Gả Cho Ta

Chương 19: Chuyện vui lớn

“Tôi muốn gặp ngài Cố!”.

Bảo vệ nhanh chóng có mặt, hiện tại Cố Trường Đình là to nhất, ai cũng không dám trái lời anh, bọn họ lập tức kéo Đào Yến Cần đang la hét ra ngoài, toàn bộ quá trình nhân viên trong công ty đều được chứng kiến, đến tận khi cô ta bị ném ra khỏi cổng công ty mới coi như xong.

Vài cô gái ở quầy tiếp tân không dám nói gì trước mặt, nhưng sau lưng thì vui không tả nổi, mấy cô đều từng bị Đào Yến Cần quát mắng, bình thường không dám chọc vào, nhưng trong lòng cũng ghét cay ghét đắng.

Khi ông Cố nghe được tin này, Đào Yến Cần đã bị ném ra khỏi công ty. Công ty lại được trả lại sự yên tĩnh vốn có, nhưng có vài người vẫn xì xào bàn tán, đều cười nói đúng là trút được cục tức bao lâu nay.

Việc này lại khiến ông Cố tức điên, ông ta sải bước đi ra khỏi phòng làm việc, chạy xuống nhà ăn dưới tầng B1, chuẩn bị tìm Cố Trường Đình đòi giải thích.

Cố Trường Đình và Triệu Giản đang ở trong nhà ăn cho lãnh đạo cấp cao, Triệu Giản bận rộn trước sau, Cố Trường Đình chỉ cần ngồi một chỗ không cần làm gì, chỉ cần chờ ăn.

Triệu Giản đi mua cơm bưng về, rồi nói: “Anh đi mua mấy thứ đồ uống, bà xã chờ chút nhé”.

Cố Trường Đình gật đầu, nhìn Triệu Giản chạy bước nhỏ, không nhịn được mỉm cười. Đột nhiên anh cảm thấy, có Triệu Giản bên cạnh, sự xuất hiện của Đào Yến Cần ban nãy cũng không thể làm hỏng tâm trạng của anh.

Triệu Giản chạy đi mua nước, hắn muốn cho Cố Trường Đình uống nhiều một chút, anh bận rộn từ sáng tới trưa chưa được một ngụm nước nào.

Nhưng Triệu Giản vừa chạy đi thì lại tình cờ trông thấy ông Cố, ông Cố có xu hướng tức giận đang chạy vào nhà ăn, nhìn có vẻ như định đánh nhau một trận.

Triệu Giản không cần nghĩ cũng biết sao ông Cố lại chạy tới, lập tức không đi mua nước nữa mà tới nghênh đón ông ta.

Triệu Giản thấy bà xã mình đã đủ mệt rồi, trước khi ăn cơm không nên làm bà xã phiền muộn, vì vậy không đợi ông Cố tiến vào đã chặn ông ta ở bên ngoài.

Ông Cố vừa thấy Triệu Giản, cơn giận liền bốc lên ngùn ngụt, nói: “Được lắm, cậu cũng ở đây! Cố Trường Đình đâu? Tôi phải gặp nó!”.

Triệu Giản cười nhạt, đáp: “Thất lễ, Cố tổng bận lắm, người không liên quan muốn gặp Cố tổng thì phải hẹn trước”.

“Cái gì?”. Ông Cố không thể tin nổi mở to mắt nhìn.

Triệu Giản giả vờ bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Ấy, tôi biết rồi, ngài Cố chắc là để trả nợ hả?”.

Mặc dù nhà ăn lãnh đạo không đông người như nhà ăn nhân viên, nhưng người lui tới đều có chức vị, Triệu Giản ngăn ông Cố ở bên ngoài, người qua kẻ lại, không ít người lén liếc về phía bọn họ.

Vừa nhắc đến vụ “trả nợ”, ông Cố thoáng chốc vừa tức giận vừa xấu hổ nhưng không nói nên lời.

Triệu Giản còn lôi tờ giấy nợ kia ra, sau khi mở tờ giấy, liền nói: “Ngài Cố, giấy nợ đây, nếu ngài muốn đền thì cứ đưa thẳng cho tôi là được, Cố tổng bận, hiện giờ không thể gặp ngài”.

Thì ra trong tay Triệu Giản thực sự có giấy nợ, hơn nữa còn có dấu tay, màu đỏ cực kì chói mắt. Mấy vị lãnh đạo lén vây xem tuy không nhìn rõ chữ trên giấy ghi nợ, nhưng có thể thấy rõ dấu tay đỏ kia, không kìm được bắt đầu ồn ào.

Ông Cố mất hết mặt mũi, nghe thấy bên cạnh có người xì xào: “Không biết là nợ bao nhiêu? Còn phải viết cả giấy nợ thế này”.

Ông Cố định đến tìm Cố Trường Đình trút giận, giờ thì hay rồi, mặt mo đều bị Triệu Giản xé rách, bị người ta chỉ trỏ, tức run cả người mà không làm gì được, chỉ có thể xám xịt quay người bỏ đi.

Triệu Giản đuổi được người, lại cất giấy nợ đi, sau đó mới mua đồ uống về cho Cố Trường Đình.

Trước cửa đông người vây xem, Cố Trường Đình tất nhiên cũng nhận ra, lúc đầu anh định ra hỗ trợ, sợ Triệu Giản chịu thiệt, nhưng xem ra Triệu Giản giải quyết rất nhanh gọn.

Cố Trường Đình lại ngồi xuống, Triệu Giản nhanh chóng mang đồ uống trở về, vẻ mặt sung sướиɠ, không hề nhắc tới chuyện vừa xảy ra.

Cố Trường Đình thấy Triệu Giản không nhắc tới, cũng không nói thêm gì, hiển nhiên là Triệu Giản không muốn để chuyện đó phá hoại tâm trạng của bọn họ. Cố Trường Đình không nói ra miệng, nhưng trong lòng rất cảm động.

Buổi trưa ăn cơm xong, người trong công ty đều đã biết chuyện. Công ty nhà họ Cố thực sự sắp xoay chuyển rồi. Ông Cố ban nãy định tìm Cố Trường Đình cãi nhau, kết quả còn chưa gặp được người đã bị đuổi về.

Sáng sớm nay còn có người giữ thái độ dè chừng với Cố Trường Đình mới thăng chức, qua buổi trưa, thái độ đã thay đổi hẳn, không chỉ cung kính với Cố Trường Đình hơn, mà đối với Triệu Giản cũng vô cùng khách khí.

Hiện tại không ai không biết, một gã nông thôn bay lên cành cao biến thành phượng hoàng rồi, kết hôn với Cố Trường Đình, có vẻ rất được Cố Trường Đình tín nhiệm, là người không thể trêu chọc.

Hai giờ chiều mở cuộc họp thường kỳ, Triệu Giản vốn quyết định chờ ở ngoài cửa phòng. Nhưng lúc hắn đưa Cố Trường Đình vào phòng họp, trưởng phòng nhân sự vội chạy tới mời Triệu Giản vào, nói rằng đã sắp xếp chỗ ngồi cho Triệu Giản.

Hiện giờ Triệu Giản giữ chức vụ vệ sĩ, tất nhiên không thể ngồi vào bàn họp, nhưng chỗ ngồi đã được sắp xếp, là ở phía sau Cố Trường Đình, hơi giống ghế của phiên dịch viên.

Triệu Giản nhìn xung quanh, ghế bên cạnh gắn biển tên, là ông Cố. Hắn vừa nhìn thấy liền quyết định không đi nữa, có chỗ thì cứ việc ngồi, tránh lát nữa lão già kia lại giở trò.

Cố Trường Đình nhìn Triệu Giản ngồi xuống, ngồi hết sức nghiêm chỉnh, hết sức tập trung, liền cứ để hắn đi theo.

Sắp đến hai giờ, cuộc họp chuẩn bị bắt đầu.

Triệu Giản còn lo lão già tới quấy rối, không ngờ, ông Cố thậm chí còn không tới, vắng mặt.

Thư ký của ông ta bất chấp đi tới, nói: “Cố tổng, ngài ấy nói thân thể khó chịu, cho nên buổi họp hôm nay…”.

Cố Trường Đình vừa nghe, liền cười ôn hòa, nói: “Không sao, thân thể khó chịu là chuyện bình thường, ngài Cố nên đi khám, nếu bệnh nặng quá, có vào viện nằm cũng phải chịu thôi”.

Thư ký đổ mồ hôi lạnh, cảm thấy mặc dù Cố Trường Đình cười ôn hòa là thế, nhưng không biết vì sao lại khiến cô lạnh hết cả sống lưng.

Cố Trường Đình lại nói: “Ngài Cố khó chịu trong người, nhưng việc của công ty không thể chậm trễ, hiện giờ ngài Cố còn đang nắm giữ ba dự án phải không nhỉ? Đừng dây dưa nữa, quản lý Tào này, ông vẫn luôn đi theo ngài Cố, ba dự án này ông phụ trách được chứ? Ngài Cố không lo liệu được, ông hãy sắp xếp lại công việc, lát nữa cuộc họp kết thúc, mang tới chỗ tôi báo cáo, tôi sẽ tiếp nhận hết”.

Quản lý Tào nhất thời cũng đổ mồ hôi, thư ký kia thì trợn tròn mắt, không ngờ ngài Cố giả bệnh, lại bị Cố Trường Đình hành động quyết đoán lột luôn ba dự án lớn trong tay.

Quản lý Tào vẫn lắp ba lắp bắp không nói ra lời.

Cố Trường Đình liếc nhìn ông ta, nói: “Quản lý Tào có gì khó xử sao?”.

Một người bên cạnh quản lý Tào chọc ông ta một cái, quản lý Tào vội vàng lau mồ hôi, đáp: “Không có, tôi sẽ lập tức chỉnh sửa tài liệu, sớm mang qua cho Cố tổng”.

Cố Trường Đình hài lòng mỉm cười, nói: “Được rồi, chúng ta không lề mề nữa, hôm nay có mấy việc lớn cần bàn, phải nhờ các vị bỏ phiếu quyết định. Ngài Cố ốm rồi, nên cũng chỉ có thể coi như bỏ phiếu trắng, đây là chuyện bất đắc dĩ. Tiếp theo, chúng ta sẽ bàn về dự án của nhà họ Đường”.

Nhắc đến nhà họ Đường, cả phòng họp liền bắt đầu ồn ào.

Công ty nhà họ Cố nói lớn không phải là lớn, người nhà họ Đường còn không để vào mắt. Một công ty của nhà họ Cố mà thôi, còn chưa phát triển sang các ngành khác, mà công ty dưới danh nghĩa nhà họ Đường quả thực nhiều không đếm xuể, sản nghiệp nào cũng có liên quan.

Trước đây nhà họ Cố chưa từng hợp tác với nhà họ Đường, mơ tưởng cũng không dám. Bọn họ không thể ngờ, Cố Trường Đình vừa lên, vậy mà đã lấy được một cơ hội hợp tác với nhà họ Đường rồi.

Lãnh đạo cả phòng đều sôi nổi, hưng phấn như đánh tiết gà.

Cố Trường Đình phân tích dự án hợp tác với nhà họ Đường một lượt, rồi để mọi người bỏ phiếu quyết định. Tất nhiên là toàn bộ đều thông qua, bọn họ gần như đã quên đi chuyện ông Cố không tới. Nhưng cuối cùng tỷ lệ thông qua vượt xa 50%, coi như ông Cố phản đối cũng vô dụng.

Cuộc họp này thực sự quá thuận lợi, lúc kết thúc là khoảng hơn bốn giờ, Triệu Giản và Cố Trường Đình đi ra, thư ký của Cố Trường Đình lập tức nghênh đón.

Thư ký nói: “Cố tổng, có người chờ anh ở phòng nghỉ”.

“Ai?”. Cố Trường Đình hỏi.

Thư ký đáp: “Người đó tự xưng là em trai Cố tổng, tên là Cố Huy”.

Cố Trường Đình nghĩ, thì ra là con trai bác gái.

“Anh!”.

Cố Trường Đình đang suy nghĩ, Cố Huy sao lại đến đây, kết quả Cố Huy đã đi ra, cười chạy về phía Cố Trường Đình.

Cố Huy với Cố Trường Đình bằng tuổi nhau, là con trai của bác gái anh, bọn họ hầu như không qua lại với nhau, Cố Huy vừa gặp đã thân thiết gọi anh bằng anh, khiến Cố Trường Đình không kìm được nhíu mày.

Cố Huy nói: “Anh, em chờ anh lâu quá, em có chút việc muốn nói với anh”.

Cố Huy cười nịnh nọt, lúc trước cậu ta tìm ông Cố châm ngòi ly gián, kết quả không ngờ ngọn núi sau lưng Cố Trường Đình cứng quá, Cố Huy cũng vô cùng sầu não, vì vậy muốn quay sang bợ đỡ Cố Trường Đình.

Cố Trường Đình hỏi: “Cậu có việc gì?”.

Cố Huy đáp: “Là chuyện vui lớn! Em muốn chúc mừng anh trước!”.

Cố Trường Đình chẳng hiểu chuyện gì, nói: “Hả?”.

Cố Huy niềm nở nói: “Anh, chúng ta vào rồi nói”.

Triệu Giản nhìn Cố Huy cười gian xảo liền cảm thấy không phải người tốt, hắn không rời bước đi theo Cố Trường Đình vào phòng chờ.

Trong phòng chờ, trên bàn bày rất nhiều đồ, trông có vẻ như là chồng tài liệu.

Cố Huy vội vàng cầm một tập tài liệu lên, nói: “Anh! Anh mau nhìn thử xem!”.

Cố Trường Đình vừa nhìn, thấy tất cả đều là tài liệu về bệnh viện, đủ các bệnh viện nước ngoài, Triệu Giản đứng bên cạnh, cũng nhìn mà chẳng hiểu mô tê gì.

Cố Huy nói: “Anh, xem này, đây đều là những bệnh viện có tiếng ở nước ngoài, còn có một vài bác sĩ tư rất giỏi. Em đã liên hệ hết rồi, anh xem anh thích chỗ nào, anh quyết định xong em sẽ liên hệ lại, bọn họ đều là những người nghiên cứu sâu về phẫu thuật chuyển giới, anh làm phẫu thuật xong, liền trở thành người bình thường, sẽ không phải lo bị người ta đàm tiếu là quái vật. Tất nhiên, tiền phẫu thuật em trả, phí tổn em lo liệu hết. Em nghe tư vấn rồi, bác sĩ nói một lần khó có thể thành công, phải chuẩn bị tâm lý phẫu thuật lâu dài, nhưng mà…”.

Cố Huy lảm nhảm không ngừng miệng, cũng không thấy sắc mặt đen sì của Triệu Giản.

Cố Trường Đình giờ mới hiểu, không biết vì sao, vậy mà anh lại cười khẽ một tiếng.