Đồng Nhân Cổ Kiếm

Chương 21: Người yêu?

"Những cô gái nói vừa đẹp vừa xấu, vậy là ý gì?" Sau một hồi trầm mặt vẫn là Phương Lan Sinh lên tiếng phá vỡ.

"Hoa lan tím tối tăm ở đó, có khi nào tên "hái hoa tặc" cũng ở đó không? Như vậy Tôn cô nương không phải nguy hiểm sao?" Phương Như Thẩm nói, ánh mắt mang thêm một tia lo lắng.

"Vậy để muội và Vân Khanh tỷ tỷ đến bảo vệ Tôn cô nương, Đồ Tô huynh ở bên ngoài canh giữ được không? Tinh Tuyết nhanh nhẹn nói, ánh mắt có chút thăm dò nhìn Đô Tô.

Đồ Tô không đáp lại chỉ nhẹ gật đầu, Vân Khanh cũng không có phản bác lại.

"Còn đệ thì sao?" Phương Lan Sinh không cam lòng la lên, thu hút sự chú ý của mọi người. Phương Lan Sinh biết mình thất thố thù cúi đầu.

"Đệ ở đây bảo vệ Phương tỷ tỷ đi, lỡ tên "hái hoa tặc" đến thì sao?" Vân Khanh lên tiếng, Phương Lan Sinh nghe lời của Vân Khanh ngoan ngoãn ở nhà.

Hôm sau cả ba đến Tôn gia lần nữa, Vân Khanh và Tinh Tuyết tiến vào còn Đồ Tô ở canh giữ. Khi cả hai tiến vào một lúc thì Đồ Tô thấy một tên công tử khá tuấn tú, cầm quạt đi ngang qua Tôn phủ thì đi theo nhưng một lúc thì mất dấu.

"Cái gì, các cô đến bảo về tiểu thư?" Bên phía Tinh Tuyết, sau khi nói mục đích đến thì khiến nhũ nương rất bất ngờ, có chút không tin thì hỏi lại.

"Tất nhiên" Tinh Tuyết bị nghi ngờ cũng không chút bất mãn mà kiên trì nói.

"Thôi, các cô tự bảo vệ được bản thân là tốt lắm rồi." Nhũ nương vẫn không tin.

"Vân Khanh tỷ tỷ rất lợi hại, bên ngoài còn có Đồ Tô ca ca cũng lợi hại, cứ yên tâm" Tinh Tuyết thập phần tự tin nói khiến cho mọi người buồn cười, Vân Khanh khóe miệng khẽ nhếch.

"Tiểu thư rất thích hai vị cô nương, nếu có thời gian mong hai vị tiểu thư đến đây chơi" Nhũ nương thấy Tôn Nguyệt Ngôn rất vui vẻ khi Tinh Tuyết đến, nói rồi đi ra khỏi phòng để ba người trò chuyện.

"Hái hoa tặc ở trong phủ thật sao?" Thấy nhũ nương đã đi, Tôn Nguyệt ngôn mới hỏi, trong có vẻ khá lo lắng.

"Chỉ nghi ngờ thôi, vẫn chưa biết chính xác, nhưng vẫn phải ngừa" Tinh Tuyết vừa uống trà vừa nói, ánh mắt nhìn về hướng vườn hoa lan.

"Nguyệt Ngôn, cô trong rất yếu, là bị bệnh sao?" Tinh Tuyết nhìn thần sắc Tôn Nguyệt Ngôn không tốt lắm, mặt có chút trắng thì hỏi.

"Tôi từ nhỏ sức khỏe yếu, phụ thân và mẫu thân đi tùm rất nhiều danh y nhưng vẫn không giúp gù được, cho đến một lần có người nói tôi có 1 kiếp nạn, sau khi vượt qua thì có thể khỏe mạnh" Tôn Nguyệt Ngôn nhàn nhạt nói, trọng giọng nói mang theo một tia rầu rỉ không vui.

"Cô đừng lo, sẽ có một ngày cô khỏe lại thôi" Tinh Tuyết thấy vậy thì an ủi, Vân Khanh cũng gật đầu phụ họa.

"Ừm, người bên ngoài là ai nha, người yêu của cô?" Tôn Nguyệt Ngôn không muốn nói tiếp đề tài này mà bẻ sang chuyện khác.