Dè dặt chạy trốn khỏi nơi dính nhớp tìиɧ ɖu͙© và dâʍ ɭσạи kia, Lâm Kiều nhón gót chân không coi ra ra gì mà cùng Trần Hoài Xuyên hôn môi quên trời đất.
Từ tận sâu đáy lòng có một loại khát vọng đã trở thành hiện thực, vào giờ phút này Lâm Kiều còn mọng nước hơn mọi khi.
Bàn tay nhỏ lần mò vào bên trong áo thun T-shirt của người đàn ông, tham lam liên tục xoa nắn bắp thịt cứng chắc của anh, hai cánh môi bị sưng phồng vì liếʍ mυ'ŧ, nhưng vẫn quấn quít lấy môi lưỡi người đàn ông muốn hôn mãi.
"... Sao hôm nay bám người vậy? Thật ngoan..." Không chờ cho người phụ nữ trả lời, người đàn ông lại chặn cái miệng nhỏ của cô, đầu lưỡi tiến sâu vào trong không ngừng khuấy đảo, chất lỏng như muốn tràn ra khỏi khóe miệng cô.
Lúc buông nhau ra lần nữa, người phụ nữ đã thở hổn hển tựa vào trong lòng anh.
Được anh hôn cơ thể như mềm nhũn ra.
Cơ hội được dắt tay ôm ấp và hôn môi không chút kiêng kỵ đối với Lâm Kiều mà nói là quá khó để mà có được.
Trong thư viện các học sinh lục tục cầm sách đi ra, Lâm Kiều mặt đỏ bừng kéo tay người đàn ông chạy vào rừng cây nho nhỏ cách đó không xa.
Ghế đá dài được bụi cây che giấu.
Người phụ nữ với làn da trắng trong như tuyết mở rộng hai chân ngồi lên đùi người đàn ông. Chiếc váy rộng rãi che giấu nơi giao hợp đầy dâʍ ɭσạи, không ai biết được, một mảng hoa huyệt ướt đẫm của người phụ nữ đang ngậm mυ'ŧ chặt chẽ gậy thịt lớn của người đàn ông.
"Em thích như thế này à? Kẹp chồng thật chặt..." Người đàn ông không cần phải cúi người cũng có thể hôn được bầu ngực sữa mà cô đang ưỡn lưng đưa tới bên miệng anh.
Đỉnh nhũ hoa yêu kiều nhỏ nhắn đã sớm se cứng và dựng đứng lên, một bàn tay của Trần Hoài Xuyên nắm một bên, đưa đến bên miệng chậm rãi mυ'ŧ ngậm.
Môi lưỡi trơn trượt liếʍ láp qua đỉnh nhũ hoa cứng ngắc, đảo một vòng tròn dọc theo quầng vυ' màu hồng, người phụ nữ không nhịn được uốn éo cái mông, huyệt nhỏ vô thức kẹp chặt lại.
"Shzz... thả lỏng chồng ra một chút... Em yêu... Sắp kẹp gãy chồng rồi...." Gậy thịt vốn muốn được vùi sâu vào bên trong u cốc vừa ướt vừa ấm nhưng lại không thể tùy ý khuấy động, làm thế cũng đã đủ giày vò người khác, người phụ nữ lại còn hút và kẹp anh chặt hơn, như nói với người đàn ông biết phải kiên nhẫn bám trụ.
"Ư... Chồng à..." Lâm Kiều cố gắng mở rộng hai chân ra thêm một chút, cúi người gặm nhấm phần cổ của anh.
Cánh môi kẹp giữ khối thịt mềm mại kia, ra sức mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, vào lúc hai bàn tay anh đang xoa nắn bầu ngực sữa thì cô tặng cho anh một vết dâu tây màu đỏ rực.
Tiếng thở dốc của người đàn ông trở nên nặng nề, mật huyệt nhỏ của người phụ nữ có nước chảy ra.
"Lúc trước em... đã muốn như thế này... Ở ngay chỗ này... kẹp lấy gậy thịt của chồng... ưʍ..." Lâm Kiều sung sướиɠ từ từ nhắm mắt lại.
"Lúc trước?" Bàn tay của anh nhéo eo cô một cái để trừng phạt: "Đồ lẳиɠ ɭơ lúc trước muốn ăn gậy thịt của ai hả?"
"Ư... Ăn của chồng... A... Trần... Trần Hoài Xuyên... gậy thịt to của anh... giống như thế này... Đầy quá... Căng trướng hết toàn bộ bên trong mật huyệt của em..."
"Hừ, chỉ cắm vào cái huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ này mà đã thỏa mãn sao?" Người đàn ông xấu xa chèn mông người phụ nữ hướng lên phía trên người mình, qυყ đầυ to lớn cắm vào miệng tử ©υиɠ của cô.
"Ư... Không đủ... Còn muốn chồng thúc thật mạnh vào mật huyệt... Muốn... muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng... Làm... làm em tới phun nướ© ŧıểυ được không... Giống như lần trước... Dâʍ đãиɠ lắm... Lại còn sướиɠ...."
Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó Lâm Kiều đã thấy muốn tiểu.
Rõ ràng lần trước còn khóc la nói đừng mà, bây giờ thì lại phóng túng ham muốn.
"Được... chờ cho hoa huyệt hết ngứa... chồng sẽ lại làm em tới tiểu ra...." Hai người thì thầm những lời khiến người ta thấy xấu hổ nhất.
Lúc này một bên khác của cánh rừng truyền đến một tràng âm thanh da^ʍ mỹ.
Lâm Kiều không nhịn được ngửa sườn mặt đỏ lựng nhìn sang, lại là một nam sinh trần trụi nửa thân dưới, đang đè cặp mông trần của cô nữ sinh lên thân cây cắm vào rút ra.
Một chân của cô nữ sinh bị nam sinh nhấc cao, hoa huyệt nhỏ màu đỏ đậm đang đối diện với hướng của Lâm Kiều, Lâm kiều vô thức che đi tầm mắt của người đàn ông không cho phép anh nhìn thấy.
Nam sinh ngây ngô dường như chẳng có kỹ thuật gì, chỉ biết ra sức thúc thật mạnh vào hoa huyệt của cô nữ sinh, cô nữ sinh bị làm tới độ kêu khóc, dường như không còn để ý chút nào tới nơi đây là nơi công cộng.
"Tiểu da^ʍ phụ, không cho phép nhìn gậy thịt của người khác." Trần Hoài Xuyên cũng giữ lấy cằm của người phụ nữ, xoay đầu cô quay lại.
Ánh mắt hai người đối diện nhau đều lóe lên ánh sáng dịu nhẹ.
Lâm Kiều hơi nhếch mông, hôn lên vầng trán dễ chịu của người đàn ông. Nghe thấy âm thanh dâʍ đãиɠ ở cách đó không xa, đôi môi dời đến sống mũi cao, rồi lại dây dưa bên chiếc cằm lún phún râu của anh, u cốc không nhịn được lại càng bao chặt, nước đã chảy ướt hết bờ mông.
Gió mát thổi qua cánh rừng, người đàn ông bị kẹp chặt dường như không thể thở nổi ấn mông người phụ nữ hướng xuống dưới thật mạnh, bụng dưới nóng lên, xoa nắn bầu ngực sữa của cô rồi phun hết tất cả tinh hoa vào sâu trong tử ©υиɠ cô.
Chất dịch từ trong vách thịt tràn ra bám dính vào nơi kết hợp của hai người, thật lâu vẫn chưa tách nhau ra.
---