Đam Mê Cháy Bỏng

Chương 31: Hứng tình trong thư viện cầu xin chồng cắm vào mật huyệt

Thư viện buổi tối đặc biệt yên tĩnh, ở lầu một là các học sinh ngồi đầy cả phòng vùi đầu nghiên cứu, chiến đấu với sách vở. Trần Hoài Xuyên và Lâm Kiều đan mười ngón tay vào nhau, lặng lẽ dẫn theo người phụ nữ lên lầu hai.

Lâm Kiều nhăn nhó cảm thấy ái ngại, nhưng đến cùng vẫn không lay chuyển được anh, chịu đựng sự chờ đợi và kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong lòng, đi xuyên qua từng tầng từng lớp sách bày đầy các kệ, đi đến tận cùng bên trong của tầng đọc sách.

Đại khái là buổi tối sẽ không có ai đến mượn sách, cả lầu hai bao trùm bởi sự tĩnh mịch trầm lặng, chỉ có ánh trăng bên ngoài và ánh đèn đường xa xôi xuyên thấu vào, vừa yên tĩnh vừa đặc biệt quạnh quẽ. Người phụ nữ bị người đàn ông ép vào góc trong cùng của kệ sách.

Một tay Trần Hoài Xuyên giữ sau gáy Lâm Kiều, vừa hôn cô vừa đè người vào trong ngực mình, để có thể đẩy đầu lưỡi vào sâu bên trong hơn. Một bàn tay khác thì vén váy của người phụ nữ lên tận thắt lưng, với vào bên trong qυầи ɭóŧ của cô rồi xoa nắn bờ mông mềm mại.

"Ư... Hoài Xuyên... Hoài Xuyên..." Lâm Kiều siết chặt góc áo của anh rêи ɾỉ thì thầm.

Bị môi lưỡi của người đàn ông khuấy đảo quá mức, cả khoang miệng cô đều bị anh hết mυ'ŧ rồi nhét đầy vào, lực tay của anh xoa bờ mông vừa đủ gơi khợi du͙© vọиɠ trong Lâm Kiều.

Khoảnh khắc tiến bước vào, Lâm Kiều đã nảy sinh ảo tưởng muốn được cùng anh làm tại nơi đây.

Người phụ nữ bị xoa bóp thở hổn hển nâng tay muốn kéo chiếc quần thể thao của người đàn ông xuống, bàn tay nhỏ bị người đàn ông bắt lại, một tay của người đàn ông đã khống chế cả hai cổ tay cô, cố định ở sau lưng không cho phép cô lộn xộn.

"Ngoan nào, huyệt nhỏ còn chưa khỏe, chưa thể được." Người đàn ông liếʍ liếʍ cánh môi cô, kéo dây kéo bộ đầm của cô xuống, tà váy vén lên, cuốn thẳng đến trên eo để Lâm Kiều tự mình nắm chặt, không trực tiếp cởi ném xuống đất.

Lâm Kiều gần như trần trụi hơi run rẩy, e dè rụt rè nhìn ngó bốn phía bóng tối chung quanh để xem có người ở gần hay không.

"Cục cưng tự mình vịn cho chắc vào, để chồng xoa ngực cho em." Nói xong lập tức lật người cô qua, đối diện với kệ sách, cặp mông dán sát vào nửa phần bên dưới của anh.

Một bàn tay của Lâm Kiều cuộn tròn, phần váy siết chặt đặt ở eo, một bàn tay khác đỡ lấy kệ sách để đứng cho vững.

Anh tháo chiếc áσ ɭóŧ ren hoa ra, nắm lấy đỉnh nhũ hoa cùng bầu ngực sữa căng tròn trong tay. Người đàn ông nhẹ tay nắn bóp, hưởng thụ tiếng ngâm nga tràn ra từ khóe miệng người phụ nữ.

"Em có thích chồng xoa nắn như thế này không..."

"Ưʍ... thích... mạnh một chút... mạnh chút nữa..." Người phụ nữ chưa thỏa mãn ham muốn nũng nịu cầu xin.

"Suỵt... nhỏ tiếng một chút... cục cưng...." Trần Hoài Xuyên tăng thêm sức lực ở bàn tay, biết lúc này nhất định người phụ nữ được xoa nắn đã thấm nước ướt đầy mông.

Anh dành ra một tay đi kéo chiếc qυầи ɭóŧ của người phụ nữ xuống, không cần dùng bao nhiêu sức chiếc qυầи ɭóŧ cũng trượt thẳng tới mắt cá chân trắng nõn của Lâm Kiều. Đỡ lấy qυყ đầυ gậy thịt chống lên phần thịt non mềm nơi bờ mông người phụ nữ, Trần Hoài Xuyên vừa nhún eo thúc vào, vừa tự dùng tay sục gậy thịt lên xuống.

Cặp mông thịt của người phụ nữ vừa đàn hồi vừa mềm mại.

Lâm Kiều cảm nhận được mông mình đang được qυყ đầυ khuấy chọc, nhưng nơi sâu thẳm bên trong khát khao gậy thịt thật ra vẫn là hoa huyệt dính ướt kia.

Dường như gãi không đúng chỗ ngứa, có làm như thế nào cũng thấy không đủ. Chỉ có thể hạ eo nhếch mông, lắc lư cái mông nhỏ để cọ xát vào vật nam tính của người đàn ông, nhỏ giọng cầu xin anh: "Chồng ơi... cho em... huyệt nhỏ muốn được ăn gậy thịt lớn của chồng...."

"Không thể được, cục cưng ráng nhẫn nại thêm hai ngày, đợi huyệt nhỏ hồi phục hoàn toàn, nhất định chồng sẽ làm em phun nước như thủy triều!" Gậy thịt vùi trong khe mông của người phụ nữ, Trần Hoài Xuyên ra sức chen vào bên trong mông thịt mượt mà của cô, chậm rãi cọ xát men theo đường khe mông. Thỉnh thoảng vật nam tính lại cạ qua cúc huyệt mềm mại, cái hang ấm áp kia khiến Trần Hoài Xuyên có du͙© vọиɠ muốn tìm tòi kết quả.

"A... đừng cọ nữa... không đủ... huyệt nhỏ ngứa quá…. ngứa quá... chồng cho huyệt nhỏ của em nếm gậy thịt chút đi... đừng chọc vào mông của Kiều Kiề nữa... huyệt nhỏ... cắm vào trong cái hang dâʍ đãиɠ này...." Bàn tay bám vào kệ sách của Lâm Kiều chặt tới mức ngón tay trắng bệch, hoa huyệt đã ướt dầm dề, gấp gáp muốn được làm.

"Trần Hoài Xuyên.. anh xem... da^ʍ huyệt đã ướt lắm rồi... ưʍ... cây gậy vừa to vừa dài của chồng... sinh ra để đút vào huyệt dâʍ đãиɠ của Kiều Kiều mà..."

"Cục cưng, không cho phép nổi hứng." Giọng nói của người đàn ông rõ ràng là đã khàn khàn, nhưng vẫn gắng gượng chống đỡ tia lý trí cuối cùng.

Giữa kệ sách chật hẹp, cơ thể người phụ nữ trần trụi, gậy thịt của người đàn ông ngẩng cao, cơ thể hai người dán sát vào nhau giằng co hồi lâu, khắp cả người nóng rực như có lửa thiêu đốt.

"Ư... không đút vào thì thôi vậy... gậy thịt chỉ biết cứng không biết cắm... a... chờ chút nữa... chút nữa em sẽ đi tìm một cây gậy thịt thô to hơn... để gãi ngứa cho da^ʍ huyệt của em..."

"Lâm! Kiều!" Người đàn ông ở sau lưng nghiến răng nghiến lợi, một tiếng vỗ thanh thúy vang lên trên mông người phụ nữ, một tiếng "Bốp" trong không gian yên tĩnh vang lên rõ ràng không gì sánh nổi.

"Đồ dâʍ đãиɠ muốn ăn gậy thịt, chồng sẽ thỏa mãn em! Không được đi tìm người khác, chỉ có món đồ thô to của anh mới khiến em sung sướиɠ!" Anh lại cong eo thúc vào một cái, vật nam tính của người đàn ông đã nhét đầy vào u cốc ngứa ngáy kia.

Sợ Trần Hoài Xuyên sẽ bất thình lình hối hận mà rút ra, Lâm Kiều nhanh chóng kẹp chặt huyệt nhỏ, từng tầng từng lớp thịt non mềm mại trong vách thịt ngậm chặt gậy thịt to của người đàn ông, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến gậy thị không ngừng lớn thêm và cứng hơn, cảm giác vừa đầy, vừa mạnh mẽ tê dại khiến cô không nhịn nổi mà bật ra âm thanh phóng túng: "A... cắm vào đi... chồng ở trong thư viện... dùng gậy thịt lớn xuyên vào huyệt dâʍ đãиɠ của em... a ưʍ... đầy quá... gậy thịt thật lớn...."

"Sao lại dâʍ đãиɠ như thế này hả... tiện nữ... dâʍ đãиɠ thêm một chút nữa... đẩy mông lên..." Gậy thịt to đè nghiền một cách mạnh bạo khắp nơi trong mật huyệt, người đàn ông không ngừng gia tăng biên độ nhấp eo, hai túi trứng va đập vào mông của người phụ nữ, phát ra tiếng bạch bạch càng thêm trong trẻo.

"Đúng là huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ... ở thư viện mà còn cầu xin chồng cắm vào da^ʍ huyệt... a... đỡ lấy... xem gậy thịt to của chồng giải cơn ngứa cho em... để em thêm hứng tình... hứng tình thêm nữa...."

"A... sướиɠ chết mất... chồng cắm sâu quá... gậy thịt... sướиɠ quá... a... sắp tới rồi... sắp tới rồi a a a...." Người phụ nữ lắc lư mông theo hướng gậy thịt thúc vào, người đàn ông cố gắng va chạm vào chỗ sâu nhất, qυყ đầυ thúc mạnh vào vài cái vào điểm G, phá vỡ miệng tử ©υиɠ mềm mại và nhiều lần chọc nguấy, người phụ nữ lêи đỉиɦ tiết ra dâʍ ɖị©ɧ nồng đậm.

Trần Hoài Xuyên thở phì phò, để mặc cho vách thịt ướt đẫm tựa như cái miệng nhỏ siết chặt gậy thịt của mình, lúc lên tới đỉnh cao trào thì cắm mạnh vào một cú, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tuôn ra như nước thủy triều rót đầy tử ©υиɠ của người phụ nữ.

"A… ưʍ... phun rồi... a... ở trong thư viện được chồng làm cho tới phun nước ra rồi... nóng quá... phun đầy hết tử ©υиɠ của đồ lẳиɠ ɭơ rồi..."

Người phụ nữ bị làm tới độ chân mềm nhũn ngã khụy trên kệ sách, hai chân quỳ xuống. Cũng may kệ sách cố định, chỉ có mấy quyển sách là bị cô hất rớt xuống đất.

Trần Hoài Xuyên cả người sảng khoái một tay xốc người phụ nữ ôm lên thắt lưng, một bàn tay khác thì nhặt mấy quyển sách đang rơi vãi lung tung trở về chỗ cũ, khôi phục nguyên dạng của tất cả mọi thứ lại.