo sắp xếp của Đinh Tắc thì nếu muốn công khai phải chọn một thời gian bình thường nhất, không được chọn khoảng thời gian nghỉ phép chung của mọi người, cả hạnh phúc quây quần bên nhau buôn dưa lê bán dưa chuột, thế nên thời gian công khai được chọn là ngày 14 tháng Giêng năm sau.
Lúc đó đã qua năm mới, mọi người đều đang ở trong cái thống khổ của trở lại đi làm, đi học, không có tâm trạng để hóng hớt drama nhiệt tình. Hơn nữa, nếu đam mê hóng drama của mọi người bỗng tăng vọt thì hôm sau còn có Tết Nguyên Tiêu để dời đi một chút tầm mắt của công chúng.
Ban đầu Cố Nhiễm chỉ đơn giản là muốn công khai chuyện tình cảm, cảm thấy mình là một streamer được nhiều fans thích thật lòng như vậy, cần phải nói cho fans biết mình có còn độc thân hay không. Cô không ngờ chỉ có công khai chuyện tình cảm mà còn cần phải cẩn thận nhiều thứ như vậy.
Một là bởi vì thân phận streamer hàng top của cô, hai là vì cô có thể sẽ bị chửi vì cốt truyện máu chó.
Cũng chưa chắc đã bị chửi mà…
Cố Nhiễm nhìn nhóm chat sôi động của fan CP Vợ chồng trăm năm, chưa từ bỏ ý định nghĩ bụng.
Điện thoại nhận được tin nhắn Từ Huy nói sắp lên đón cô.
Cố Nhiễm đọc được tin nhắn thì đứng dậy từ sofa, đi vào phòng ngủ kéo vali ra.
Sắp đến Tết, Quý Hòa Viễn cũng dọn từ Bắc Di về nhà cũ họ Quý để ăn Tết. Quý Thời Dục và Cố Nhiễm đương nhiên cũng về nhà cũ ăn Tết với ông.
Từ Huy đến để đưa Cố Nhiễm về nhà cũ.
Quý Thời Dục vẫn còn đang xử lý vài công việc cuối cùng trước khi nghỉ đông, Cố Nhiễm về đến nhà cũ trước, vừa nhìn thấy Quý Hòa Viễn đã mỉm cười chạy về phía ông.
Nhà cũ của họ Quý nằm trên đường Nguyên Tây, chốn yên tĩnh giữa lòng thành phố náo nhiệt, trước cửa có cây phượng vĩ sum suê, tươi tốt.
Khác xa với căn biệt thự rộng xa hoa, khí phái rộng ngàn mét vuông trong tưởng tượng của hầu hết mọi người, nhà cũ họ Quý thực tế là một ngôi nhà rất bình thường, lặng lẽ ẩn mình dưới bóng cây si trong trung tâm thành phố.
Cố Nhiễm đã từng nhìn thấy không ít bản mẫu biệt thự và chung cư cao cấp, mới nhận ra người càng có tiền càng giản dị, nhà cũ từ vị trí địa lý đến môi trường đều hoàn hảo, dùng cách nói của Quý Hòa Viễn nghĩa là, càng nhỏ càng “tụ khí”.
Cố Nhiễm và người giúp việc cùng nhau dọn dẹp phòng của cô.
Cô và Quý Thời Dục không ở chung một phòng, vì năm mới nên sẽ có người lớn, dù Quý Hòa Viễn có thích cô, thì cô vẫn chưa phải là con dâu chính thức.
Đến giờ cơm chiều, Quý Thời Dục mới về, anh cuối cùng cũng được nghỉ đông.
Trên bàn cơm Quý Hòa Viễn nhìn đôi trẻ trước mặt, theo lệ thường nhắc đến chuyện kết hôn.
Cố Nhiễm lập tức ngẩng đầu lên từ trong chén, nhìn Quý Thời Dục trước một cái.
Cô đang định mở miệng, Quý Thời Dục đã nhanh hơn cô một bước, trả lời Quý Hòa Viễn: “Sang năm đi ạ.”
Nhưng mà, Quý Hòa Viễn lại nhíu mày với anh: “Tao không hỏi mày.”
Quý Hòa Viễn đưa mắt về phía Cố Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm thì sao con?”
Cố Nhiễm cúi đầu im lặng, ngón tay siết chặt đôi đũa.
Quý Thời Dục vừa trả lời là năm sau.
Cô không biết nên mở lời thế nào, nhưng vẫn biết chuyện này cần cô phải nói rõ ràng.
Cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cháu chưa muốn kết hôn ạ.”
Cô nói xong, chờ nghe Quý Hòa Viễn mắng.
Cô không muốn làm ông giận, nhưng hình như ông không thể nào không tức giận.
Cố Nhiễm nghĩ, nếu Quý Hòa Viễn sẽ không còn quý cô nữa, cô cũng chấp nhận.
Cố Nhiễm nghĩ trong lòng như vậy, lại nghe thấy một câu trả lời đầy bình tĩnh phía đối diện: “Ừm, cũng được.”
Quý Hòa Viễn gật gật đầu: “Để mấy năm nữa cũng được, Nhiễm Nhiễm còn nhỏ, cứ trước 30 tuổi là được.”
Vừa dứt lời, Cố Nhiễm và Quý Thời Dục cùng lúc nhìn sang, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, nhưng lập trường lại trái ngược.
Cố Nhiễm ngây người trước sự thay đổi bất ngờ của Quý Hòa Viễn, giật giật khóe môi, không chút suy nghĩ hỏi: “Thế, thế còn ba đứa…”
Cô đã đồng ý sinh ba bé con.
Quý Hòa Viễn: “Giới trẻ bây giờ toàn đi theo mốt gì mà DINK còn gì, bác cũng không phải người thích trẻ con, thích sinh thì sinh, không thích thì thôi, bác không quản được chuyện của mấy đứa.”
(DINK: Double Income No Kids: Thu nhập nhân đôi, không con cái.)
Cố Nhiễm bỗng nghi ngờ không biết Quý Hòa Viễn hôm nay có phải là Quý Hòa Viễn của ngày trước hay không.
Quý Thời Dục nhìn ánh mắt của Quý Hòa Viễn, dường như đã hiểu.
Dù ông ngày nào cũng ở Bắc Di chơi cờ, câu cá, nhưng nó không có nghĩa là ông ngăn cách với thế giới bên ngoài, không màng thế sự. Lần trước Cố Nhiễm đến Bắc Di cùng anh, ông chắc hẳn đã phát hiện ra điều gì.
Hôm nay ông nói như vậy, một mặt bênh vực Cố Nhiễm, mặt khác nhắc nhở Quý Thời Dục.
Trước đây chuyện kết hôn không phải một mình Cố Nhiễm nói đến, ông là người nhắc đến trước. Cố Nhiễm chẳng qua là vui vẻ hùa theo ông, Quý Thời Dục từ chối kết hôn khiến Cố Nhiễm tức giận bỏ đi, cũng là làm trái lời Quý Hòa Viễn.
Quý Hòa Viễn nhìn Quý Thời Dục bằng ánh mắt uy nghiêm.
Cố Nhiễm chìm đắm trong cái kinh ngạc, vui mừng khi không phải đối mặt với áp lực kết hôn, sinh con của người lớn nữa, tâm trạng tốt vô cùng.
Quý Thời Dục nhìn Cố Nhiễm bây giờ không cần kết hôn, sinh con nên vui đến không kìm nén lại được, chua xót không nói nên lời.
Cơm nước xong, Cố Nhiễm còn chủ động khoe với Quý Hòa Viễn là mình bây giờ không ăn không ngồi rồi, mà đang làm streamer.
Quý Hòa Viễn hình như đã biết từ lâu, nhưng cũng không hề có chút tức giận nào, đeo kính viễn thị lên hỏi: “Streamer các cháu phát sóng như thế nào? Bình thường bác cũng thích xem phát sóng trực tiếp đánh cờ tướng.”
Lần trước đi Bắc Di, Cố Nhiễm đã dạy Quý Hòa Viễn dùng Cat Paw để xem live stream, hôm nay nghe ông nói muốn xem streamer phía sau ống kính phát sóng như thế nào nên triển lãm cho ông xem luôn.
Đầu tiên là cô đăng thông báo mình nghỉ live stream để ăn Tết, không thể duy trì lịch phát sóng bình thường, nhưng trong thời gian này, thỉnh thoảng cô sẽ lên mạng để giao lưu với mọi người.
Hôm nay online tương tác với mọi người.
Cố Nhiễm dùng luôn điện thoại để phát sóng, cô live stream đột xuất, cũng không báo trước nhưng chỉ vừa phát sóng, fans nghe tin ùa vào như ong vỡ tổ.
【Nhiễm Nhiễm!】
【Nhiễm Nhiễm ăn Tết vui vẻ nha!】
【Bất ngờ thật sự bất ngờ thật sự】
【Vợ chồng trăm năm vẫn chưa HE hiu hiu hiu】
Cố Nhiễm quay camera trước về phía mình: “Mọi người đã về nhà ăn Tết chưa? Bây giờ mình đang ở… quê.” Cô nhanh miệng đổi hai chữ “nhà cũ” thành “quê”.
Cũng may nhà cũ họ Quý không xa hoa cực độ, phông nền xung quanh cô vẫn nằm trong mức trang hoàng bình thường.
Fan:【Đang ở cổng làng rồi, sắp về đến nhà làm zai làng thứ thiệt rồi =)))】
【Nhiễm Nhiễm, sao trong nhà có mình Nhiễm vậy, mọi người đâu rồi?】
【Chuẩn chuẩn, mọi người đâu hết rồi?】
Dĩ nhiên là trong nhà không chỉ có một mình cô.
Cố Nhiễm dùng ánh mắt xin phép Quý Hòa Viễn, rồi di chuyển ống kính về hướng ông, nói: “Đây là bác của mình nè.”
Quý Hòa Viễn hơn bốn mươi tuổi mới có Quý Thời Dục, Cố Nhiễm thường gọi ông là “bác”.
Các fans trong phòng live stream lập tức vào sóng comment gọi theo:【Cháu chào bác ạ!】
【Bác của Nhiễm Nhiễm cũng là bác của tui!】
【Bác năm mới vui vẻ ạ!】
Cả sóng comment tràn ngập mấy chữ “Cháu chào bác ạ”.
Quý Hòa Viễn nhìn giao diện live stream của Cố Nhiễm, gật đầu cười cười.
Mọi người đang nhiệt tình hô “Cháu chào bác ạ”, nhìn thấy chính diện của người bác này, có người bỗng thấy quen mắt.
【Sao tôi cứ cảm thấy tôi đã gặp bác ở đâu rồi nhỉ?】
【+1, trông quen lắm luôn ó】
【Nhưng mà nghĩ mãi cũng ứ ra】
Nhưng những bình luận nói quen mắt cũng không nhiều, bị những sóng comment khác đẩy đi.
Cố Nhiễm lại quay ống kính về phía mình, ngồi trên sofa trò chuyện với fans một lát rồi kết thúc live stream.
Cô đặt điện thoại xuống, nhìn Quý Hòa Viễn cứ như học sinh Tiểu học chờ đợi nhận xét: “Đó, phát sóng trực tiếp như vậy đó ạ.”
Quý Hòa Viễn gật đầu: “Không tồi, rất giỏi.”
Cố Nhiễm ngượng ngùng cười.
Tối đến, Cố Nhiễm nằm trên giường chơi《Thánh Linh Giang Hồ》
Cô gửi lời mời “Cùng chơi game” với Quý Thời Dục.
Quý Thời Dục lề mề mãi không online.
Đi đâu rồi?
Cố Nhiễm đang định nhắn tin WeChat cho Quý Thời Dục, cửa phòng đã có tiếng gõ.
Cố Nhiễm: “Vào đi ạ.”
Quý Thời Dục bưng ly sữa bò đi vào.
Anh đặt ly sữa lên tủ đầu giường, sau đó ngồi xuống mép giường Cố Nhiễm, nhìn thấy lời mời chơi game mà Cố Nhiễm vừa gửi cho anh trên màn hình.
Hai người chơi game một lát, bây giờ đã phối hợp vô cùng ăn ý, hôm nay bắt tay lên đường vào rừng Sương Mù đánh quái khổng lồ cao cấp.
Sau nửa giờ chiến đấu, thấy Quý Thời Dục phóng chiêu đánh chết quái vật khổng lồ, đạo cụ và trang bị quý hiếm rơi khắp mặt đất.
“Em thấy kỹ thuật của anh vào mảng game để live stream cũng được luôn, thật đấy.” Hào hứng xong, Cố Nhiễm nghiêm túc nhìn Quý Thời Dục rồi bảo.
Quý Thời Dục cười cười, ném đại điện thoại xuống, nhấc Cố Nhiễm lên đùi mình: “Đợi khi nào về hưu.”
Cố Nhiễm: “Thế thì thôi, em bảo nhé, bây giờ nam streamer mảng game vẫn phải có ngoại hình đấy. Anh về hưu là đã sáu bảy chục tuổi, phản ứng không nhanh nhạy nữa, làm gì có em gái nào thèm vào xem live stream của anh. Nhưng mà cũng chưa chắc, Cat Paw mới mở mảng board game, lên live stream đánh cờ tướng cũng được, với lại…”
Cô lảm nhảm, Quý Thời Dục cứ yên lặng ngồi nghe, sau đó lên tiếng: “Không kết hôn thật sao em?”
“Nhiễm Nhiễm,” Quý Thời Dục nghiêm túc nhìn cô: “Kết hôn được không em?”
Mấy câu lảm nhảm của Cố Nhiễm ngừng lại.
Anh đang nói đến chuyện kết hôn.
Không kết hôn thật sao em? Kết hôn được không em?
Anh hỏi cô như vậy.
Vì hôm nay, trên bàn cơm, Quý Hòa Viễn đã nói những lời ấy.
Cố Nhiễm mím môi, yên lặng một lát rồi trả lời: “Em không muốn.”
Cô từ tốn mở miệng: “Trước kia em cứ nghĩ kết hôn là có thể trói chặt được anh, nhưng thật ra không phải vậy.”
“Bọn mình bây giờ là quan hệ yêu đương tự do, em thấy rất ổn.” Cố Nhiễm ngước lên nhìn Quý Thời Dục, nói.
Cô cảm thấy như bây giờ rất tốt, cô không phải phí tâm phí sức đi níu giữ ai, cũng không cần phải lo sợ mất đi ai. Vì cô nghĩ, nếu có một ngày Quý Thời Dục không cần cô nữa, cô sẽ rời đi.
Kết hôn và công khai chuyện tình cảm không giống nhau. Người yêu nhau chia tay, quay lại là điều rất bình thường.
Không kết hôn nghĩa là cô có thể rời đi bất cứ lúc nào, không cần phải mang ơn bất cứ ai, cô có tiền tiết kiệm của mình, cũng có khả năng tự nuôi sống bản thân, ung dung rời đi.
Không phải là cô không thích anh, chỉ là cô vẫn nhớ như in những lời anh đã nói trong văn phòng hôm đó.
Quý Thời Dục nghe Cố Nhiễm nói, nỗi chua xót trong l*иg ngực lại lan ra, cảm giác hối hận và bất lực bao trùm cả cơ thể. Anh hiểu rõ một sự thật, bây giờ anh đang muốn dùng hôn nhân để trói chặt cô.
Thậm chí, anh nhận ra mình bắt đầu lo được lo mất, không thể chờ nổi muốn xác định quan hệ rõ ràng, anh không muốn Cố Nhiễm… có thể rời bỏ anh bất cứ lúc nào.
Anh muốn cô hoàn toàn thuộc về anh, không phải là người yêu có thể chia lìa bất cứ lúc nào, mà là vợ chồng không thể tách rời.
Vòng tay của Quý Thời Dục siết chặt lại, đặt nụ hôn lên hai má và đôi môi của Cố Nhiễm. Nụ hôn của anh khiến cô như mềm ra, hai người ngã xuống giường.
Cố Nhiễm trầm giọng ưm một tiếng, rồi nhìn Quý Thời Dục.
Quý Thời Dục nhìn đôi mắt đẹp như mắt nai, ẩn chứa một lớp du͙© vọиɠ của Cố Nhiễm. Chỉ cần một ánh nhìn như vậy, anh đã có thể cảm nhận được sự thôi thúc mạnh mẽ trong mình, trong khoảnh khắc ấy, du͙© vọиɠ chiếm hữu mạnh đến mức anh muốn giấu cô đi, để cô hoàn toàn thuộc về mình, không còn bất cứ vị trí nào cho ai khác, chỉ anh có thể nhìn ngắm và nếm thử.
Anh thậm chí có thể hoàn toàn hình dung ra được, cảm giác sẽ thế nào nếu có một cô vợ nhỏ bé như vậy trước mặt mình.
Không chỉ về sinh lý, mà còn về cả tâm lý, người phụ nữ này hoàn toàn là niềm an ủi cái điên cuồng trong anh.
Người đàn ông đêm nay vô cùng mạnh mẽ, dường như chỉ có thể dùng cách này để hòa vào cô, dường như chỉ ước có thể mãi mãi như thế này, không bao giờ tách rời.
Cố Nhiễm chưa từng rơi vào thế bị động như vậy, khóc nức nở: “Nhẹ thôi mà… Xin anh đấy.”