Edit: RYK
Học sinh lớp 12 đã trải qua kỳ nghỉ hè dài nhất trong sự nghiệp đọc sách của họ và mở ra cuộc sống đại học của họ.
Đan Ý được như ý nguyện nhận vào khoa âm nhạc của Thanh Đại.
Vào ngày 17 tháng 9, đại học Thanh Đại* khai giảng, thời gian báo cáo sinh viên năm nhất là hai ngày.
( * hoang mang thật sự, lúc là đại học Thanh Đại lúc là Thanh Thành, không biết ghi sao cho đúng )
Đêm thứ hai của báo cáo khai giảng, ngày 18 là một bữa tiệc sinh viên năm nhất.
Bên trong khán phòng lúc này tràn ngập tiếng cười.
Nữ MC mặc lễ phục hở vai, trên mặt mang theo nụ cười đẹp mắt, trong tay cầm micro, giọng nói tròn trịa và thập phần tình cảm đọc:
" Tiếp theo, chúng ta hãy cùng thưởng thức màn trình diễn cuối cùng của đêm gala với các bài hát và điệu nhảy " Red High Heels "* được đại diện bởi khoa âm nhạc mang đến cho chúng ta".
(* Red High Heels: giày cao gót đỏ. Mình thấy để tên tiếng anh hay hơn nhiều )
" Wow— ".
Vừa dứt lời, toàn trường một tiếng ồn ào.
Nam sinh dưới đài càng kích động không thôi.
" Lão tử đợi cả đêm chỉ để xem buổi biểu diễn cuối cùng ".
" Biểu diễn phía trước cũng không thấy cậu kích động như vậy? "
" Không giống nhau, trong buổi biểu diễn đợi có tân sinh năm nhất là hoa hệ mới của khoa âm nhạc, vừa khai giảng trực tiếp chen chúc Lâm Hạ năm hai ".
" Quá tuyệt vời, để cho tôi nhìn kỹ xem mỹ nữ này rốt cuộc trông như thế nào! "
Lúc này, tấm màn màu đỏ trên sân khấu cũng từ từ kéo ra ——
Bảy nữ sinh dáng người cao gầy, tư thái uyển chuyển giống như catwalk chỉnh tề xuất hiện trước mặt mọi người.
Đập vào mắt là một hình ảnh da trắng chân dài.
Tay trái bảy người đẹt cầm quạt gấp, che mặt mình.
Nửa người dưới là váy đùi màu đỏ, mang theo một lớp lụa đỏ, đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp lộ ra trong không khí, làm nổi bật đôi giày cao gót màu đỏ dưới chân.
Càng khiến người ta mơ tưởng.
Âm nhạc bắt đầu.
Bảy người từ " hình chữ nhất " ban đầu tản ra.
Nữ sinh ở giữa chậm rãi đem quạt thu hồi, hiện ra trước mắt mọi người chính là một khuôn mặt tuyệt mỹ.
Đuôi mắt của cô hơi nâng lên, vừa ngước mắt lên, đôi mắt kia liền nhϊếp người mà đoạt hồn, phía dưới mí mắt còn mang theo mảnh sáng vụ nhỏ, phần trang điểm mắt lóng lánh mà sáng mắt.
Ngũ quan trắng như sứ, mắt sáng răng nanh, da tuyết môi son, trang điểm tinh xảo.
Nhan sắc rậm rạp, mang theo một phong cách cảng cổ điển.
Vóc người đường cong cực tốt, thướt tha.
Tay phải của cô cầm micro, bước ra một chân trái thon thả và cân đối, người đầu tiên bắt đầu hát:
" Nên hình dung cậu như thế nào là thích hợp nhất
Lấy cái gì so sánh với cậu mới tính là đặc biệt... "
Khi cô mở miệng, cô có một chất giọng rất dễ nhận biết, với chất giọng lười biếng mang theo hương vị mị hoặc lòng người, đặc biệt thích hợp với bài hát này.
Hơn nữa lúc hát xong câu đầu tiên, cô còn hơi nghiêng đầu lắc mái tóc dài màu đen, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, so wink một mí với mọi người.
Một đám nam sinh dưới đài càng thêm không bình tĩnh
" Chết tiệt, người phụ nữ này là ai, tôi cảm thấy mình sắp yêu rồi!!! "
" Cô ấy chính là tân tấn hệ hoa Đan Ý của khoa âm nhạc, khai giảng liền được xưng là yêu tinh nhân gian "
" Biệt danh này thật phù hợp với cô ấy, tôi dựa vào khuôn mặt, dáng người kia quá tuyệt!! "
" Cô gái này trông thật tuyệt, tôi yêu cô ấy! "
Sau đó phần ca hát đến lượt các cô gái khác, Đan Ý đứng ở một bên nhảy múa.
Nhưng ánh mắt trong đám người vẫn không tự chủ được tụ tập trên người cô.
Khi bài hát kết thúc, cô trở lại vị trí trung tâm một lần nữa.
Sau đó thân thể hơi nghiêng, tay trái vốn cầm quạt gấp đặt ra phía sau, lúc này xuất hiện lần nữa, quạt giống như biến ảo thuật, biến thành một đóa hoa hồng đỏ.
Khán giả toàn trường lại một lần hò hét ầm ĩ.
" Đan Ý! "
" Đan Ý! Đan Ý! "
" Đan Ý thật xinh đẹp a! "
" A a a Đan Ý tôi muốn gả cho cậu! "
Cô cúi đầu và hôn lên bông hồng trên tay, sau đó cô ném nó xuống sân khấu với một cử chỉ sang trọng ——
Toàn trường sôi trào.
Bài hát cũng kết thúc.
Nhưng tiếng vỗ tay lại kéo dài không dứt, tựa hồ còn đắm chìm trong màn biểu diễn vừa rồi, ý vẫn chưa thỏa mãn.
Bốn người dẫn chương trình từ bên kia bước lên sân khấu, đọc bản thảo trong tay, chuẩn bị chấm dứt bữa tiệc sinh viên năm nhất lần này.
Đan Ý theo đám người đi tới hậu trường, tiếng vỗ tay phía sau cũng dần dần biến mất.
Gót chân cô còn chưa đứng vững đã bị bạn cùng phòng Mộc Nhiên và Mộc Cận từ trong sân chạy tới nhào vào lòng.
Giọng nữ vừa rồi ở dưới đài hô nói " Muốn gả cho cô " chính là hai người bọn họ.
Mộc Miên ngữ khí kích động nói: " A a a Ý Ý cậu vừa rồi thật sự rất đẹp a! "
Mộc Cận đi theo phía sau cô nói thêm: " Đặc biệt là ảo thuật cuối cùng, thật lợi hại! "
Một nữ sinh mặc váy trắng từ phía sau hai người bọn họ đi tới, cũng là bạn cùng phòng trọ cuối cùng, Ôn Di Nhiên.
Cô ấy nhìn hai tỷ muội vẻ mặt hưng phấn, không nhịn được cười :" Tiếng thét chói tai vừa rồi của hai người này ở dưới đài có thể so với luyện cao âm ".
Đan Ý cười cười.
Ký túc xá cô tổng cộng bốn người, đều là khoa âm nhạc, hơn nữa cùng lớp, trải qua hai ngày ngắn ngủi ở chung, đã rất hợp nhau.
Mộc Miên và Mộc Cận là chị em sinh đôi, người Thành phố, tuổi so với Đan Ý và Ôn Di Nhiên đều nhỏ hơn một tuổi.
Họ đã sống với nhau từ khi sinh ra, rất tốt.
Sau đó cùng nhau đọc sách, cùng nhau thi đại học, còn vào cùng một chuyên ngành.
Tính cách của hai người đều rất nhảy nhót, giống như một bảo vật sống.
Ôn Di Nhiên người như tên gọi, tính cách ôn nhu nhàn nhạt hơn nữa rất biết chăm sóc người khác, giống như chị cả nhà hàng xóm.
Cho nên chức xá trưởng cũng rơi trên đầu cô ấy.
Đối với Đan Ý, là ký túc xá " Đầu bảng "
Từ yêu tinh nhân gian lúc đầu cũng do ba người khác trong ký túc xá các cô truyền ra.
Nhìn khuôn mặt này, nhìn dáng người này, quả thực là tuyệt.
Cô chính là một nữ yêu tinh.
Trong bữa tiệc sinh viên năm nhất này, khoa âm nhạc sẽ cử người tham gia.
Vốn tham gia biểu diễn lần này đều là sinh viên năm hai năm ba nhưng tạm thời xảy ra một chút tình huống nhỏ, có hai sư tỷ năm hai hôm trước luyện tập không cẩn thận bị trầy xước, căn bản không lên đài được.
Ngày đầu tiên khai giảng đưa tin, sư tỷ phụ trách tiếp đãi tân sinh viên khoa âm nhạc có một người vừa vặn cũng là một trong những người biểu diễn lần này, cô đang cùng giáo viên thảo luận vấn đề này nên giải quyết như thế nào.
Đan Ý vừa vặn đến đưa tin, sư tỷ lập tức nhìn trúng cô.
Giáo viên phụ trách điệu múa lần này nổi tiếng là người nghiêm khắc và xuất sắc, hàng ngàn lựa chọn để chọn ra bảy sinh viên năm hai và đàn em có chiều cao và vóc dáng trung bình, dáng vẻ và ca hát nhảy múa đều tốt để biểu diễn.
Vì vậy, rất khó để tìm một người thay thế khác trong một khoảng thời gian ngắn.
Ngoại trừ ca hát và nhảy múa là hai ẩn số, các khía cạnh khác đều hoàn toàn phù hợp.
Vì thế sư tỷ cùng cô đơn giản giải thích tình huống một chút, hỏi cô có muốn giúp việc này hay không.
Sau khi Đan Ý nghe xong, lúc ấy rất vui vẻ liền đáp ứng.
Giáo viên phụ trách sau khi nhìn thấy điều kiện ngoại hình của cô, cũng rất hài lòng, vì vậy để cô và những người khác tập luyện để xem hiệu quả như thế nào.
Vốn còn có người không phục tân sinh viên năm nhất này, sau đó Đan Ý vừa cất giọng, hơn nữa cô nhìn động tác vũ đạo một hai lần là có thể nhớ kỹ, hoàn toàn không thua những người khác.
Những người khác không có gì để nói.
... .....
Buổi biểu diễn của khoa âm nhạc là trục lớn cuối cùng, vì vậy sau khi kết thúc, toàn bộ bữa tiệc sinh viên mới kết thúc.
Hội sinh viên là tổ chức chủ chốt của bữa tiệc này, lúc này mấy sinh viên đeo thẻ công tác trước ngực xuất hiện ở hậu trường, đang làm công việc kết thúc.
" Ý Ý vui vẻ, mau xem, có soái ca! "
" Trời ạ, lấy đâu ra cực phẩm ".
Âm thanh Mộc Miên và Mộc Cận truyền vào trong tai Đan Ý.
Sự nhạy bén của hai người họ đối với những sinh vật giống như đàn ông có thể được gọi là radar*.
(*radar: một hệ thống dò tìm sử dụng sóng vô tuyến. Này mọi người có thể lên gg tìm để hiểu thêm, mình chỉ giải thích ngắn gọn thôi )
Ngay cả tên ký túc xá cũng là 【nam nhân thường đổi, tỷ muội bất tán】*
(* ý là nam nhân thường xuyên thay đổi nhưng chị em không bao giờ rời xa )
Hai tỷ muội Mộc Miên, Mộc Cận nhìn mặt nam sinh kia, miệng lẩm bẩm:
" Tớ làm sao cảm giác được, cực phẩm này đã gặp ở đâu đây? "
" Hình như là trên bảng dự thảo của trường chúng ta".
Đan Ý đối với chuyện này cũng không có cảm giác lạnh.
Bởi vì đã có châu ngọc ở phía trước, khó có thể vượt qua.
Ánh mắt của cô tùy ý xẹt qua, lại ngoài yd muốn nhìn thấy " viên châu ngọc " của mình đang đứng cách đó không xa.
Nam sinh vẫn là gương mặt quá đẹp, so với giấy tờ cô nhìn thấy trên bảng tuyên truyền của trường hồi tháng 6 không có một hai, vẫn anh tuấn như lúc đầu.
Mái tóc ngắn màu đen đơn giản gọn gàng phác họa ngũ quan thanh tuyển*, mặt mày sáng sủa, con ngươi như mực nhìn như thâm thúy, nhưng lại lạnh nhạt như nước lạnh, làm nổi bật khuôn mặt lãnh đạm lại xa cách của hắn.
(* ngũ quan thanh tuyển: khuôn mặt điển trai )
Bộ quần áo trắng đơn giản cùng quần tay đen thích hợp mặc trên người, áo sơ mi ủi, eo gầy, hơn nữa hai chân thon dài, lộ ra cảm giác rụt rè tỉ mỉ.
Thân hình cao lớn đứng đó, cộng với khí chất trong vắt lạnh lùng xuất trần, làm cho người bên ngoài sều ảm đạm thần sắc, trở thành hình nền của hắn.
Sau đó tầm mắt của hắn đột nhiên dừng ở hướng Đan Ý.
Rõ ràng ở đây có nhiều người như vậy, nhưng ánh mắt nam sinh lại giống như thật sự chỉ nhìn cô.
Đan Ý nhìn chằm chằm vào cổ tay hắn đeo chuỗi hạt đàn hương lá nhỏ màu đỏ, nhìn thêm vài giây, sau đó chậm rãi hướng lên trên, đυ.ng vào đôi mắt xinh đẹp của hắn.
Đôi mắt mà cô không thể quên.
Hôn hấp của cô theo đó chậm lại, trái tim trong nháy mắt ngừng đập, sau đó đập nhanh hơn.
Hắn dường như đã nhìn thấy cô .
Đan Ý vội vàng quay đầu đi.
Nhưng trái tim đập thình thịch kia thủy chung không cách nào giảm tốc độ.
Cách một năm không gặp, nam sinh này vẫn có bàn lĩnh làm cho cô động tâm lần nữa.
" Hội trưởng, sao cậu lại ở đây?"
Bộ trưởng bộ phận tuyên truyền nhìn thấy sự xuất hiện của các chàng trai, đi đến trước mặt hắn với khuôn mặt ngạc nhiên.
Hậu trường đông người và lộn xộn, hội trưởng đại nhân của bọn họ chưa từng thích nơi này.
Đường Tinh Chu đem ánh mắt từ trên người Đan Ý thu hồi, sau đó một tay cắm vào trong túi quần tây màu đen của mình, cất chân dài đi về phía cô.
Giọng nói của hắn trong trẻo, lại mang theo chút lạnh lùng, giọng điệu tùy ý tự nhiên: " Tùy tiện nhìn xem, các người đều bận ".
Bộ trưởng bộ tuyên truyền : " Ồ, hảo ".
Những người xung quanh đã nhỏ giọng bàn tán.
" Đường Tinh Chu sao lại xuất hiện ở chỗ này? "
" Anh ấy là hội trưởng hội sinh viên, buổi tiệc lần này không phải bọn họ phụ trách sao, xuất hiện ở chỗ này là chuyện bình thường ".
" Bình thường quỷ nha, lại không cần anh ấy ra mặt, hơn nữa ngày thường anh ấy đều là thần long thấy đuôi không thấy đầu, xuất hiện ở chỗ này mới kỳ quái ".
" Các người nói xem, anh ấy có phải là tới tìm người hay không a, làm sao cảm giác được vừa rồi anh ấy một mực nhìn chỗ chúng ta "
Không biết vì sao, Đan Ý hình như cảm giác được khí thế của người nào đó đang dần tới gần.
" Này, làm ơn cho qua cho qua —— "*
(* thật ra là mượn qua chứ ko phải cho qua đâu, nhưng mà kêu nhường đường nó nói mượn qua nó kì cục nên thôi thay đổi chữ luôn )
Lúc này, có mấy người khiêng một đống đồ lớn thiết bị từ trước màn đi vào, vừa lúc đi qua chỗ Đan Ý, tách cô khỏi bạn cùng phòng.
Cô theo bản năng chuẩn bị nhường đường cho người khác, lực chú ý còn chưa tập trung, lúc cấp bách lui về phía sau vài bước.
Lại quên mất mình hôm nay dưới chân đi một đôi giày cao gót năm cm, hơn nữa còn là gót chân nhỏ.
Bàn tay Đan Ý ở trong không khí vung lên một biên độ nhỏ, thân thể bất ngờ không ngờ không kịp đề phòng ngã về phía sau, đồng tử khẽ mở ra.
Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên loại phương pháp ném này không khó coi như vậy.
..... Lại bất ngờ rời vào trong vòng tay.
Lòng bàn tay rộng lớn và nóng rực của nam sinh trực tiếp phủ lên vòng eo mềm mại không xương của cô.
Gắt gao dán chặt vào một đoạn da thịt lộ ra, trắng đến sáng bóng, sờ vào có cảm giác mịn và mềm.
Mũi Đan Ý trong nháy mắt tràn ngập hương vị nam tính, xen lẫn mùi linh sam*, còn có mùi gỗ nhàn nhạt.
(*Linh sam: loài cây thân gỗ, sống lâu năm )
Quen thuộc nhưng chết người.
Nhưng khi cô nhận thức được tay nam sinh rơi ở đâu, hai má lập tức nhuộm đỏ ửng, con ngươi như nước lấp lánh.
Ngay sau đó, nam sinh hơi cúi người, hơi thở ấm áp phun lên bên tai cô——
" Vòng eo 57 "
Trong lúc nói chuyện, đầu ngón tay mang theo cảm giác lạnh lẽo kia, còn lơ đãng giật giật ở vòng eo cô.
Tác giả có một câu nói:
Đan Ý: Đường Tinh Chu ngươi ma quỷ toán học!
Chu Chu Tử sẽ chỉ mọi người số đo vòng eo bằng tay không.
Anh có thể có bất kì suy nghĩ xấu xa gì, chỉ là anh nhạy cảm hơn với các con số mà thôi :D
RYK: thích từ Châu hơn Chu TvT ( Châu và Chu đồng chữ Zhou )
RYK: lịch ra chap là 3 ngày/ 1 chap, sớm hơn thì sẽ 2 ngày/1chap