Trans: Bơ
Khi nữ bá tước Melissa nghe được những gì đã xảy ra tại cung điện, bà rất buồn. Tình huống đặc biệt liên quan đến chiếc váy lụa tím khiến bà khó xử. Một chiếc váy lộng lẫy và tinh tế đến mức tiền không thể mua được đã bị đánh cắp và phá hoại trước khi công chúa kịp chạm vào nó.
Nữ bá tước Melissa muốn lập tức tìm ra thủ phạm, nhưng nàng chỉ trấn an bà.
"Ta nói với ngươi là có lý do. Ta muốn giải quyết vấn đề này trong im lặng."
"Nhưng mà, công chúa...!"
"Với tư cách là người đứng đầu, ta muốn ngươi sắp xếp ổn thỏa giữa những người hầu gái, họ không nên bị nghi ngờ. Ta biết những gì ta yêu cầu ở ngươi là khó khăn, nhưng…"
Nàng nắm tay nữ bá tước Melissa và nhìn bà với đôi mắt tím sâu thẳm. Trong đó mang theo chút cầu xin.
"…"
"Nếu có người bán đứng ta để kiếm tiền, chắc chắn là do hoàn cảnh không thể tránh khỏi đã khiến họ làm vậy. Dù sao thì, ta cũng sẽ sớm rời đi… Cho dù nữ hoàng có làm gì đi nữa, chúng ta cũng phải nhẫn nhịn."
Nữ bá tước Melissa không trả lời, chỉ mím chặt môi. Bà buộc phải mở miệng với một khuôn mặt xám xịt.
"Làm thế nào họ mới để người được yên?"
Nữ bá tước Melissa dùng bàn tay nhăn nheo khô ráp che đi khuôn mặt, bà im lặng một lúc.
"… Giá như thần xuất thân từ một gia đình có nhiều quyền lực hơn."
Những lời thì thầm của bà dường như đầy tự trách. Mỗi khi có chuyện tồi tệ xảy ra với nàng, bà luôn tự trách mình. Bà cảm thấy rất có lỗi với công chúa khi chứng kiến vô số bất công mà nàng phải gánh chịu.
"Nữ bá tước."
"Thần xin lỗi. Thần đã nói điều không đúng trước mặt người."
"Không, ta mới là người có lỗi."
Nàng đến gần bà và mở rộng vòng tay. Nữ bá tước Melissa lập tức ôm chầm lấy nàng, thở dài một tiếng.
"Không, thần không xứng đáng có được chủ nhân như người. Người là điều duy nhất mà thần có, là người mà thần có thể tin tưởng."
"Đừng như vậy, nữ bá tước."
"Hẳn công chúa sẽ gặp một người mới sau khi đến biên giới, thần thật sự ghét điều này."
Nàng cười nhạt như thể đã biết nữ bá tước Melissa đang nói gì. Có lẽ bà đã sẵn sàng đi theo nàng đến biên giới phía tây.
Vận mệnh của công chúa đã không thể thay đổi – nàng đã được hứa hôn với Byun Gyeongbaek, tất cả mọi người đều đang mong đợi hôn lễ. Nữ bá tước Melissa không bao giờ có thể thay đổi điều này.
Nàng nhớ lại lựa chọn cuối cùng của mình - cái chết vì cuộc sống khốn khổ trước mắt - và cầu nguyện rằng điều đó sẽ không mang lại cho nữ bá tước Melissa quá nhiều đau khổ. Ngay khi nàng nghĩ về kế hoạch sắp tới, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu nàng.
- Nếu ta nói ta sẽ chịu trách nhiệm… thì nàng sẽ làm gì?
Lời của Ishakan cứ lởn vởn giống như một con bọ phiền phức khiến nàng không yên. Nó bay quanh nàng một cách đều đặn, bất kể nàng cố gắng xua đuổi thế nào.
Giọng nói, đôi mắt, sống mũi cùng đôi môi quyến rũ của hắn… Biểu cảm chân thành trên khuôn mặt hắn - hiện lên trong tâm trí nàng. Nàng có thể thấy khuôn hàm nhẵn nhụi, hàng lông mày và đôi mắt sâu hút hồn của hắn.
Nhớ lại những ký ức không mong muốn này, một nhận thức ập đến với nàng. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, trái tim nàng đã khao khát một thứ gì đó…
Nàng muốn sống.
***
Các quý tộc đang rất hứng thú với những lời bàn tán quanh buổi tiệc chào mừng đầy tai tiếng dành cho người Kurkan.
Họ say mê tán gẫu câu chuyện về vị vua của Kurkan và nàng công chúa của Estia. Chỉ nghĩ đến bông hoa của Estia và vị vua man rợ trẻ tuổi mạnh mẽ đang dây dưa với nhau, cũng đủ để tạo nên những câu chuyện gây tranh cãi.
Nàng công chúa của hoàng gia Estia, sở hữu đôi mắt tím sống động, là nhân vật cao quý được tất cả các quý tộc - đặc biệt là phái nữ - ghen tị. Có khá nhiều quý tộc không hài lòng với việc nàng trở thành hôn thê của Byun Gyeongbaek già nua.
"Thế nhưng, vị vua người man rợ xuất hiện như miếng thịt tươi! Mọi người đều mong được nhìn thấy cảnh tượng Byun Gyeongbaek sôi sục trong cơn tức giận."
Bá tước Valtein thích thú kể lại những lời đàm tiếu của giới quý tộc.
"Công chúa xinh đẹp như vậy thì làm sao có thể không lọt vào mắt của những người man rợ sống ở nơi sa mạc hẻo lánh kia được. Ta nghĩ điều đó cũng bình thường thôi…"
Ngay khi nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm của bộ trưởng Laurent, bá tước Valtein im lặng. Ngay cả khi miệng vẫn còn ngứa ngáy, ông vẫn dừng lại và chuyển chủ đề.
Từ trong túi, bá tước Valtein lấy ra một chiếc hộp nhung nhỏ được quấn một dải ruy băng màu hồng. Sau đó, ông tự hào mở ra và đẩy về giữa mặt bàn. Thứ bên trong được để trên giấy lụa màu hồng đào.
Bá tước Valtein ưỡn ngực tự hào và ngạo mạn nói và cầm chiếc hộp như thể nó chứa đựng một viên ngọc huyền bí quý giá.
"Đây là xu hướng mới nhất."
"Nó có phải là quả chà là không?"
Là câu trả lời bối rối của bộ trưởng Laurent.
"Đúng thế. Ngươi có muốn thử một cái không? Đây là loại quả khô của người Kurkan, rất khó kiếm được."
Bá tước Valtein khoe khoang sự sành sỏi của mình trong nghi thức ăn chà là.
"Ăn món này khá khó. Ngươi phải biết cách ăn! Ăn không đúng kỹ thuật sẽ lãng phí ngay. Ta đảm bảo với ngươi, nhiều người không biết về phương pháp này."