Trường Lam Anh, thành phố A
Lớp 8A1
"Nghe gì chưa, Giang Diệc Ngôn, quán quân cuộc thi ER hôm nay về nước đấy"
"Có gì hay chứ, nếu không phải nữ thần của ta giải nghệ thì Giang Diệc Ngôn thắng được chắc"
"Cậu bị điên à, Melanie nếu còn thi đấu cũng không tham gia cuộc thi đó."
"Tất nhiên, nữ thần Melanie của ta 3 tuổi đã giải rubik, 6 tuổi đạt quán của của thiếu nhi, 10 tuổi đạt giải quán quân của thiếu niên rồi. Là thiên tài trong thiên tài đó."
"Tiếc là ít người thấy được mặt với biết được tên thật lắm."
"Sư phụ của Melanie là Trần Hiểu Đình, cũng là một thiên tài đấy"
"Tất nhiên, sư huynh của nàng cũng giỏi mà"
2 năm trước, Melanie thiên tài của giới rubik biến mất không còn tung tích, đến nay không ai biết lí do.
Cuộc thi rubik ER vừa kết thúc, đó là cuộc thi rubik cho người từ 12 đến 15 ruổi, do Nước B tổ chức.
"Aaaaaaaa"
Một tiếng hét to thu hút tất cả mọi người, ai ai cũng ra ngoài hóng chuyện trừ một người.
"Trời ơi, Giang Diệc Ngôn kìa, Giang Diệc Ngôn đến trường của mình kìa"
Theo sau đó là một tiếng la hét, mọi người nghe xong cứng đờ người"
"Nghe nói là về nước, không ngờ lại đến trường mình"
"Nếu cậu ta học cũng phải học I&F chứ, sao lại đến đây?"
"Đúng đúng, sao lại đến đây nhỉ"
"Suy nghĩ của thiên tài cậu không hiểu đâu"
Giang Diệc Ngôn đi ngang qua mọi người tiến về phía văn phòng, vẻ mặt lạnh băng.
"Này tiểu Nguyệt, là Giang Diệc Ngôn thật sao?"
Trần Yên Nhiên đẩy đẩy Tống Minh Nguyệt, mắt hướng về phía Giang Diệc Ngôn hỏi.
"Chắc là thật đấy, động tĩnh lớn vậy mà"
Tống Minh Nguyệt vẫn không để ý mà say mê với khối Dogic
"Này, cậu không hâm mộ cậu ta à?"
Trần Yên Nhiên thấy Tống Minh Nguyệt không để ý thì thắt mắt.
"Tại sao phải hâm mộ cậu ta?"
"Cậu ta ai không hâm mộ, thiên tài trẻ tuổi đấy"
"Ừm"
Trần Yên Nhiên cũng không nói gì nữa, cô quá hiểu Tống Minh Nguyệt, trừ rubik ra không gì có thể thu hút sự chú ý của nàng.
"Này, tiểu Nguyệt, cậu nói Giang Diệc Ngôn sẽ học lớp nào?"
"Lớp nào cũng được trừ lớp mình."
"Tại sao?"
Trần Yên Nhiên vẻ mặt mộng bức, ai không muốn cùng lớp với Giang Diệc Ngôn, có cậu ta cuộc thi rubik hằng năm chắc chắn sẽ thắng, có cậu ta không chừng còn hưởng ké vinh quang mà khoe với lớp khác nữa.
"Nếu cậu ta vào lớp mình thì lớp mình sẽ náo loạn cho xem"
"Ừm, cậu nói cũng đúng"
Trời không phụ lòng Tống Minh Nguyệt thật, Giang Diệc Ngôn đến lớp 8A2, lớp luôn đối đầu với 8A1.
Giờ ra chơi mọi người đến lớp 8A2 để xem thần tượng trừ 8A1 mặt ủ mày chau.
"Lớp mấy người làm như cho nhà có tang thế, không đi xem thần tượng à?"
Một tiếng nói cất lên phá hủy không gian u ám của lớp. Là Hàn Thân, lớp 8A2, không làm việc gì ra hồn chỉ được cái nhà giàu nên lên mặt.
"Hừ, không cần"
Trần Yên Nhiên hừ một tiếng, lạnh giọng nói.
"Haha, Giang Diệc Ngôn giờ đã vào lớp của ta rồi thì cuộc thi rubik năm nay lớp của ta thắng chắc, không cần đồng hạng với cái lớp ngu ngốc này."
Cả lớp nghe nói vậy thì bật cười. Còn tên Hứa Bân đứng bên cạnh hắn thì mặt đen lại.
《Đúng là tên không não mà, lớp hắn luôn đồng hạng lớp mình mà nói vậy chả khác nào tự chửi lớp mình.》
"Các ngươi cười cái gì, ta nói không đúng à"
Hàn Thân thấy mình bị cười nhạo thì mặt đỏ bừng tức giận hét.
"Đúng đúng, ngươi nói đúng lắm"
Trần Yên Nhiên nhịn cười nói.
Hứa Bân mặt càng đen hơn kéo Hàn Thân về lớp.
"Này, chiều nay có đến câu lạc bộ không?"
Thấy Hứa Bân đã kéo Hàn Thân về, Trần Yên Nhiên quay qua hỏi.
"Có"
Tống Minh Nguyệt lười biến trả lời.
"Giang Diệc Ngôn có đi không nhỉ?"
"Chắc không đi đâu?"
"Sao cậu biết?"
"Cậu nghĩ cậu ta đến câu lạc bộ à"
"Ừ, chắc không đâu."
Nhưng trời không phải lúc nào cũng thuận theo ý người, chiều hôm đó Giang Diệc Ngôn đến câu lạc bộ gây náo động.
"Cậu nói sai rồi, Giang Diệc Ngôn đến kìa"
"Không liên quan đến mình"
Trần Yên Nhiên nghẹn lời.
"Ê, cậu ta giải nhanh thật đấy."
"Chứ cậu nghĩ cậu ta dùng gì để đạt quán quân?"
"Ừm, đúng nhỉ, nhưng vẫn không bằng Melanie của tớ."
Tống Minh Nguyệt nhíu nhíu mày
"Melanie nào của cậu?"
"Tất nhiên là thiên tài rubik rồi, không lẽ cậu hâm mộ cậu ta, mà cũng đúng, cậu ta giỏi vậy mà ai không hâm mộ, chỉ tiếc là mai danh ẩn tích rồi."
Tống Minh Nguyệt nghe một tràng thì mặt đen lại, không để ý đến Trần Yên Nhiên.
"À mà giờ mới để ý, tớ chỉ thấy cậu chơi mấy cục biến thể, cậu giải 3×3 nhanh nhất bao nhiêu vậy"
"Không nhớ"
Tống Minh Nguyệt trả lời rồi nhìn về phía Giang Diệc Ngôn.
"Lần này lớp 8A2 có Giang Diệc Ngôn rồi, phần thi 3×3 chắc không thắng nổi quá"
Trần Yên Nhiên cũng nhìn về phía Giang Diệc Ngôn than thở.
"Cậu chơi rubik cũng giỏi mà, sao không thi đấu"
"Tớ không thích"