Edit: Jenn.
Hoa Vân Lâu.
Minh Minh cười khẽ, bỏ vào lại phong bì rồi đặt vào trong túi. Bức thư pháp của Hoa Vân Lâu thiệt tình không tồi, nhưng Hàn Duật đến để gửi cho cô một bức thư tình, cô cảm thấy rất thú vị, nếu hai người họ là gay, chắc chắn hình ảnh đương nhiên không tồi. Hai người có cơ sở là thanh mai trúc mã, trong sáng xinh đẹp thụ X cấm dục ngựa giống mắt kính công ( má hài ẻ ), hoặc ngây thơ niên hạ hiếu học thụ X kinh nghiệm phong phú ngạo kiều công…Lần sau gặp mặt nhất định phải kiến nghị một chút.
Kêu cơm hộp khách sạn, Minh Minh vừa ăn vừa gọi video cho Sơ Phi, Yến Sơ Phi đang ở văn phòng tăng ca, vào tháng 10, Hoa Thước và một số công ty quản lí sẽ cùng tổ chức một bữa tối thời trang với tạp chí thời trang hàng đầu trong nước "XII" liên hợp tổ chức một tiệc tối, bánh kem làm không nhỏ, mọi người đều muốn lấy một ít. Yến Sơ Phi muốn dành thời gian để đi cùng cô trong kì nghỉ, nên giai đoạn chuẩn bị sẽ rất vội, đêm qua cô còn đang ngủ anh còn ngồi làm việc.
Ăn uống no đủ, Minh Minh nhìn rõ người đàn ông với phong thái nghiêm nghị đang cau mày trầm ngâm trên màn hình, cô đột nhiên nhếch mép, kéo chiếc áo phông cổ tròn về phía vai, nũng nịu nói:
“Anh à, hẹn hò qua mạng à? "
Yến Sơ Phi di mắt nhìn màn hình hiển thị trên máy tính để bàn, nheo mắt mỉm cười nhìn chăm chú cameras vài giây, sau đo nhìn lại cầm cọ ký lên máy tính, đóng máy tính, đối mặt với cameras, đan chặt chân và các ngón tay vào nhau.
"Được."
"Vậy trước tiên chúng ta chơi một trò chơi đi, tôi sẽ ra câu đố em đoán, đoán trúng, tôi cởi, đoán không trúng, em cởi!”
Yến Sơ Phi nhướng mày, khóe miệng nhẹ giương lên. Đưa tay định vung lên, cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn sau lưng anh biến thành màu đen.
“Vậy nếu cởi hết thì sao?”
“Nếu ai cởi hết ra trước, thì phải phục tùng mệnh lệnh của người kia vô điều kiện đến 12 giờ ngày hôm nay!”
Minh Minh nhìn qua định liệu trước “Anh phải để tay ở màn hình, không được coi đáp án, anh pahir tự đoán!”
"Được."
“Câu thứ nhất, có một đồ vật, người phương Đông ngắn, người phương Tây tương đối dài, sau khi kết hôn người phụ nữ có thể dùng thứ này, hoà thượng có nhưng không cần. Là cái gì?” Minh Minh duỗi đầu lưỡi nhỏ liếʍ liếʍ răng nhọn, ánh mắt ngầm kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Yến Sơ Phi hé môi và mỉm cười mơ hồ, "Đó là họ."
“Họ nào? Kí©ɧ ŧɧí©ɧ? Hạnh phúc? Ham muốn tìиɧ ɖu͙©?"
“Em sẽ sinh con và đứa bé sẽ mang “họ” của tôi” Nam nhân nói một cách trầm thấp và từ tính trong lời nói chắn chắc không thể phủ nhận.
Minh Minh nhíu nhíu cái mũi, hừ nhẹ một tiếng, cởϊ áσ thun. Trong quá trình ghi hình, để thuận tiện cho các hoạt động, cô đã quen với việc mặc đồ lót thể thao, độ sεメy chắc chắn chỉ ở mức trung bình, nhưng mặc bên ngoài cũng đủ ổn.
“Nói đến họ, tôi hỏi em, dòng họ sớm nhất Trung Quốc là họ gì?”
“Họ Thiện, nhân chi sơ, tính bản thiện.” Yến Sơ Phi nhanh chóng đáp.
Má! Cô tưởng rằng với tính cách của anh sẽ không chơi những thứ trẻ con này. Minh Minh không cam lòng mà cởϊ qυầи jean, ngồi xếp bằng eo nhỏ xinh xắn lộ ra, toàn bộ vòng eo mềm mại quyến rũ và bụng phẳng lì.
Yến Sơ Phi hô hấp dần dần chậm lại.
Minh Minh cố ý phồng gương mặt nhỏ, đôi mắt thông minh kiên định đảo qua, ngón tay gõ lên làn da trắng nõn mềm mại ở đùi.
“Một người phụ nữ đã kết hôn nhiều lần. Gõ một câu thành ngữ.”
Yến Sơ Phi nghĩ nghĩ, chậm rãi cởi bỏ cúc áo sơ mi.
Vâng!
Hai mắt Minh Minh toả sáng, khẽ cắn nắm đắm. Tuy xem qua rất nhiều lần, dáng người của Yến Sơ Phi trên màn ảnh siêu cấp gợi cảm, vô luận xem bao lần đều làm người khác đỏ mặt tim đập nhanh, nhìn hoa cả mắt.
Yến Sơ Phi muốn cười.
Ở màn ảnh anh thoả thân toàn thân chưa từng câu nệ, lúc này….Lại sinh ra cảm giác “ngượng ngùng” mà trước đây anh chưa từng có. Nếu không phải hình ảnh thật sự khó có thể tưởng tượng, anh có chút muốn ôm ngực chắc chắn.
“Câu hỏi tiếp theo.” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trên màn hình càng ngày càng lớn, Yến Sơ Phi cố nén cười nhắc nhở.
Minh Minh nuốt nuốt nước miếng.
"Trong bài hát nào, câu đầu tiên xuất hiện ba người?"
"..." Yến Sơ Phi suy tư một hồi lâu.
Bộ dáng nam nhân hao tốn sức lực suy nghĩ cũng có phẩm chất điện ảnh, Minh Minh không nghĩ đến việc thúc giục. Hơn nữa câu hỏi này rất khó, nếu trước đó không biết đáp án thì không có lí do nào đoán được cả, cô không vội.
“Đừng nghĩ tôi chỉ là một con cừu sao?” Minh Minh sửng sốt, nghĩ về phần đầu của bài hát chủ đề phim hoạt hình “Con dê dễ chịu và con sói to lớn”, “Con dê dễ chịu, con dê xinh đẹp, con dê lười biếng, con dê sôi sùng sục”!
“Phốc! Ha ha ha ha…” Minh Minh cười đến đập đầu vào giường.
“Đó là cái gì?”
Minh Minh thở hổn hển nửa ngày mới dừng cười, nhịn không được cười híp mắt đáp:《 ta không phải Hoàng Dung 》 Ta, Bố Hoàng Dung, Hoàng Dung. Cởi!
Yến Sơ Phi thở ra một hơi, đứng lên, cởϊ qυầи tây màu đen, đầu qυầи ɭóŧ nhô lên như đầu viên đạn nâng cao phồng lên, hấp dẫn giới tính, nhìn qua hùng hổ như mưa gió sắp đến.
Minh Minh cắn cắn môi, đôi mắt đẹp mong chờ.
“Câu hỏi cuối cùng” Yến Sơ Phi đột nhiên tắt đèn, với ánh sáng từ màn hình chiếu vào, thân hình rắn chắc và xinh đẹp của anh trông giống như một bức tranh của một hoạ sĩ nổi tiếng.
“Một người phụ nữ đã kết hôn nhiều lần, hãy gõ một câu thành ngữ.”
Yến Sơ Phi cứng lại “Câu này em vừa hỏi qua.”
“Ai nói ~ hỏi qua ~ liền không thể hỏi lại a?” nữ nhân giọng nói đầy nhịp điệu “Ai biểu anh không hỏi đáp án tôi!”
Yến Sơ Phi mỉm cười không nói.
“cởi đi, ảnh đế đại nhân!” Minh Minh nằm trên giường, hai má nhìn điện thoại, gió xuân phả vào mặt.
“Tôi không hỏi, bởi vì tôi biết câu trả lời.”
Cái gì? Khuôn mặt nhỏ của Minh Minh cứng đờ.
“Ly rất nhiều lần —— kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
Má! Con chim Én già này lừa cô!
Thấy cô muốn giở trò, Yến Sơ Phi không biết ấn điều khiển từ xa nào, khi quay camera, các bức tường trong văn phòng đột nhiên lóe lên ánh sáng cầu vồng, tất cả đều sáng lên, trần nhà tất cả đều là màn hình truyền phát tin, biểu tình cô ngạc nhiên!
Đây là kiểu trang trí gì? Anh ta đã sửa sang lại văn phòng sau khi anh đề nghị cô làʍ t̠ìиɦ nhân của anh lần trước ... người đàn ông này!
Yến Sơ Phi đi đến bức tranh trang trí lớn phất tay một chút, phía sau khung ảnh l*иg kính là một loạy tủ quần áo!
Minh minh mắt phượng sáng lên! Cô đã nhìn thấy một số bộ trang phục từ các tác phẩm trước của anh!
A a a a a a a!
Yến Sơ Phi gỡ xuống một bộ quân phục Đức, “Có muốn tôi mặc không?”
Minh Minh điên cuồng gật đầu!
Người đàn ông treo lên trang phục của mình "Tôi muốn nhận phần thưởng trò chơi vào ngày nay đầu tiên."
“…”Minh Minh nhìn nhìn thời gian, yên lặng ai thán “Được! Đừng bắt nạt nô ɭệ, chủ nhân!”
Yến Sơ Phi cười cười.
Cô đáng yêu như vậy, anh làm sao có thể….Không bắt nạt cô.
Trong ba tiếng đồng hồ, dựa theo mệnh lệnh của anh tự đùa bỡn cơ thể, không khẩu giao, mười lần đều cưỡng chế âm đế cao trào, ba lần âʍ đa͙σ cao trào, chết đi sống lại rất nhiều lần, một thân dính nhớp.
Muốn chết….So sánh với ở dưới, vẫn là để nam nhân làm vẫn sướиɠ hơn…
Vào ngày 22 tháng 8 , 《 gương vỡ lại lành 》 được ghi hình tập tám, chủ đề Đảo phiêu lưu. Nơi thu hình là một khu du lịch mới phát triển, hằng ngày đều có một đường bay chuyên cơ, đảo đón tiếp hàng trăm du khách VIP cùng bay ra tiểu đảo.