Phòng của bà cụ Từ ở ngay đối diện phòng của Từ Toa, người già thường ít ngủ, vừa mới sáng sớm, bà cụ đã nghe thấy tiếng mở cửa của Từ Toa.
Vừa nghe thấy tiếng động, bà cụ Từ lập tức ngồi dậy mặc thêm quần áo, cho tới khi bà cụ ra khỏi phòng, Từ Toa đã tập tới động tác thứ mười của bài khởi động thể dục rồi.
“Hổ Nữu Nhi uốn éo trông dễ thương quá.” Bà cụ Từ nhìn Từ Toa, vẫn là cảm thấy đứa cháu ngoại của mình quả nhiên là thập toàn thập mỹ.
Từ Toa cũng nhiệt tình mời gọi bà cụ: “Nào, bà ngoại, bà cũng qua đây học cùng với cháu đi, hai bà cháu mình cùng nhau rèn luyện thân thể.”
Bà cụ Từ nghe vậy thì ngây người: “Hả?”
Từ Toa: “Bà mau qua đây luyện tập đi, như vậy cơ thể mới khỏe mạnh được chứ.”
Vốn dĩ lúc đầu bản thân Từ Toa cũng chỉ tùy tiện nói ra vậy thôi, nhưng mà nói xong rồi lại cảm thấy, con đường này quả thật rất đúng đắn! Cô hi vọng bà ngoại có thể sống lâu trăm tuổi, như vậy ngoại trừ dinh dưỡng cân đối thì còn có việc cần phải luyện tập.
Vừa nghĩ tới đây, Từ Toa ra sức vẫy tay: “Nào nào nào, bà ơi, bà mau qua đây đi.”
Bà cụ Từ chỉ thoáng ngây người, ấy vậy mà lại nghe theo đứng ở bên cạnh đứa cháu gái, bà cụ nói: “Thế nhưng bà đâu có biết mấy thứ này!”
Từ Toa bèn nói: “Không sao đâu, bà cứ học theo cháu!”
Vẻ mặt cô nghiêm túc, lời nói ra lại rất trịnh trọng: “Sau này vào mỗi buổi sáng, bà đều phải cùng cháu luyện tập thân thể, muốn có được sức khỏe tốt, không thể thiếu luyện tập được đâu.”
Bà cụ Từ vui vẻ cười đáp: “Được.”
Cho dù đứa cháu ngoại này muốn bà hái sao trên trời, bà cụ Từ cũng sẽ không bao giờ từ chối, cứ như vậy, một già một trẻ ở trong sân vung chân múa tay, hoàn thành xong bài khởi động thể dục, Từ Toa vung vẩy cánh tay, nói: “Đi thôi, chúng ta cùng nhau chạy bộ!”
Bà cụ Từ cũng học theo mà vung vẩy cánh tay: “Chạy thôi nào!”
Cổ Đại Mai sáng sớm vừa dậy khỏi giường, đang chuẩn bị vươn vai mở cửa, thì nghe thấy tiếng reo hò phấn khởi: “Một hai một, một hai một!”
Cô ta bị dọa cho hết hồn, ngã dập mông xuống đất.
Giọng nói này, nghe quen tai như vậy, cô ta nhìn kĩ lại một lượt, đây chẳng phải hai cái kẻ hai mặt nhà mình đấy hay sao?
Cô ta dụi con mắt hỏi: “Mẹ, Hổ Nữu Nhi, hai người đang làm trò gì vậy?”
Từ Toa vừa thở hổn hển vừa đáp: “Luyện, luyện tập thân thể!”
Tuy rằng thể trạng của cô cũng chẳng tốt là bao, nhưng Từ Toa vẫn cố hết sức tạo ra khí thế: “Một hai một!!!”
Khóe miệng Cổ Đại Mai giật giật: “Đây chẳng phải do hai người rảnh rỗi quá à? Lát nữa còn phải làm việc nữa đấy.”
Lúc này bà cụ Từ đã mệt tới mức nói không nên lời, hai chân bà cụ cũng phát run, nhưng mà, người làm bà ngoại như bà đây, làm sao có thể tỏ ra yếu thế trước mặt cháu gái mình được!
Từ Toa: “Lao động không giống với rèn luyện sức khỏe, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà.”
Cô nghỉ lấy hơi một lát, rồi tiếp tục nói: “Nếu không sao ngay cả đến cả con chó, mợ cũng không đuổi kịp?”
Câu nói này giống như vạn tiễn xuyên tim, đau quá.
Cổ Đại Mai vừa nghe nhắc tới chó, bèn nghĩ ngay tới miếng thịt bằng móng tay kia của mình, lập tức cảm cảm thấy tim nhói lên như nghìn cây kim đâm vào, thậm chí dù đã qua một đêm, nhưng vết thương đó vẫn còn y nguyên như cũ.
Cô ta xắn tay áo lên, nói: “Miếng thịt này, mợ nhất định sẽ đòi về bằng được.”
Từ Toa: “Vậy mợ cũng qua đây cùng nhau luyện tập chút đi!”
Cô vừa chạy vừa thở hổn hển, chẳng phải vì cô không chịu được, mà do cơ thể này quả thật quá suy yếu.
Có thể thấy được, ngay cả lúc còn đi theo ở trong quân đội, cô cũng chẳng bao giờ luyện tập. Chuyện vận động này, lúc vừa mới bắt đầu thì bao giờ mà chả cảm thấy như đang chịu tội vậy. Một mình chịu khổ, còn không bằng mọi người cùng nhau chịu khổ ha ha. Từ Toa ngoắc tay như kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Có giỏi thì mợ qua đây cùng luyện tập với cháu! Nếu như mà đuổi kịp con chó kia, thì xem như là mợ thắng!”
Cổ Đại Mai vừa nghe thấy câu này thì cảm thấy chẳng mấy vui vẻ, cô ta chống nạnh nói: “Cháu xem thường mợ đấy hả! Được lắm, cháu chống mắt mà xem mợ còn mạnh hơn cả cháu!”
Kế khích tướng của cô, thế mà lại rất có hiệu quả.
Cổ Đại Mai lập tức gia nhập vào nhóm, ba nữ đồng chí, nếu như sắp xếp theo thứ bậc thì tính là ba đời rồi. Chẳng qua Cổ Đại Mai bằng tuổi với Từ Sơn, tính ra thì cũng chỉ lớn hơn Từ Toa có năm tuổi. Mà thường ngày cũng hay làm việc nặng nhọc, vì thế là người có tố chất thân thể tốt nhất.