"Đến nơi rồi"
Tiếng nói của Bách Lí Đồ Tô đánh gãy suy nghĩ của Vân Khanh, họ dừng lại tại một khu rừng gần Côn Luân sơn. Vì là buổi sáng nên không có cảm giác đáng sợ cho lắm.
"Nơi này có yêu quái sao?"
Một người thấy vậy đứng ra hỏi, đó cũng là suy nghĩ của tất cả mọi người ở đây trừ Vân Khanh, sau khi quan sát khu rừng một chút nàng lại nghĩ vì sao Tinh Tuyết giận rồi.
"Đúng vậy"
Bách Lí Đồ Tô không mặn không nhạt đáp, rồi đến một góc ngồi xuống tại đó, mặc bọn họ muốn làm gì cũng được. Mọi người chia nhau thành nhiều nhóm, đi tìm củi, thức ăn,..
Tinh Tuyết nhìn về phía Vân Khanh thấy ánh mắt của nàng vẫn dán vào Bách Lí Đồ Tô thì hỏa vừa áp xuống lại xông lên, lần này còn lớn hơn lần trước nữa.
Tinh Tuyết một đốn, mình tại sao lại tức giận, Vân Khanh thích ai là quyền của nàng, mình tại sao lại giận. Suy nghĩ này khiến Tinh Tuyết rối rắm, không dám nhìn về phía Vân Khanh nữa.
Đến tối mọi người người đốt lửa ngồi đợi, Đồ Tô ngồi đó không nhút nhích đến bây giờ. Ai cũng dùng ánh mắt kì quặc nhìn về phía Đồ Tô.
"Này, hắn ngồi đó 2 canh giờ rồi, là luyện công sao?"
"Ta nghĩ không phải đây"
"Hắn kì quái như vậy bảo vệ được chúng ta sao"
"Ta không biết"
Mọi người bàn tán xôn xao về Đồ Tô nhưng Đồ Tô vẫn không để ý, Vân Khanh lại có chút suy đoán tại sao Tinh Tuyết giận mình rồi.
Lúc đó mình nói về Bách Lí sư huynh thì Tinh Tuyết giận, nhưng tại sao lại giận, không có lí do gì để giận hết. Vân Khanh càng nghĩ lại càng không thích hợp.
Đột nhiên mô luồng sáng chạy ngang qua trước mặt mọi người, rồi theo sau có rất nhiều con vật trong suốt bay trên trời, chạy dưới đất tông vào mọi người. Mọi người hoảng loạn chạy khắp nơi.
"Tinh linh?"
"Ừm, tiểu tinh linh"
Tinh Tuyết nhìn kĩ lại thì phát hiện không có yêu khí, nghi hoặc hỏi. Vân Khanh nhìn bọn chúng một chút thì đáp. Bọn chúng là những tiểu tinh linh sẽ không làm ảnh hưởng tính mạng chỉ là thích vui đùa người khác.
Vân Khanh nắm tay Tinh Tuyết đến một góc để tránh tiểu tinh linh làm nàng bị thương. Một lúc sau, một con quái vật thân người mặt chim xuất hiện, con chim này là Cô Hoạch Điểu
"Muội tưởng chỉ có tiểu tinh linh, sao lại có yêu quái thật."
Tinh Tuyết thấy yêu quái thì cả kinh, lúc thấy tiểu tinh linh cứ nghĩ sẽ không có yêu quái ai ngờ.
Con Cô Hoạch Điểu bay đến dùng móng vuốt làm bị thương cánh tay một người, sau đó Đồ Tô xong ra đánh nhau với nó. Vân Khanh cảm nhận được sát khí của Phần Tịch lại càng chắc chắn hơn Đồ Tô là Vân Khê nên ra trợ giúp.