Đỉnh Núi Nhà Tôi Thông Niên Đại

Chương 32

Còn có, trong ba túi trong suốt toàn bộ đều là trứng gà, tổng cộng có bảy trứng. Còn có năm hộp lớn có hình thù kỳ quái, chỉ biết là thức ăn.

Bảo Châu từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy qua thức ăn ngon như vậy, thời điểm ba cô bé còn sống, cũng là lúc điều kiện trong nhà tốt nhất, cũng chưa từng ăn qua những thức ăn ngon như vậy, bên trong hộp là bốn ô vuông nhỏ, một ô vuông là gạo trắng, ba ô còn lại, lần lượt là thịt kho tàu, trứng gà xào hành, còn có một phần cải thìa xào rau xanh. Mỗi món đồ ăn, đều dùng rất nhiều dầu mỡ.

Dầu ăn phủ lên một lớp trơn mịn bóng bẩy, nhìn sơ qua đã muốn ăn sạch. Tiểu Bảo Châu thật vất vả mới nhịn xuống được, nuốt nuốt nước miếng. “Chị chị....”

Bảo Nhạc không biết có nghe được mùi thơm không, có thể do quá mức buồn chán, ở bên trong liên tục kêu chị. Bảo Châu hô to đáp lời: “Đợi một chút, chị đang vội!” Cô bé lập tức mở thêm mấy cái hộp, mỗi một hộp đều có hình dạng giống nhau.

Bảo Châu cảm thấy tay nhỏ run rẩy, cô nhóc lại nhìn về phía túi nhỏ trong suốt, bên trong loáng thoáng đồ vật vàng nhạt, thoạt nhìn hẳn là thức ăn, nhóc lại mở túi bên cạnh nhìn xem, bên trong có năm cái bánh bao trắng.....

Tiểu Bảo Châu ghé mũi sang ngửi, trong lòng khẳng định chắc nịch, đây là bánh bao, không phải màn thầu. Còn có phủ một lớp đường bên ngoài.... Cô bé nhìn một lượt những đồ vật đáng giá này, lại nghĩ đến hạt dẻ lúc nãy, nhất thời im lặng khó hiểu.

......

Trong khi đó, Cổ Thúy Phân ở bên kia đang la hét thảm thiết: “A, áo khoác của tôi, tôi bỏ quên áo khoác trên núi mất rồi.....Xuống núi lại phải mua cái mới rồi aaaaa!!!”

Thu hoạch của Tiểu Bảo Châu lại làm cho Thích Ngọc Tú cùng Tiểu Bảo Sơn đều kinh ngạc.

Hai mẹ con nhìn Bảo Châu, Bảo Châu một tay chắp sau lưng một tay chống cằm, mang theo vài phần vênh váo tự đắc, thanh âm to lớn vang dội: “…… Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là không nói cho chúng ta biết mọi chuyện!”

Cô bé diễn xong rồi bắt chước bộ dáng ông lão kiêu ngạo, nhưng chỉ một giây sau cô bé liền xoay người, hơi hơi khom lưng, lộ ra tươi cười nịnh nọt, ôn tồn trấn an: “Mọi người……”

Lại qua giây tiếp theo, cô bé lập tức dán ở trên tường, động tác vô cùng cẩn thận, động cũng không dám động……

Tiểu Bảo Châu một người diễn bảy nhân vật, nội dung là năm cụ ông cụ bà lạc đường, tới tìm một chú thanh niên, còn diễn cả chính mình. Tuy rằng nhân vật hơi nhiều, nhưng mà không làm khó được cô bé, Tiểu Bảo Châu biểu diễn giống như đúc, rốt cuộc khi diễn xong vai của mình, cô bé chạy đi và nói: “Xong. Toàn bộ câu chuyện chính là như vậy.”