Edit: Ys
Sau khi ra khỏi nhà họ Quý, Lâm Tập Tập trầm mặc đi theo Tần Mộng về nhà họ Tần, Tần Mộng cũng không khá hơn là bao, buồn bực nói: “Khi nào tôi với anh ta mới cởi bỏ trói buộc quan hệ được đây, trường hợp vừa rồi kia, xấu hổ chết tôi rồi.” Thế nhưng nàng lại quay đầu an ủi Lâm Tập Tập: “Thật ra chuyện này cũng không có cách nào, theo như lập trường hiện giờ giữa nhà họ Quý và nhà họ Lâm, nếu Quý Hoài An nói với cha anh ta về chuyện của hai người thì chắc chắn là không được đồng ý rồi.
Lâm Tập Tập gật đầu: “Tôi biết, chỉ là cảm thấy chặng đường phải đi phía trước sẽ lâu lắm.”
Tần Mộng lại rất lạc quan: “Không lâu không lâu, cô vẫn đang tiến hành việc tẩy trắng cho Lâm Kính Đình mà, tôi tin là sẽ có hiệu quả nhanh thôi.”
Lâm Tập Tập thở dài: “Chỉ mong vậy, hôm nay bọn họ đến chùa Thê Hà, hy vọng pháp sư chủ trì khuyên bảo có thể tạo ra chút tác dụng, có thế mới không uổng công tôi tạo nhiều điềm báo như vậy.”
“Không phải cô nói pháp sư kia trông qua đạo hạnh cao thâm lắm à? Ít nhiều cũng sẽ tạo được chút tác dụng thôi.”
Hai người vừa nói vừa trở về viện của Tần Mộng: “Hiếm khi cô ra ngoài được một chuyến, trưa nay ở lại đây ăn cơm đi, nói không chừng chiều nay Quý Hoài An sẽ đến đây tìm cô đó?”
Lâm Tập Tập nghĩ có trở về thì anh trai với chị dâu cũng không có nhà, vì thế bèn sảng khoái đồng ý, thật ra trong lòng cô cũng chờ mong buổi chiều có thể gặp lại Quý Du Hồng, buổi sáng hai người bận tình chàng ý thϊếp, chưa nói được mấy câu đứng đắn cả.
Kết quả ăn xong cơm, nghỉ trưa xong, Quý Du Hồng vẫn không đến, Tần Mộng không ngồi nổi, gọi một gia đinh qua đó hỏi mới biết trước giờ cơm Quý Du Hồng đã ra ngoài cùng Quý Khôn, vốn không có ở nhà.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Lâm Tập Tập có hơi mất mát, Tần Mộng ở một bên thấy dáng vẻ cô dâu nhỏ buồn hiu, bảo: “Yêu đương với một người như vậy, cô phải chuẩn bị sẵn tâm lý đi, anh ta là người lấy công việc làm trọng. Lúc trước tôi đề nghị thử yêu đương với anh ta, anh ta không cần suy nghĩ đã từ chối, nói anh ta không rảnh, còn nói hoặc là trực tiếp kết hôn, mấy chuyện khác không cần bàn nữa. Tôi không chịu nổi người bá đạo như vậy cho nên mới cắn răng không đồng ý đính hôn. Cơ mà hôm nay nhìn thấy bộ dạng anh ta hoà hợp với cô, thực sự phải nói rằng quả nhiên chân ái có khác, lúc trước khi tôi đề nghị yêu đương, anh ta chỉ kém không viết lên mặt bốn chữ “Tôi rất không thích”, bây giờ lại mang vẻ mặt rơi vào bể tình.”
Lâm Tập Tập duỗi tay nắm lấy khuôn mặt nàng, bày ra biểu cảm hung tợn, nói: “Đó là bạn trai tôi, không cho phép cô chèn ép anh ấy như vậy! Bây giờ đang trong loạn thế, người trẻ tuổi quan tâm đến quốc gia, có khát vọng có lý tưởng mới là đúng đắn.”
“Vâng vâng vâng, bạn trai cô là nhất. Thế nhưng cô bắt nam chính trong tiểu thuyết đi rồi, ai sẽ ghép đôi với tôi đây!”
Lâm Tập Tập không trả lời mà chỉ hỏi một vấn đề nhìn như không liên quan gì đến đề tài: “Triệu Chấn Hoài có còn viết thư cho cô không?”
Lm nheo mắt lại, nghiêng đầu, hoài nghi nói: “Bây giờ chúng ta đang thảo luận vấn đề ghép đôi, sao tự nhiên cô lại nhắc đến anh? Làm tôi có cảm giác sởn cả tóc gáy đây này.”
Lâm Tập Tập tỏ vẻ vô tội: “Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, cô đừng mẫn cảm như vậy có được không? Tốt xấu gì người ta cũng là tổng thống tương lai, lại không phải phần tử khủng bố gì, sao lại khiến cô sởn tóc gáy! Có điều rốt cuộc gần đây hai người còn hồng nhạn tuyền thư không?”
Tần Mộng trợn trắng mắt, đập bàn nói: “Nói đến là tôi lại bực mình, rõ ràng có cả đống người tìm Triệu Trấn Hoài thảo luận thời sự, vậy mà anh ta còn không thoả mãn, mỗi ngày dù thế nào cũng phải viết hai tờ giấy gửi tới thảo luận với tôi, tôi cực kỳ phiền nên viết lại cho anh ta món ăn mỗi ngày tôi ăn.”
Lâm Tập Tập chống cằm, hỏi: “Sau đó anh ta rốt cuộc cũng hiểu cô không muốn nói chuyện với anh ta nên không viết nữa?”
“Sai! Sau đó anh ta nói với tôi một cách nghiêm túc: “Đất nước quốc gia, có quốc mới có gia, quốc gia đang đứng trong thời khắc nguy nan, ham muốn ăn uống của cá nhân chỉ có thể tạm thời buông xuống, bây giờ nơi nơi mất mùa, chỉ cần nghĩ tới những đứa trẻ đáng thương đang đói bụng thì sẽ không chú trọng ẩm thực nữa!” Tần Mộng lau mặt, giọng điệu buồn bực nói: “Sau khi nhận được thư đó, tôi đã ăn kiêng mấy ngày trời, mẹ tôi nấu cho tôi một chén tổ yến, tôi ăn mà cứ chột dạ! Về sau đến nhà cô, phát hiện cô vậy mà lại ăn năm món một canh, tôi lập tức cân bằng lại, cô còn nghiệp chướng nặng nề hơn tôi nhiều!”
Lâm Tập Tập:…
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Không thể không thừa nhận, mạch não của hai người này quả nhiên tuyệt phối!
Tần Mộng tiếp tục bắn liên thanh: “Tôi viết trong viện có hai loại kiến đánh nhau, anh ta lại hồi âm bảo con kiến bé nhỏ còn biết tranh đấu, huống chi nhân loại, nếu chúng ta không đoàn kết chiến đấu, địa bàn thuốc về chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị cướp sạch…”
Lâm Tập Tập hoang mang hỏi nàng: “Vì sao cô lại muốn nói với anh ta chuyện cơm ngày ba bữa của cô? Lại còn nói về chuyện con kiến trong viện cô với anh ta nữa chứ? Cô hoàn toàn có thể không để ý tới anh ta, không phản hồi nữa mà!”
Tần Mộng:…
Cuối cùng Lâm Tập Tập kết luận: “Cho nên cô có thể thử kết đôi với Triệu tiên sinh xem, tôi cảm thấy hai người rất xứng đôi.”
“Bốp…” Cả khuôn mặt Tần Mộng đều đập xuống bàn.
Buổi chiều Lâm Tập Tập không ở lại nhà Tần Mộng lâu, lòng nhớ tới chuyện trong nhà, chờ khi cô trở lại dinh thự nhà họ Lâm, phát hiện Lý Ngọc đã về từ bao giờ, nhưng không thấy Lâm Kính Đình trở về với nàng ấy.
Nhìn thấy cô nhàn nhã vui vẻ đi vào, Lý Ngọc nhịn không được lên tiếng nhắc nhở: “Chị nhớ em còn đang bị cấm túc.”
Lâm Tập Tập đi vào đến bên cạnh ôm cánh tay của nàng ấy, cười nói: “Đừng thế mà, chúng ta ở cùng một chiến tuyến mà.”
Lý Ngọc uống trà, lạnh lùng nói: “Thôi đi, chị chỉ tạm thời đạt thành nhận thức chung với em trong một số chuyện thôi, chị với anh em mới là một chiến tuyến!”
Lâm Tập Tập rất kinh ngạc nói: “Không tồi nha, đã học được cả ngôn ngữ ngoại giao rồi! Thế sao người đàn ông cùng một chiến tuyến với chị lại không về? Anh ấy nói chuyện với pháp sư thế nào rồi?”
Biểu tình của Lý Ngọc trở nên hơi vi diệu, đặt chén trà xuống rồi mới nói với cô: “Pháp sư chủ trì với anh em vừa gặp như đã quen lâu… Hai người giảng kinh luận đạo, rất là hợp ý… Anh em kể với pháp sư mấy trước trước có tiếng mõ vào buổi tối, pháp sư nói với anh ấy đây là Phật duyên…”
Lâm Tập Tập sửng sốt, ngay sau đó bật cười ha hả: “Đây không phải chuyện tốt sao?”
Lý Ngọc lại nói: “Pháp sư kia thật sự là người có trí tuệ siêu phàm, chỉ nói mấy câu ít ỏi thôi đã khiến anh em giải khai được bế tắc, quyết định đi theo ông ấy, chuyên tâm tu luyện bảy bảy bốn chín ngày.” Lý Ngọc nói xong câu này, trong mắt tràn ngập vẻ rối rắm: “Em chồng à, em bảo xem liệu Kính Đình có thật sự xuất gia không quay lại không?”
Lâm Tập Tập cũng hoảng sợ: “Bảy bảy bốn chín ngày?! Một tháng rưỡi, vậy vậy vậy chuyện làm ăn của anh ấy phải làm thế nào?”
Lý Ngọc nói: “Anh ấy bảo chị đem con dấu riêng giao cho Lâm Tiêu, bảo anh ta thay anh ấy trông giữ một khoảng thời gian, còn nói nếu em thật sự muốn kinh doanh tiệm vải thì bảo Lâm Tiêu giao tiệm vải lại cho em.”
Lâm Tập Tập thật muốn đi ra ngoài nhìn xem liệu có phải hôm nay mặt trời mọc đằng tây hay không?”
Tuy rằng cô nghĩ lời của pháp sư ít nhiều có thể có chút tác dụng với Lâm Kính Đình, nhưng trăm triệu lần không ngờ tới pháp sư lại tài năng bực này, không chỉ lừa được người mà còn trực tiếp giữ người lại luôn! Đại sư này không đi bán hàng đa cấp thì thật phí phạm nhân tài!
Giao tiệm vải lại cho cô một cách dễ dàng như vậy, xem ra Lâm Kính Đình không chỉ được giải khai bế tắc đơn giản đâu, anh ta là đột nhiên ngộ đạo muốn đạp đất thành Phật mới đúng!
Nhưng nếu người không có ở đây thì ai gật đầu đóng cửa tiệm thuốc phiện bây giờ?!
Lý Ngọc vẫn còn rầu rĩ: “Một tháng rưỡi, tụng kinh lâu như vậy, anh ấy còn có thể quay về sao?”
Về điểm này Lâm Tập Tập không hề lo lắng: “Chị dâu yên tâm đi, tục niệm của anh em nặng như vậy, sao có thể dễ dàng xuất gia được? Nếu anh ấy thực sự không trở lại, em sẽ phái người đi nói cho anh ấy rằng em sắp kết hôn với Quý Du Hồng rồi, anh ấy chắc chắn sẽ lập tức chạy về.”
Lý Ngọc liếc mắt nhìn cô: “Chị thấy em là đang ước gì lập tức kết hôn ngay với Quý công tử nhỉ!”
Lâm Tập Tập cười tủm tỉm, rất không biết xấu hổ.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Ngày hôm sau, Lâm Tập Tập mang theo con dấu riêng của Lâm Kính Đình đến tiệm vải tìm Lâm Tiêu, giao con dấu cho hắn ta và truyền đạt lại lời Lâm Kính Đình.
Lâm Tiêu nghe thấy cũng sững sờ: “Ở trong chùa lâu như vậy, thật sự không có chuyện gì sao?”
“Cũng may anh tôi vốn không phải người tự tay làm tất cả mọi chuyện, anh ấy sớm đã bồi dưỡng ra một nhóm người có thể một mình phụ trách một mặt công việc giống anh, công việc chủ yếu ngày thường là giám sát và giao tiếp thôi.”
Lâm Tiêu lắc đầu nói: “Tôi không phải nói vấn đề đó, tôi là nói anh ta ở với hoà thượng lâu như vậy, liệu còn trở về được sao?”
Sao cả đám đều lo lắng vấn đề này thế: “Yên tâm đi, anh tôi thô tục như thế, dù anh ấy đột nhiên nhìn thấu hồng trần thì nhà pháp sư cũng sẽ không nhận anh ấy.”
Nghe cô nói như vậy, Lâm Tiêu không rối rắm nữa, nói với cô: “Giao tiệm vải cho cô tuyệt đối không thành vấn đề, năng lực của cô tôi đã nhìn thấy cả rồi, trước đó tôi từng nhắc qua với đại thiếu gia, nếu ngày nào đó tôi quay về Tô Thành, tiệm vải này chắc chắn sẽ giao vào tay cô. Chỉ là, con dấu này tôi không thể cầm, lỡ như xảy ra chuyện gì thật, dùng thân phận của tôi thì gánh không nổi. Tôi có thể hỗ trợ giám sát chuyện làm ăn bên này, nhưng con dấu vẫn nên đặt ở chỗ cô thì thoả đáng hơn, dẫu sao cô cũng là đại tiểu thư con vợ cả của nhà họ Lâm.”
“Cũng đúng, lúc nào anh cần dùng đến con dấu này thì đến bảo với tôi, nhưng chuyện tiệm thuốc phiện thì có khả năng là tương đối khó giải quyết.”
Lâm Tiêu gật gật đầu: “Lúc này đại thiếu gia đi thật sự không đúng lúc, để lại một cục diện rối rắm lớn như vậy.”
Lâm Tập Tập nhíu mày, suy tư một hồi, nghiêm túc nói với Lâm Tiêu: “Thật ra cũng không tệ lắm, phải xem anh có dám làm theo tôi không.”
Lâm Tiêu chợt chấn động trong lòng, có chút thiếu tự tin hỏi: “Tiểu thư, dáng vẻ này của cô, chẳng lẽ muốn soán ngôi sao?”
Chưa đến mức gọi là soán ngôi, nhưng nhân lúc Lâm Kính Đình không ở đây, tự tiện làm chủ đóng cửa tiệm thuốc phiện, liệu có kinh hãi thế tục quá hay không?
Thật ra nếu cẩn thận ngẫm lại, Lâm Kính Đình đi trong thời điểm này cũng có chỗ lợi.
Ở trong truyện, vào thời kỳ này, Quý Khôn sẽ vận dụng thế lực của quân đội, mạnh mẽ áp bức Lâm Kính Đình đóng cửa tiệm thuốc phiện, mâu thuẫn giữa hai người chuyển từ chỗ tối sang chỗ sáng, chính thức trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Không bao lâu nữa, đô đốc Lý Điền Dã sẽ trốn đi, để lại Giang Tô với tình hình rối ren không quan tâm, mãi đến khi Quý Khôn được đề cử tiếp nhận vị trí đô đốc, thời cuộc mới tính là yên ổn.
Lâm Kính Đình mất đi chỗ dựa là Lý Điền Dã thì không còn vốn liếng để đấu với nhà họ Quý nữa, cuối cùng thất bại thảm hại.
Cho nên Lâm Kính Đình có thể lựa chọn trốn tránh trong thời kỳ giông bão này cũng coi như một lối thoát, tuy rằng chính anh ta cũng không thể đoán trước được tất cả những điều này.
Xem ra cốt chuyện đại thần vẫn còn ưu ái bọn họ.