Edit: Jenn.
Từ nụ hôn trúc trắc đến cuồng dã hôn, đôi môi bị hút cắn đến phát đau, thân hình cường tráng đem cô gắt gao ở trên giuòng, chân dài miên mang đè cô, làm ngực cô không thể động đậy!
Cơ thể sắp nghẹt thở theo bản năng chống trả quyết liệt nhưng lại khiến người đàn ông tăng thêm sự giam cầm, cắn lưỡi cô, cởi cúc quần, cởϊ qυầи lót, liền đâm dươиɠ ѵậŧ vào.
“Ngô ân ——” Minh Minh rên.
Da thịt mềm mại bên ngoài hoa huyệt bị cột thép nóng bỏng đâm vào xương mu, đau đớn khiến cô tiết ra nước mắt, Minh Chấn cũng đau đến nhăn mày, hàm răng nới lỏng chiếc lưỡi đinh hương.
Minh Minh dồn dập mà thở phì phò, cả người không chịu nổi khống chế mà kịch liệt run rẩy, nỗi bất bình uất ức trong lòng dâng lên bùng nổ, hóa thành vô số luồng chua xót phun ra từ đôi mắt phượng xinh đẹp, Minh Minh giơ cánh tay chặn lại, hàm răng cắn chặt môi dưới, trong cổ họng nhanh chóng phập phồng, chặn đứng tiếng khóc nghẹn ngào.
"..."
Trọng lượng đè trên người đột nhiên biến mất.
Tiếng mặc quần áo sột soạt truyền vào tai, Minh Minh hạ cánh tay, căm tức nhìn người dưới giường đang run rẩy mặc áo… Anh hai.
Thắt lưng và đũng quần nhô lên, nếp gấp trên áo sơ mi chưa cài đầy lộn xộn, khuôn mặt tuấn tú cứng đờ, vầng trán ướt đẫm, xương rõ ràng và đôi tay mảnh khảnh run rẩy, giống như một người vừa bị cưỡиɠ ɧϊếp không phải cô mà là anh hai!
Minh Chấn trương trương môi, cổ họng tắc nghẽn không thể nói được tiếng nào đôi mắt hổ đỏ hoe phun ra hơi nước, vẫn không nói được bất kì chữ nào.
Minh Minh ngồi dậy, tóc dài hỗn độn, đôi mắt đẹp mơ hồ mang phong vị mùa thu, đôi môi xinh xắn sưng đỏ, hai tay bị trói, vết hằn trên thân thịt mê người bán khỏa thân, qυầи ɭóŧ ren trên đùi đã bạc màu một nửa, hai chân khép chặt che lại, thưa thớt lông.
Đây là hình ảnh có thể bức thánh nhân hay quân tử phát điên.
Minh Chấn quỳ một chân xuống giường và đến gần Minh Minh, Minh Minh rụt người lại theo phản xạ.
Kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười gần như tuyệt vọng, Minh Chấn kéo cánh tay Minh Minh và cởi chiếc áo phông trên cổ tay cô.
“Bốp!” Minh Minh tát anh một cái thật nặng.
Minh Chấn quay lại tiếp tục bị đánh vào khuôn mặt đẹp trai “… Tiếp tục đánh.”
“Bang!”
“Bang!”
“Bang!”
Minh Minh không có lưu lực, mỗi cái tát đều dùng hết sức, tay nhỏ đánh đến tê dại nóng bừng, hơi run rẩy, trên mặt anh lưu lại dấy tay đỏ tươi.
Minh Chấn nuốt nước bọt hoà lẫn với máu, hai mắt kề sát vào nhau.
Thấy bàn tay Minh Minh đỏ bừng ngừng lại, Minh Chấn tiếp tục dùng tay chính mình tát vào mặt.
“Dừng tay!” Minh Minh gầm lên “Em để anh tự làm sao?”
“…” Minh Chấn xoay lòng bàn tay thành nắm đấm, khó khăn đặt xuống.
“Sau khi làm loại chuyện này, sau này anh tính đối mặt với em như thế nào hả anh?” Giọng điệu ngưng tụ xen lẫn tức giận.
“Anh” Minh Chấn nuốt một cách khô khan, cổ họng bị chặn không thể hít vào cũng như thở ra “Anh sẽ không xuất hiện…. Trước mặt em”
“Ha hả…” Gương mặt Minh Minh giật giật hai lần, nước mắt tràn đê.
Gật đầu, Minh Minh vừa khóc vừa cười, "Được, tốt lắm, vậy thì anh đi, đi ngay! Anh đã lãng phí thời gian của tôi, tôi còn muốn tìm người chơi 4p nữa!"
Minh Chấn ngậm một ngụm bạc cắn nuốt, thân hình như cánh cung đã giương lên, kích động máu giận trong người sôi lên, dục hoả ở lý trí, áp chế áy náy xuống giống như núi lửa sắp phun trào dung nham.
Nhưng anh có tư cách để nói cô làm gì sao?
Còn có cái gì dơ bẩn hơn lσạи ɭυâи?
Vì cái gì!
Vì cái gì cô là em gái anh!
Vì cái gì anh lại yêu em gái mình!
Vì cái gì nhưng… anh không hối hận!
Minh Chấn nhích ra khỏi giường một chút “Muốn…Mang áo mưa”
Minh Minh mở to hai mắt nhìn, cứng họng.
Anh đang làm nhiệm vụ nhắc nhở cuối cùng của anh trai?
Thao 8 đời tổ tông nhà anh!
Mang! Đương nhiên muốn mang áo mưa!
“Em đổi ý rồi.” Minh Minh hoạt động cổ một chút, cởϊ áσ ngực, cùng qυầи ɭóŧ treo hờ, lấy hộp bαo ©αo sυ trên bàn đầu giường, mở bao bì bên ngoài đổ ra ngoài.
Một hộp ba cái.
Minh Minh nhấc microphone quay số chỗ lễ tân “Phòng mấy?” Minh Minh quay đầu hỏi Minh Chấn.
“…6818.”
“6818 đưa hai hộp bαo ©αo sυ.” Minh Minh nói vào microphone.
“Em…”
“Trước hết anh đừng lên tiếng.” Minh Minh ra lệnh.
Hiệu quả của khách sạn rất cao, một lúc sau, Minh Chấn lấy hai hộp bαo ©αo sυ từ bộ phận chăm sóc khách hàng ở ngoài cửa. Có thể thấy, vẻ mặt của nữ nhân viên phục vụ khách hàng trẻ tuổi đã rất cố gắng kiềm chế nhưng vẫn lộ ra vẻ ngạc nhiên và thích thú vô hạn.
Minh Chấn nhận hai hộp bαo ©αo sυ nháy mắt mất khống chế niết bẹp hai hộp bαo ©αo sυ, cầm áo mưa đi đến mép giường, chậm chạp không có giơ tay đưa ra.
Minh Minh dựa ở trong chăn nghịch di động, khuôn mặt nhỏ nhắn và bờ vai xinh đẹp lộ ra.
Số đầu tiên của 《 gương vỡ lại lành 》đã được phát sóng. Phần lớn thời lượng là phim mini, phản hồi ở mức trung bình. Hầu hết các chủ đề nóng liên quan đã bị bóp méo thành "Người yêu cũ cặn bã như thế nào".
Lật lại bình luận của các trang lớn, Minh Minh đặt điện thoại xuống, lạnh lùng giương mắt, "Bình tĩnh lại?"
“…”
“Nói chuyện.”
“…Là.”
“Em hỏi anh lại một lần, loại sự việc này, anh tính toán về sau làm cách nào để nhìn mặt em?”
“…”
Minh Minh đè lửa giận xuống, trấn an chính mình ít nhất lần này anh chưa nói muốn biến mất!
Cô đã buông bỏ tình cảm gia đình không dựa dẫm vào ai, chính là anh đột nhiên xuất hiện, anh làm cô nhớ tới anh rồi tham luyến anh, bây giờ còn muốn chạy sao?
Đưa tay lấy bαo ©αo sυ, Minh Minh đẩy chín cái bαo ©αo sυ ra mép giường.
“Em cho anh hai lựa chọn: một, ở lại xem em chơi 4P với ai đó, hai, anh đem chín bao này lấp đầy. Bất luận anh chọn cái nào, chỉ cần làm được, em sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”
Câu chuyện nhỏ:
Minh Huyên: Khụ khụ khụ khụ…
Minh Minh: Khụ gì?
Minh Huyên giơ ngón tay cái lên.
Minh Minh: Anh, đánh em ấy đi!
Minh Huyên: Ai ai ai! Đại ca đại ca! Chúng ta là anh em a! A a ——