Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên : Khuynh Tẫn Phương Hoa

Chương 13: Nữ Thần VS "Phàm Phu Tục Tử"

Theo như giao hẹn với Trương Tu Văn, tầm 4 giờ chiều tại phòng tự học, Phương Vũ Gia bắt đầu lạch bạch đến đó, cách đó không xa là Nam Thư và Mộng Y Y bám theo hóng hớt.+

Nam Thư và Mộng Y Y chính là hai diễn viên không chuyên chuyên tấu hài cùng Phương Vũ Gia, hay nói đúng hơn thì chính là cầm khiên ôm kiến, đi úp sọt, nằm vùng ở mọi cái phốt trên diễn đàn.

Được rồi, nói tóm lại thì đây chính là hai con chuồn chuồn hóng hớt, và hôm nay, nghe tin nam thần kiểu thư sinh Trương Tu Văn muốn tỏ cái lòng mình với Hoa hậu giảng đường thì có trời sập họ cũng phải theo hóng bằng được.

Nơi xảy ra "chiến sự", bị mai phục sẵn lần này không phải đâu khác mà chính là phòng tự học phong ba của Bắc Đại. Không hổ là một trong hai trường đại học được đánh giá cao nhất của Trung Quốc, còn lọt cả top thế giới, sợ là cái phòng này đã có thể lớn bằng cả một căn hộ cao cấp rồi, còn được chia thành hai tầng lầu riêng biệt với rất nhiều bàn có máy tính iMac chuyên dụng để các sinh viên có thể vừa khóc mà vừa hoàn thành bài tập, xung quanh còn có những giá sách khổng lồ để ngồi đọc sách và cắn rứt lương tâm hoặc không.

Phương Vũ Gia theo giờ hẹn mà chậm rãi rảo bước đến phòng tự học bằng một thái độ vô cùng bình thản. Cô đưa mắt nhìn xung quanh, lại nhìn lên tầng 2, lập tức trông thấy một bóng người đang đi đi lại lại, đảo như rang lạc.

Đảo qua đảo lại khéo như vậy, liệu có phải một tay đua cự phách không? Phương Vũ Gia bắt đầu nghĩ miên man, xem ra năm nay đội đua xe đạp Bắc Đại lại có thể một thành viên nặng ký rồi.

Được rồi, là vì gần đây cô mới được mời đến tham gia cổ vũ giải đua xe đạp thường niên nên mới bị nghĩ linh tinh sang vấn đề này. Phương Vũ Gia thở dài, nhiều việc để làm quá cũng khổ.

Đó chính là tâm trạng của hai nhân vật chính cho tiết mục ngày hôm nay: một kẻ bình chân như vại, không ý thức được chuyện gì xảy ra, kẻ còn lại ư, đúng là cà cuống đến độ sắp vắt chân lên cổ mà ù té trốn mất.

Hiện tại, trong phòng tự học không vắng vẻ, Phương Vũ Gia có thể thấy rất nhiều bạn học nữ khác cũng đang liếc mắt nhìn Trương Tu Văn, con ngươi của họ lấp lánh hơn sao trời.

Sau đó, những nữ sinh trong phòng tự học đồng loạt chĩa đôi mắt đèn pha của họ về phía cửa ra vào - cũng chính là nơi nữ chính ngu ngơ của chúng ta đang đứng suy ngẫm về nhân sinh, về thế sự.

Bị nhiều người nhìn chằm chằm đã thành quen, chẳng qua Phương Vũ Gia thấy ánh mắt lần này của họ quái gở hơn thôi.

Theo sau, Nam Thư và Mộng Y Y rùng cả mình, ôi, hằng hà sa số những con mắt mang đủ tư vị cảm xúc đang găm chặt vào người họ khiến họ ngồi không được, bước không xong. Nhưng vị nữ thần kia thì vẫn cứ điềm nhiên bước đi như không có gì khác lạ.

Đúng là phàm nhân không bì được với nữ thần mà ╮( ̄▽ ̄"")╭.

Không chỉ nữ sinh mà nam sinh cũng bắt đầu ló đầu ra quan sát, phát ra những âm thanh vô cùng tiếc hận.

Vô số cái điện thoại được giơ lên, chụp ảnh, quay clip, có người còn phát sóng trực tiếp, tường thuật tình hình phòng tự học trên diễn đàn Bắc Đại.

"Bạn học Trương." Cả phòng tự học im ắng đến đáng sợ, Phương Vũ Gia thậm chí còn mơ hồ nghe được tiếng thở của mình, cô nhìn Trương Tu Văn đứng trước mặt, khẽ chào một tiếng.

Trương Tu Văn nghe thấy giọng của Phương Vũ Gia, giật bắn mình. Rõ ràng lúc nãy cậu ta đã thấy Phương Vũ Gia rồi, chỉ là vờ như mình đang nghiên cứu về làm thế nào để hồi sinh lại củ khoai tây đã bị ăn vào trong bụng thôi.

Bên dưới, vài nữ sinh bắt đầu thì thầm to nhỏ, rưng rưng nước mắt nhìn Trương Tu Văn.

Nam thần trong lòng họ chẳng lẽ sẽ tỏ tình sao?

Một nữ sinh thậm chí còn đặt cả một cái máy ghi âm ở tầng 2 phòng tự học, thu phát âm thanh tốt cực kỳ, để đảm bảo dù có ở tầng 1 thì họ vẫn hóng được chuyện.

Mà nam sinh thì cũng tương tự, chỉ thầm khấn cả tổ tông phù hộ sao cho nữ thần của họ không đồng ý.

"Bạn... bạn học Phương... Vũ Gia. Mình có chuyện muốn nói." Có lẽ phải mất đến 10 giây để hắn nói được hoàn chỉnh tên của cô. Phương Vũ Gia nghiêng đầu, có chuyện gì mà phải bối rối đến vậy cơ chứ?

Như các bạn đã thấy, đây chính là tác hại của việc bị bao bọc quá mức của Phương bảo bảo. Và hung thủ đã khiến EQ của cô nằm ở độ sâu vĩnh hằng là ai? Chính là tên Thi thiếu gia ngu ngốc cuồng tỷ đang ăn chơi sa đoạ ở đâu đó.

Chỉ cần xem đội quân hùng hậu do Thi thiếu lãnh đạo để bao bọc biểu tỷ của mình thì... ừm, kết quả chẳng phải rất dễ hiểu sao? Nhưng mà những tưởng cái lưới l*иg lộng như lưới trời Thi cuồng tỷ bày ra đã khít lắm rồi, không khác gì cái động bàn tơ phiên bản thiếu thốn thì có chết, Thi thiếu cũng không ngờ được là có kẻ lọt lưới. Chậc chậc, xem ra, Thi thiếu hãy còn non và xanh lắm.

"Hắt chù!" Ở một nơi nào đó, Thi Viễn Minh chợt hắt xì một cái. Quái lạ, kẻ nào mới đá xéo lão tử?

Quay lại với sân khấu vở tuồng kịch trọng điểm của ngày hôm nay

Trương Tu Văn đưa ánh mắt nóng cháy nhìn Phương Vũ Gia, chính là thời khắc này!

Một loạt động tác nháy mắt diễn ra: rút lá thư giấu sau lưng từ đầu đến giờ ra, đưa cho Phương Vũ Gia, người tạo thành một góc 90 độ vô cùng cung kính.

"Phương Vũ Gia, mình thích bạn! Xin hãy hẹn hò với mình."

Thời khắc quan trọng nhất đã đến.

Phương Vũ Gia mặt đần thối, nhìn lá thư Trương Tu Văn đưa cho mình.

Lần đầu tiên... có người tỏ tỉnh với cô!

Thật ra thì không phải Phương Vũ Gia chưa bao giờ nhận được thư tỏ tình, chỉ là những lá thư ấy vĩnh viễn chưa bao giờ đến tay cô mà thôi.

Công lớn thuộc về tên nào thì đương nhiên không cần đoán cũng biết. Ngoài Thi ăn chơi ra thì còn ai trồng khoai đất này?

Thi Viễn Minh có mạng lưới quan hệ bạn bè rất rộng, có không ít anh em chí cốt trong Bắc đại này, bên cạnh đó, "nội gián" của Thi Viễn Minh còn chính là Nam Thư - họ hàng đằng xa bên nội của Thi Viễn Minh hỗ trợ công việc. Dưới sự "bao bọc" của Thi Viễn Minh, haiz, nữ thần về chuyện yêu đương thì vẫn hãy còn trong sáng lắm.

Còn tại sao lần này Trương Tu Văn lại thoát được khỏi lưới trời l*иg lộng ư? Nam Thư thực chất cũng quan sát những người có ý đồ với Phương Vũ Gia, nếu thua kém quá xa, loại, nếu không thật lòng, loại, sau cùng còn Trương Tu Văn. Chuyện này đương nhiên cô không nói cho Thi Viễn Minh, cũng vì tên nhóc ngu ngốc đó hứa mua cho Nam Thư cái túi rồi mất tăm, chỉ chăm chăm vào biểu tỷ yêu dấu quý báu của hắn.

Đã thế thì bà đây cho biết mặt nhé!

Phương Vũ Gia nhìn lá thư của Trương Tu Văn, được đóng dấu sáp nến màu đỏ hoa văn trái tim, giấy cũng là chất liệu tốt nhất, thực sự rất có lòng.

Nhưng...

Phương Vũ Gia khẽ lắc lắc đầu.

Các nam sinh trông thấy vậy, mồm bắt đầu cười toe toét.

Nữ sinh người há miệng cười, người mặt méo xệch.

"Xin lỗi, bạn học Trương."

Biết mình bị từ chối, Trương Tu Văn cả người run bần bật. Cậu ta đứng thẳng dậy, dáng vẻ nhút nhát đã biến mất, thoạt trông, đúng là hệt như đã biến từ một tiểu nam sinh thành một đại nam nhân vậy.

Trương Tu Văn siết lấy lá thư trong tay, nhìn Phương Vũ Gia.

Thật ra trong ánh mắt của cô ấy không có sự khinh thường cười cợt hay thương hại, chỉ là như đang nhìn một người bạn thôi, thậm chí còn có vài phần hối lỗi.

Phương Vũ Gia thở dài, nhìn Trương Tu Văn, giải thích

"Mình đã thích một người khác mất rồi, nên phần tình cảm này của cậu, mình thực sự xin lỗi, mình không thể nhận được.

Bùm!

Thông qua cái micro trên tầng hai, âm thanh phát cho đám người dưới tầng 1 bằng một cái loa.

Phương Vũ Gia vừa nói ra ngoài lời này, đầu của tất cả những kẻ ở đây như một quả bom nổ đùng một cái.

Ngay cả Nam Thư và Mộng Y Y cũng há hốc mồm nhìn Phương Vũ Gia.

Gia Gia có người mình thích rồi á?

Bỗng chốc họ thấy thế giới xung quanh mình thật vi diệu, rằng nữ thần bất phàm của họ cũng đem lòng thầm mến một gã phàm phu tục tử nào đó.

Trương Tu Văn đương nhiên không nghĩ đến đáp án này. Cậu ta đã vạch ra sẵn chừng 32 mẫu câu từ chối mà Phương Vũ Gia sẽ nói cho cậu.

Nữ thần thích người khác rồi ư? Cậu ta biết, Phương Vũ Gia nhất định sẽ không nói dối.

Mà đã không nói dối thì tức là đây là sự thật.

Gương mặt xinh đẹp của cô ấy khi nói câu này vô cùng nghiêm túc, nhưng hai gò má đã nhiễm hồng không biết từ bao giờ.

Xem ra là thật rồi.

Trương Tu Văn miệng đắng ngắt, đủ thứ tư vị quái dị đan xen trong lòng cậu.

Cậu ta ngước mắt nhìn Phương Vũ Gia, miệng hơi há, nhưng sau Trương Tu Văn lại mím chặt môi mình lại.

Cậu ta sao có thể không sốc được?

Đến quần chúng còn kinh hãi rụng cả hàm, mà Trương Tu Văn là một trong hai nhân vật chính của hoàn cảnh hiện tại tất nhiên cũng bất ngờ không kém.

"Có thể nói ra tên của người đó được không?" Trương Tu Văn nhìn Phương Vũ Gia, ánh mắt đầy sự khát khao. Con người là thế, nếu người họ thích đi thích một người khác, họ nhất định sẽ phải soi xét để xem xem người kia hơn mình ở điểm nào. Một người cũng tự cho mình là có vài phần ưu tú như Trương Tu Văn lại càng không là ngoại lệ.

Phương Vũ Gia nhìn Trương Tu Văn, thoáng lắc đầu.

Cô muốn để chuyện công khai cho Tiêu Nại quyết định, còn vào thời điểm hiện tại, đúng là cô không muốn rêu rao chuyện của mình với Tiêu Nại.

Sau đó, Phương Vũ Gia gập người, nói lời xin lỗi với Trương Tu Văn thêm một lần nữa rồi rời đi. Đương nhiên khi về, Mộng Y Y và Nam Thư, thậm chí còn rất nhiều người quá khích khác nhắn hỏi chuyện Phương Vũ Gia thích ai.

Trên diễn đàn, hàng loạt bài đăng lẻ tẻ về hoa khôi Bắc Đại Phương Vũ Gia thậm chí còn lập thành một mục riêng.

Phương Vũ Gia thở dài, sau cùng vẫn đành nhún vai bỏ qua, không suy nghĩ nhiều nữa.

Cô mở máy tính, vào Mộng Du Giang Hồ.

Vừa thấy cô online, Tiêu Nại đã mời cô vào đội cùng với Vu Bán San, Khâu Vĩnh Hầu và Hách My.

Trông thấy Hách My cũng như Vu Bán San liên tiếp nhắn "chị dâu", Phương Vũ Gia cũng bật cười vui vẻ, tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều.

Qua một đoạn thời gian sau, chuyện ầm ĩ trên diễn đàn Bắc đại dần hạ nhiệt đi đôi chút, nhưng không biết vì sao lại lan sang tận Khánh Đại.

Nghe tin, Vy Vy, Hiểu Linh, Ti Ti, Nhị Hỷ đúng là sốc đến cực độ, vừa đọc bài đăng trên diễn đàn vừa đưa tay đỡ cằm để cho nó không rơi xuống đất.

Hiểu Linh là người xung phong gọi điện tra hỏi, nhưng cuối cùng lại bị cái miệng kín bưng của Phương Vũ Gia làm cho phải quy hàng.

Đương nhiên, chuyện cũng đến tai tên nhóc ất ơ Thi Viễn Minh.

Nghe đồn khi được huynh đệ chí cốt của mình ở Bắc đại báo tin, Thi Viễn Minh đang uống nước lập tức phun ra hệt như cách mà những cái đài phun nước hàng lởm bắn té nước vào mặt khán giả.

Hắn muốn nhấc máy, alo cho đại biểu tỷ của hắn, nhưng cuối cùng lá gan cứng cỏi ương bướng đã biến thành gan thỏ.

Khoan khoan! Nhìn kỹ lại một chút, ai dà, với kích thước hiển vi thế này, e là gọi là "gan" cũng chỉ để cho sang mà thôi.

Nhưng Thi cứng đầu nào có chịu buông tha? Vừa uất ức cắn chăn đầy uỷ khuất, Thi Viễn Minh bắt đầu ra sức điều tra để xem con cá thối tha nào đã lọt được vào trong lưới trời l*иg lộng hắn dày công giăng ra.

Chuyện Phương Vũ Gia làm streamer chỉ có những người thân cận nhất biết, trong đó có Thi Viễn Minh và Trần Hạ. Đầu tiên, Thi Viễn Minh cũng đã gọi điện hỏi Trần Hạ, nhưng cũng nhận được kết quả đi vào ngõ cụt. Sau đó, Thi Viễn Minh đã rẽ hướng, điều tra trên game. Nhưng hắn lại không nghĩ nhiều nên rất hời hợt, cuối cùng thu về tay trắng.

Trong mắt Thi Viễn Minh, đại biểu tỷ của hắn chính xác hơn là hình tượng của một tiểu muội muội ngây thơ ngơ ngác cái gì cũng không thạo, nhất là sự đời - là hình tượng tiêu biểu cho thể loại "dễ bị lừa gạt", vì thế, khác với hai người bác của hắn muốn để cho con gái mình tự khám phá thế giới, Thi Viễn Minh đã hoá thân thành "hội phụ huynh dễ thương và khó tính" của Phương Vũ Gia.

Thi Viễn Minh đã quyết tâm phải lật tung cả cái thành phố Bắc Kinh này để tìm ra cái tên phàm phu tục tử mà Phương Vũ Gia mến mộ.

Nhưng không may cho hắn, tên "phàm phu tục tử" kia lại đang ung dung nhàn nhã ở Trùng Khánh, dĩ nhiên là Thi Viễn Minh dù đào ba tấc đất cũng sẽ chỉ thu về kết quả trắng tay.

Mà Tiêu Nại đương nhiên cũng đã biết tin đồn lan truyền từ tận Bắc Đại sang Khánh Đại.

Câu đầu tiên hắn nói cho Phương Vũ Gia khi cô lắp bắp hỏi anh đã nghe chuyện gì chưa chính là.

"Dáng vẻ ngượng ngùng của phu nhân rất đáng yêu."

Phương Vũ Gia nghe anh nói qua điện thoại như vậy, lập tức chết lâm sàng trong trạng thái cả người đỏ như con tôm luộc.

Thế mới nói, có thể kéo mỹ nữ mặt đần thối Phương Vũ Gia ra khỏi cái hốc cây mất tập trung, duy chỉ có Tiêu thích trêu chọc là làm được thôi.