Đồng Nhân Cổ Kiếm

Chương 20: Lan Tím Tối Tăm

"Hương hoa lan này rất nồng, làm tăng lên tác dụng của xích luyện thảo, khiến người ta sinh ra ảo giác, có tác dụng thôi miên" Vân Khanh cầm lên cành hoa bị Phương Như Thẩm lên ngửi rồi nói với mọi người.

"Loài hoa lan này là lan tím tối tăm, sinh trưởng ở vùng có khí hậu nóng, không thích hợp với khí hậu cầm xuyên, vậy tên " hái hoa tặc" lấy nó từ đâu? Tinh Tuyết nghe Vân Khanh nói xong thì tiếp lời, mọi người nghe vậy thì bắt đầu suy nghĩ.

"Như Thẩm tỷ tỷ, tỷ có biết nơi nào trồng nhiều hoa lan không?" Mọi người đang chìm trong suy nghĩ thì Vân Khanh lên tiếng phá vỡ.

"Nếu nói như vậy thì tiểu thư Tôn gia trồng rất nhiều" Phương Như Thẩm nghe câu hỏi thì suy nghĩ một chút mới trả lời.

Có được thông tin cả ba quyết định đi đến Tôn gia, Tinh Tuyết và Vân Khanh đem theo một chậu hoa lan để lừa đi vào. Đồ Tô ở ngoài canh gác.

"Nhị vị cô nương không nghĩ lấy một chậu hoa lan nhuộm màu mực lừa gạt tôi nhỉ?" Sau khi lừa nhủ nương ra ngoài, Tôn Nguyệt Ngôn lên tiếng hỏi.

"Cô nương thật thông minh, chúng tôi có chuyện cần cô giúp bắt "hái hoa tặc", không biết có được không?" Không nói nhiều lời, Tinh Tuyết liền vào chủ đề chính.

"Tôi có thể giúp gì?" Tôn Nguyệt Ngôn khó hiểu, nàng từ nhỏ bệnh nặng, từ khi phụ thân mẫu thân của nàng mất nàng không ra khỏi phủ nên chuyện "hái hoa tặc" nàng không hề biết.

"Không biết trong phủ cô nương có lan tím tối tăm hay không?" Tinh Tuyết hỏi, Vân Khanh từ nãy đến giờ vẫn im lặng không hé một lời, khuôn mặt lạnh mặt cự người đến gần.

"Hoa lan tím tối tăm đích xác có, thường ngày do hoa nô chăm sóc" Tôn Nguyệt Ngôn suy nghĩ một chút thì trả lời, sau đó đưa Vân Khanh và Tinh Tuyết đi ra vườn.

Hoa nô là một người có khuôn mặt xấu xí, lưng gù, đang chăm sóc hoa thấy ba người đến thì hành lễ.

"Hoa lan tím tối tăm sao lại mất một chậu?" Tôn Nguyệt Ngôn nhìn về phía mấy chậu hoa lan thì nhíu mày hỏi hoa nô.

"Tiểu thư, người không phải kêu ta dùng hoa lan này làm túi thơm sao? Tôi đã làm giúp người rồi" Tên hoa nô nói rồi lấy ra một túi thơm từ đau lưng đưa cho Tôn Nguyệt Ngôn

Tôn Nguyệt Ngôn kiểm tra một chút xác thật là lan tím tối tăm cũng khống nói gì, chia tay Tôn Nguyệt Ngôn, Vân Khanh và Tinh Tuyết đi tìm Đồ Tô.

"Có phát hiện gì không?" Trở về Phương gia, Đồ Tô hỏi. Tinh Tuyết kể lại mọi chuyện đã xảy ra.

"Vân Khanh tỷ tỷ, tỷ có phát hiện gì không?" Phương Lan Sinh nhìn về phía Vân Khanh, người im lặng từ nãy giờ.

"Tên hoa nô rất đáng nghi" Vân Khanh nhàn nhạt trả lời. Nghe Vân Khanh nói mọi người lâm vào trầm mặt