Cả hai nói chuyện chút nữa thì Tinh Tuyết đi tìm bà bà, cả hai đi dạo một chút.
"Bà bà nên thả lỏng một chút, đừng suốt ngày ở Thần Điện"
Tinh Tuyết cẩn thận đỡ bà bà ngồi xuống rồi mình ngồi ở đối diện nói.
"Cái tấm thân già này sau khi bị Phần Tịch đã thương sớm muộn cũng trở thành người của bên kia dòng sông thôi, chủ là dạo gần đây ngọn lửa Phần Tịch lại có biến động, không biết Thiên Dung thành có xảy ra chuyện gì không nữa"
Bà bà thở dài, ánh mắt nhìn xa xăm rầu rỉ nói. Tinh Tuyết nghe vậy cũng buồn theo, đột nhiên ánh mắt kiên định lên nói.
"Nếu bà bà lo lắng như vậy cứ để con đến Thiên Dung thành xem thử đi"
"Con lại muốn trốn đi chơi?"
Bà bà thấy Tinh Tuyết như vậy thì rất vui nhưng lại muôn trêu nàng một chút.
"Con không có mà, con muốn chia sẻ cho bà bà thôi"
Tinh Tuyết tưởng bà bà không tưởng mình thì cố gắng thuyết phục, lúc bà bà đồng ý lại có một người đi vào báo Lăng Việt đến. Thế là Tinh Tuyết đi ra gặp Lăng Việt.
"Hôm nay huynh đến đây chắc vì Đồ Tô nhỉ?"
Tinh Tuyết đi ra đã thấy Lăng Việt chờ ở đó, nàng tiến lại chỗ Lăng Việt hỏi.
"Năm xưa không để muội biết là vì sợ Đồ Tô gặp chuyện, lần này đến đây muốn nhờ muội đến xem tinh trạng của Đồ Tô"
Lăng Việt thấy Tinh Tuyết cùng Vân Khanh đi ra cũng không bất ngờ, bình tĩnh nói mục đích chuyến đi của mình.
"Chuyện của Phần Tịch thì Hàn Tịch có thể áp chế được, nhưng do 3 năm nay Hàn Tịch bạo động động nên muội không thể giúp gì, may mắn muội vừa áp chế được."
Vân Khanh nghe mục đích của Lăng Việt cũng không bất ngờ, nó nằm trong dự đoán của nàng, nói tiếp.
"Chỉ là nếu áp chế được thì huynh phải để ca ca và Phần Tịch đến U Đô"
Vân Khanh tất nhiên biết Tinh Tuyết muốn đưa Phần Tịch về U Đô, nhân cơ hội này mà giúp nàng.
"Sư tôn có lệnh Đồ Tô không được rời khỏi Thiên Dung Thành"
Lăng Việt vẫn bình tĩnh nói. Vân Khanh nghe vậy cũng không bất ngờ mà nói tiếp.
"Muội là muội muội của ca ca nên sẽ không làm hại huynh ấy, muội cũng không muốn rời khỏi U Đo, với lại huynh không thấy ca ca ở Thiên Dung thành vẫn luôn bị ức hϊếp sao? Bới vì đó sát khí Phần Tịch mới bạo khởi."
Lăng Việt nghe vậy không nói được gì, mấy năm nay Đồ Tô vẫn tránh xa mọi người mà bọn Lăng Đoan cứ hết chuyện này đến chuyện khác gây hấn với Đồ Tô khiến Đồ Tô sinh ra oán khí.
Lăng Việt gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Tinh Tuyết thấy vậy thì mỉm cười, Vân Khanh thấy Tinh Tuyết vui thì cũng vui theo.