Anh Là Niềm Kiêu Hãnh Của Em

Chương 48: Phiên ngoại 11: Diễn vở kịch với mọi người mỗi ngày

Cuối tuần, buổi trưa sau khi rửa bát đĩa xong, Kiều Tinh Tinh đến thư phòng nhìn qua luận văn một hồi, pha một tách trà hoa hồng, mang đến ngồi trên sofa nhàn nhã xem kịch bản.

Mới xem hai tập điện thoại đã đổ chuông, là bạn thân của cô gọi điện đến.

Kiều Tinh Tinh bước ra ngoài nghe.

Giọng nói của người bên kia điện thoại kích động Tớ nghe nói lúc cô cùng bạn trai đến lớp đã chọc cho Chu Tiểu Kỳ tức chết?

....Chuyện đó cách hiện tại cũng lâu rồi, cậu nghe được việc đó từ đâu?

Tớ vừa nghe nói, hahaha, làm tớ vui gần chết. Tớ mặc kệ, tớ muốn gặp bạn trai cậu, quả là một nhân tài.

Được, chờ khi rảnh sẽ mời cậu ăn cơm.

Vậy hôm nay đi? Buổi tối tớ không có việc gì, hai người đến nhà tớ ăn cơm chiều đi, tớ đến Thượng Hải tám tháng cậu còn chưa tới nhà tớ lần nào đâu đấy. Tớ đặt cà ra* nhé, loại 6 lượng một con ấy. Bộ phim của tớ cuối cùng cũng đóng má, cũng coi như là chúc mừng đi ha!”

(*) Một loại cua nước ngọt ở Trung Quốc.

Có lẽ không thành vấn đề, để tớ hỏi anh ấy một chút.

Có lẽ??? Còn phải hỏi?? Cô bạn bên đầu dây tức giận Là tớ mời khách, tớ là ai, là Trần Tuyết, anh ta biết tớ có bao nhiêu lượt săn đón không? Tớ mời khách mà còn không đến?

Kiều Tinh Tinh: ...Bạn gái của anh ấy cũng rất được săn đón, cậu có muốn so không?

Kiều Tinh Tinh cúp điện thoại, trở lại thư phòng, chạy đến bên bàn sách.

Vu Đồ ngước mắt nhìn Kiều Tinh Tinh hỏi Em biết Trần Tuyết? Vu Đồ nhớ mang máng là Kiều Tinh Tinh có nói qua vài lần.

Bạn em khỏe không? Có phải trước kia không cho anh xem qua ảnh của cô ấy cùng bạn trai cũ là vì lý do kia?

... Cô ấy nói tối nay muốn mời chúng ta ăn cơm. Kiều Tinh Tinh nói.

Được. Vu Đồ nhìn đồng hồ Năm rưỡi đi kịp không?

Kiều Tinh Tinh nắm tay thành hình ok.

Vu Đồ cầm lấy ly thuỷ tinh tinh xảo (Kiều Tinh Tinh mới mua) nhấp một ngụm trà, không khỏi nhíu chân mày lại.

Sao vậy?

Quá ngọt.

Anh đưa ly thủy tinh đến bên môi cô, Kiều Tinh Tinh liền cúi đầu nhấp một ngụm Quả là có chút ngọt, có lẽ bỏ nhiều mật ong.

Cô cầm ly thủy tinh chạy vào phòng bếp Em giúp anh thêm trà.

Em cứ uống, cho anh một ly nước ấm.

Thanh âm Kiều Tinh Tinh từ bếp vang lại Vậy không được, hôm nay em đã uống một ly, uống nữa sẽ béo.

Vu Đồ: Vậy em vớt hết hoa hộ anh.

Đi gặp bạn thân của mình nên Kiều Tinh Tinh cũng không muốn trang điểm, tìm một bộ đồ thoải mái mặc vào xong liền đi. Trên đường không ngừng nhận được tin nhắn của Trần Tuyết.

Trần Tuyết: Tớ gọi thêm Đoạn Ngô và ảnh đế Chu, không có vấn đề gì chứ?

Tinh Tinh: Không có vấn đề. Đều là bạn bè.

Tinh Tinh: Hai người họ cũng ở Thượng Hải?

Trần Tuyết: Tớ diễn sau bọn họ hai bộ phim, ngày hôm qua cùng nhà làm phim ăn cơm biết bọn hắn cũng chưa rời khỏi Thượng Hải, vậy nên liền gọi đến.

Trần Tuyết: Đúng rồi, ăn cơm xong chơi mạt chược không?

Tinh Tinh: Không đánh, ở lại chơi sẽ rất muộn, bạn trai tớ muốn về sớm viết luận văn.

Trần Tuyết: Bạn trai cậu không đi làm? Viết luận gì?

Tinh Tinh: Cậu không hiểu nghiên cứu khoa học đâu.

Trần Tuyết: Tớ hiểu!

Trần Tuyết: Yên tâm, bọn mình sẽ thể hiện một bầu không khí vô cùng có học thức.

????

Cô ấy nói cái gì? Bầu không khí học thức là cái gì?

Kiều Tinh Tinh bỗng nhiên bắt đầu lo lắng.

Quả nhiên.

Đến nhà Trần Tuyết, dì giúp việc ra mở cửa, vừa đi vào đã nghe một giọng nam khàn khàn hùng hổ hô Chúng ta phải cứu vớt bọn họ!

Kiều Tinh Tinh ....

Đây là đang làm cái gì vậy?

Nhìn vào phòng khách chỉ thấy ba người trai xinh gái đẹp đang đứng, mỗi người đang cầm một quyển kịch bản mà đùa giỡn.

Kiều Tinh Tinh không thể nghĩ ra bầu không khí có học thức là như thế này.

Dường như Vu Đồ cũng đang có chút không hiểu gì?

Nhìn thấy hai người bọn họ, ba người trong phòng khách dừng lại một chút, sang bắt chuyện, một người được vinh dự là nam thần quốc dân, ảnh đế Chu, cao lãnh giải thích Tháng sau chúng tôi định cùng đóng một bộ phim, cho nên thừa dịp đầy đủ bèn cùng nhau đối thoại. Tiếp theo là một đoạn thoại của nhiều người, Tinh Tinh, đến đây giúp chúng tôi vào một vai được không?

Anh ấy nhìn về phía Vu Đồ Không ngại chúng tôi mượn một ít thời gian của Tinh Tinh chứ?

Vu Đồ lịch sự nói: Đương nhiên sẽ không.

Kiều Tinh Tinh vẻ mặt ngơ ngác bước tới, Trần Tuyết đưa quyển kịch bản sang cho cô Cậu diễn nhân vật này.

....

Không phải.....Bộ phim của mấy cậu thì liên quan gì đến tớ...!

Kiều Tinh Tinh uất ức, rõ ràng là cô đang nghỉ ngơi cơ mà, kết quả lại bị lừa gạt đến tăng ca?

Kiều Tinh Tinh vốn định qua loa một chút, nhưng khi thấy Vu Đồ đang ngồi trên sofa nhìn sang, cô làm sao có thể thua người khác được, không thể không nghiêm túc vùi đầu vào vở diễn.

Diễn xong một đoạn, bốn vị diễn viên tụ lại một chỗ giả vờ cùng nhau thảo luận kịch bản.

Trần Tuyết thấp giọng hỏi Kiều Tinh Tinh Có cảm thấy bầu không khí đầy tính học thức, đầy tính nghệ thuật không?

Ảnh đế cũng chụm gương mặt đẹp trai của mình vào đầu ghé tai: Vốn dĩ bọn tớ đang chơi đánh bài, nghe được hai người tới là lập tức dẹp bài, đem kịch bản bày ra.

Đoạn Ngô: Chúng ta ở đây đều là người chuyên nghiệp, nhập vai như thần.

Trần Tuyết xen vào: Hỏi cậu có thấy bầu không khí học thức này thế nào đấy? Có phải là một bầu không khí vô cùng nghệ thuật hay không? Bọn mình hoàn toàn không thua đám người nhà khoa học kia phải không?

Kiều Tinh Tinh không nói gì, thầm nghĩ phải ghi lại đoạn đối thoại này đem cho fan của bọn họ nghe.

Để xem hình tượng nam thần, nữ thần trong lòng bọn họ có sụp đổ hay không?!

Tiếp theo bọn họ lại lôi kéo Kiều Tinh Tinh diễn thêm một đoạn, sau khi kết thúc bốn người ngồi lại trên sofa, Kiều Tinh Tinh cảm giác linh hồn mình thật mệt mỏi.

Vu Đồ ở bên cạnh một mực nhìn, giờ phút này vẻ mặt lại giống như có điều suy nghĩ, Kiều Tinh Tinh không khỏi khẩn trương hỏi: Làm sao vậy?

Chẳng lẽ vừa nãy do diễn cùng ảnh đế nên cô phát huy không tốt?

Vu Đồ chần chừ một chút, hỏi Đây là một bộ phim khoa học viễn tưởng?

Đúng vậy.

Vu Đồ lại trầm ngâm nói Vừa nãy mọi người đối thoại, có một đoạn lỗi trong kiến thức vật lý.

Anh lập tức nhìn lại.

Năm phút sau ảnh đế đem đoạn vật lý lỗi phản hồi lại cho biên tập, mười phút sau, biên tập nổi tiếng bên kia lập tức gọi lại cho Vu Đồ cùng nghiên cứu thảo luận.

Trong phòng khách bắt đầu vang lên một đống thứ khiến người ta không hiểu, Trần Tuyết kéo Kiều Tinh Tinh vào phòng bếp, vẽ mặt bát quái hỏi: Bạn trai cậu thật sự là vô cùng đẹp trai, tớ có thể nói là đẹp trai trong đẹp trai, lại có học thức như vậy tránh không được nghiền ép tên phú nhị đại của Chu Tiểu Kỳ kia.

Cô ấy buông bỏ vẻ minh tinh ưu nhã, hưng phấn vô cùng lôi kéo Kiều Tinh Tinh: Cuối cùng tớ cũng biết vì sao cậu lại chọn anh ta, là tớ tớ cũng sẽ chọn....

Kiều Tinh Tinh ... Nói lại.

Trần Tuyết: Tớ chỉ là biểu đạt tính ngưỡng mộ, làm sao có thể muốn bạn trai của bạn thân mình chứ.

Kiều Tinh Tinh miễn cưỡng hài lòng.

Trần Tuyết bắt đầu pha cà phê, cô ấy lại dùng cái này làm cớ kéo Kiều Tinh Tinh qua: Thật ra cậu yêu đương lần này, trong nhóm cũng có người đau xót, nói cậu nghìn chọn vạn chọn lại chọn cái người này. Tớ lúc trước cũng có chút không hiểu, vì sao cậu lại không chọn ông chủ Tô, Tô Dã người này rất được, tuy rằng có chút tật xấu nhưng lại là người đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền. Nhưng mà bây giờ ngẫm lại, anh ta ngoại trừ có thể thỏa mãn lòng hư vinh, còn lại không có gì tốt. Tiền chúng ta tự có, cho nên phải tìm một người mình thích, đối phương tiền nhiều hay ít căn bản không quan trọng.

Kiều Tinh Tinh tức giận nói Căn bản là không muốn chọn, cảm ơn!

Biết rồi~ Trần Tuyết kéo dài âm điệu, Nhưng mà Tinh Tinh, giả dụ như cậu không phải là diễn viên, tiền kiếm được không nhiều như vậy, liệu có thể tìm được người bạn trai như hiện giờ không?

Tớ đây vừa xinh đẹp lại vừa giỏi, làm sao có thể không kiếm ra tiền… làm nghề gì tiền cũng cuồn cuộn có được không hả?

Vận khí không tốt tiền cũng không đến đâu.

Kiều Tinh Tinh liếc cô một cái, cảm thấy không thể cùng cô bàn luận về một chuyện nào đó nữa, hai người có vấn đề về việc thấu hiểu và ăn khớp lẫn nhau.

Cậu có phải ngốc hay không, nếu là như vậy đương nhiên phải cố gắng bắt lấy anh ấy.

Trên đường trở về, Vu Đồ khóe miệng mang theo nét cười, Kiều Tinh Tinh nhìn anh: Anh sao lại vui vẻ như vậy, là bởi vì được biên kịch nhờ anh chỉ dạy cho sao?

Không phải. Vu Đồ trả lời cô.

Anh vui vẻ là vì bạn gái anh cực kỳ thông minh, đầy logic.

Kiều Tinh Tinh chớp chớp mắt.

Đây là đang khen cô sao?

Tuy nhiên không biết vì sao, nhưng điều đó không ngăn cản cô ngại ngần mà thừa nhận Anh giờ mới biết sao.

Nhưng khen ngợi như vậy cũng không gãi đúng chỗ ngứa, cô truy hỏi Anh nhìn ra từ ví dụ cụ thể nào thế?”

Nói cụ thể đi.

Vu Đồ nhớ lại lúc mình đến phòng bếp tìm cô, ngoài ý muốn nghe được câu: Đương nhiên phải cố gắng bắt lấy anh ấy. Mỉm cười nói: Ví dụ như, em đem tất cả số cua chưa chế biến của người ta về nhà.