"A…"
Hạ Phong thống khổ hét lên một tiếng, cả người y co quắp lăn lộn trên sàn nhà, hai tay ôm chặt lấy cái bụng đã to như thai phụ 7, 8 tháng của mình.
Diễm nhìn Hạ Phong đang đau đớn quằn quại trên mặt đất kia, thần sắc lộ ra lo lắng cùng phẫn uất, hắn giận dữ gào lên.
"Ngươi định làm gì hắn, ngươi muốn làm gì?"
Diệc lúc này đang nhàn nhã ngồi trên sô pha thưởng thức một tách trà nóng, chậm rãi trả lời.
"Không có gì, ta chỉ là đem một chút chất lỏng thúc động đám trứng kia sớm nở thôi."
"Ngươi…"
Diễm không thể tin nhìn trừng trừng Diệc, nhưng hắn chưa kịp nói hết câu đã bị một xúc tua thô to đâm sâu vào họng ngăn chặn mọi âm thanh của hắn.
"Ngươi tạm thời không cần nói nhiều, im lặng quan sát là được rồi, lát nữa e là ngươi còn phải la hét nhiều đấy, hãy giữ sức đi."
Diệc dời ánh mắt về lại vật cưng bé bỏng đang lăn lộn trên sàn nhà của hắn. lú này Hạ Phong đã bị cơn đau làm choáng váng đầu óc, mồ hôi lạnh túa ra đầy trên trán y. Một xúc tua to lớn từ hậu huyệt đâm sâu vào cơ thể y, y có thể cảm nhận rõ từng dòng chất lỏng nóng bỏng đang không ngừng bị đẩy vào dạ dày. Mà đám trứng trong bụng y như bị thứ gì thúc động mà điên cuồng loạn động, quẫy đạp kịch liệt. Y cắn môi chịu đựng từng cơn đau dữ dội, cảm giác như dạ dày của y sắp bị rách toạc ra, có thứ gì sẽ phá bụng y mà chui ra. Cơn đau khiến y như muốn phát điên, y chưa từng trải qua đau đớn như thế này, dù là lần đó khó sinh cũng không thống khổ như thế này.
Không biết dày vò qua bao lâu, chất lỏng kia cũng đã dừng lại không bị bơm vào nữa, cơn đau thoáng chốc giảm bớt. Hạ Phong yếu ớt ngước lên nhìn Diệc, nức nở gọi một tiếng.
"Chủ nhân…"
"Ngoan, chịu đựng một chút nữa, sẽ nhanh không đau nữa thôi."
Diệc vừa dứt lời, một cơn co thắt dữ dội liền xảy ra khiến Hạ Phong đau đến trắng bệch, miệng y thậm chí còn không phát ra được tiếng rêи ɾỉ nào mà chỉ có thể há ra thật lớn, khó nhọc hớp lấy vài ngụm không khí. Trong bụng y như có thứ gì đang vỡ ra, y thậm chí còn có thể nghe thấy những tiếng rắc rắc đáng sợ. Sau đó y kinh hoàng mà phát hiện ra cảm giác kinh khủng này giống hệt lần y khó sinh, những quả trứng đã nở ra, những sinh vật quái dị đang diên cuống ở trong bụng y mà va chạm. Diệc có vẻ đã cảm nhận được những biến động trong bụng Hạ Phong, hắn chậm rãi đem xúc tua của mình rút ra khỏi cơ thể y. Từng dòng chất nhờn nhớp nháp theo đó mà cũng ào ào chảy ra ngoài. Ngay lúc đó, Hạ Phong bỗng lại phát ra những tiếng thét quái dị, nhưng trong âm thanh lúc này đã không còn vẻ đau đớn dữ dội như lúc trước nữa, mà nghe càng có vẻ giống tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ hơn.
Hạ Phong khẽ co giật cơ thể, gương mặt vốn trắng bệch của y giờ phút này lại dần trở nên đỏ bừng, cả cơ thể cũng dần bị nhuộm lên một sắc hồng tìиɧ ɖu͙©. Một cảm giác ngứa ngáy, nóng ran truyền đến từ trong cơ thể y, một thứ gì rất kì lạ đang trượt dần xuống hậu huyệt y, nó không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên thành ruột nhạy cảm khiến y phát ra từng trận rêи ɾỉ thở dốc. Dươиɠ ѵậŧ vốn ỉu xìu giờ cũng có xu thế ngóc đầu dậy, ngay cả nơi đầṳ ѵú cũng trào ra một ít sữa tươi trắng đυ.c. Mà theo tiếng thở dốc càng ngày càng dồn dập của Hạ Phong gia tăng, nơi cửa huyệt của y giống như bị thứ gì từ bên trong mở rộng ra, sau đó là những cái xúc tua đen ngòm dần dần lộ ra, ngoe nguẩy nơi hậu huyệt y như đang thăm dò thế giới bên ngoài vậy. Vật thể đó càng lúc càng trượt ra bên ngoài nhiều hơn, phần xúc tua cũng càng lúc càng trở nên thô hơn, cuối cùng sau một tiếng hét khàn khàn của Hạ Phong một sinh vật quái dị hoàn toàn lộ ra khỏi cơ thể y.