Anh Là Niềm Kiêu Hãnh Của Em

Chương 47: Phiên ngoại 10: Ăn cơm với bạn bè

Cuộc sống trạch nữ* của Kiều Tinh Tinh cứ như vậy mà bắt đầu.

(*) Là cô gái suốt ngày ở nhà.

Ngày đầu tiên, tích cực sống, làm việc nhà, cắm hoa, tập thể dục, pha trà, đọc sách dưới ánh mặt trời (trọng điểm: phải bôi kem chống nắng), nghiên cứu thực đơn, cảm giác linh hồn đã thăng hoa. Cái tệ nhất là cùng người nào đó làm một bữa cơm khó ăn.

Ngày hôm sau, vẫn tích cực vậy, thay đổi một thực đơn bình thường chút, nhưng vẫn lại cùng người nào đó làm một bữa cơm khó ăn.

Ngày thứ ba, vậy đổi lại một thực đơn khác đi, dù sao cũng mua rất nhiều ╮(╯▽╰)╭

Ngày thứ tư, bị đả kích, không nghĩ tích cực nữa, lướt di động ngủ chơi game. . . . . . Buổi tối ăn mì. . . . . .

Ngày thứ năm, thầy Vu vậy mà làm thêm giờ, có phải muốn trốn tránh sự thật hay không?...Lúc trở lại có mang theo bánh cuốn nhà ăn của họ về, quá ngon!

Ngày thứ sáu: đến nhà Quan Tại ăn cơm, nhận được lời đảm bảo về kỹ thuật nấu nướng và lời hứa sẽ dạy nấu ăn của Quan phu nhân.

Ngày thứ sáu, rốt cuộc cũng miễn cưỡng coi như nuốt được! Để chúc mừng nên đi xem phim.

Ngày thứ bảy, gối ôm dép lê thảm lông khăn trải bàn đồ ăn chén trà vân vân mua trên mạng đều tới rồi, sự dễ thương cấp luỹ thừa của nhà thầy Vu bay lên 100%!

Ngày thứ tám, cái cân mua ở taobao cũng tới rồi. . . . . . ? ? ? Ủa sao mập lên rồi?

Khống chế cân nặng đi, nếu không cẩn thận, ăn chơi hai tháng em coi chừng tăng thêm mười cân đó. Chị Linh ở đầu bên kia điện thoại tận tình khuyên bảo.

Không thể nào, thật sự thầy Vu không có tài nấu ăn, em không có ăn nhiều đến nỗi mập đâu, lòng tự tin cao ngạo của anh ấy đã bị đánh chết rồi chị biết không? Em như vậy là mập giả thôi, là do bữa trước đến nhà đồng nghiệp của anh ấy ăn để trả thù đời hơi nhiều nên chưa kịp tiêu hóa thôi. Kiều Tinh Tinh thề son sắt mà đảm bảo.

Cái quỷ gì mà hôm trước ăn nhiều chưa kịp tiêu hóa chứ, chị Linh mặc kệ cô, đột nhiên nhớ tới hỏi: Em đến nhà đồng nghiệp cậu ấy? Đồng nghiệp ấy biết em và anh ta đang yêu nhau à?

Biết, trước kia có đến thăm bệnh mấy lần, em có nói với chị đấy.

À nhớ ra rồi, là người mà em bảo chị đưa đồ bảo dưỡng từ Hongkong về đúng không, vậy những đồng nghiệp khác đã biết chưa?

Chưa, cũng không có ai hỏi, anh ấy đâu thể chủ động hỏi làm gì.

Chị Linh cười “hì hì” hai tiếng, Chị nghĩ đến một cái status, lần trước quên share cho em coi.

Rất nhanh cô ấy gửi cái status ấy qua điện thoại của cô, Kiều Tinh Tinh mở ra.

Tiêu đề: Anh họ tôi làm việc ở viện hàng không vũ trụ Thượng Hải, tôi lên tám một chút, nghe kể này.

Nội dung: Anh họ của chủ thớt tốt nghiệp đại học công nghệ Cáp Nhĩ Tân, sau đó làm việc ở viện hàng không, chủ thớt đến Thượng Hải chơi, anh họ đúng lúc rảnh nên mời đi ăn cơm, anh họ đã lâu không gặp đã hơn, nên không có gì để trò chuyện, xã giao vài câu rồi mạnh ai nấy lướt di động, sau đó tôi lướt tới tin tình cảm của tiểu hoa đán, lại chợt nhớ tới QJJ*, bạn trai cô ấy không phải làm ở viện hàng không vũ trụ Thượng Hải sao? Lập tức kích động hỏi anh ấy có nghe nói chuyện gì không. Kết quả anh họ rất khϊếp sợ, nói không thể nào, anh ấy hoàn toàn không biết, sau đó chủ thớt liền cho anh họ xem tấm ảnh do người qua đường chụp được, anh họ nói cái bức này thì nhìn ra được gì, không làm mờ thì đeo khẩu trang hoặc có cái dáng thôi, chủ thớt nhạy bén mà tìm một cái video trên bilibili, anh họ lại quen đó! Nói đây không phải là ai ai đó bên sở 80x sao! Nhưng anh ấy lại không thân với người ta, có điều chúng ta rốt cuộc cũng có chuyện để nói rồi, cảm ơn QJJ!

(*) QJJ: Kiều Tinh Tinh

1L: Chủ thớt, cảm phiền nói rõ chi tiết hơn được không, hai người tám cái gì vậy? Anh họ thím lúc trước không biết à? Cho nên cả đơn vị bọn họ không ai biết hết?

3L: Anh ấy thật sự không biết, nhưng đơn vị của họ rất lớn, bên trong có rất nhiều sở nghiên cứu, bạn trai của Kiều Tinh Tinh là 80x, anh họ và người kia không chung sở. Với lại anh họ tôi hay ở trong chỗ trang thiết bị, bình thường không quan tâm cái này.

9L: Cứ nghĩ đã sớm truyền khắp cả đơn vị rồi chứ.

10L: Viện hàng không thật sự có rất nhiều người đó lầu trên, tính theo đơn vị vạn đó, mấy vạn người, hơn nữa nếu không ở chung trong một sở nghiên cứu, không biết là chuyện rất bình thường.

17L: Kỳ thật trừ người đặc biệt chú ý tin giải trí thì cũng không sẽ không biết đâu, bạn học tôi lần trước nghe tôi nói cũng rất kinh ngạc.

21L: QJJ lần này hẹn hò kín đáo v~. . . . . . Chỉ thảo luận trên diễn đàn thôi, trên weibo cũng chả thấy đăng gì cả.

31L: Đúng rồi, đơn vị bọn họ bận lắm, thường xuyên làm mấy cái dự án cả trăm ngày liền, rất nhiều người thường xuyên đi công tác, cũng không quá quan tâm đến tin tức đâu. Nhưng người này anh họ tôi biết đó, nhìn video có thể nói ra tên người ta há há há.

38L: Tò mò. Nếu không phải ở chung một sở, thì anh họ thím làm sao biết bạn trai người ta vậy?

40L: Hahahahaha anh họ thím biết anh ta là vì đẹp trai sao?

49L: Tôi cũng hỏi anh họ như vậy, anh ấy nói….

Bởi vì đẹp trai quá đó.

Ha ha ha ha, tôi thiếu chút nữa phun ra, suy nghĩ kỹ thì thấy cũng đúng, trường học của chúng ta có mấy mỹ nữ, tôi không biết cũng phải biết, đẹp là bị để ý thôi. Anh họ nói căn tin phía sau sở bọn họ tương đối dễ ăn, cho nên anh ta thường đến, sau đó cũng thường nhìn thấy anh kia, rất chói mắt. Nhưng anh họ nói năng lực người này rất mạnh, mà thầy của người ta là viện sĩ đó! Rất giỏi phải không!

51L: @[email protected] viện sĩ!

53L: Bỗng có chút hiểu Kiều Tinh Tinh. Đây là một người có tiềm lực lâu dài đấy.

65L: Nông cạn như tôi đây, nhìn mặt là hiểu.

66L: Cho nên nói anti của QJJ, nói bạn trai người ta nghèo thật sự là mù mới nói được. Nói thật về sau không chừng QJJ có số hưởng đó.

Kiều Tinh Tinh đang lướt đọc, chị Linh lại nhắn tin qua.

Chị Linh: Trọng điểm là 659L.

Thế mà có thể thảo luận nhiều như vậy luôn? Kiều Tinh Tinh trực tiếp kéo tới 659L.

659L: Chủ thớt đến update phát nè ! Anh họ nói hôm nay lúc ăn cơm anh ấy gặp một em gái chung sở với bạn trai QJJ, từng hợp tác cho nên quen biết (tôi là tôi hoài nghi anh họ đang yêu thầm người ta), sau đó lại tán gẫu chuyện này với người ta (anh họ còn rất thông minh, nói em gái mình là fan nên hỏi - -), cái chị kia lại biết mới chết, nói trước kia trong sở bọn họ có phát video này xem, nhưng mà chị đó lại nói chắc không phải, bởi vì nghe nói năm trước anh kia đi xem mắt mà!

Chủ thớt liền bối rối. Cũng bắt đầu hoài nghi QJJ cùng vị học thần này có phải chỉ là bạn học hay không ... Có vẻ đi gặp mặt ăn cơm coi phim đi siêu thị gì gì đó với bạn cũng bình thường mà? Mấy thím xem đến giờ họ có bị chụp một tấm hình thân mật nào đâu? Cũng không thấy bị chụp là cùng vào khách sạn đến nhà hay gì gì đó? Cho nên mọi người khinh bỉ paparazi người ta không biết theo đuôi có phải là đang trách lầm không? Nói không chừng người ta theo đuổi rồi phát hiện sự thật họ là bạn, chả có gì hot nên thôi thì sao. . .

Kiều Tinh Tinh:...

Trực tiếp chụp màn hình gửi cho “bạn học” của cô.

Vu Đồ: ...

Vu Đồ: Chắc là di chứng của việc đùa giỡn trên sân bóng rổ lần trước.

Tinh Tinh: Không, em không tin, anh nhất định đi coi mắt ai rồi đúng không!

Tinh Tinh: lăn lộn khóc.jpg

Vu Đồ: bất đắc dĩ.jpg

Cái hình dựa vào tường hút thuốc lá đầy mặt bất đắc dĩ này hình như là cái gif Vu Đồ dùng nhiều nhất, Kiều Tinh Tinh nhìn là muốn cười. Nhưng Vu Đồ gửi xong lại mất tăm mất tích.

Tinh Tinh: Đâu rồi?

Vu Đồ vẫn không trả lời, Kiều Tinh Tinh cân nhắc có lẽ anh đang bận, liền không nói gì thêm, tự đi chơi một mình .

Qua một lúc, Vu Đồ trực tiếp gọi điện qua.Quan Tại đi làm lại, mấy đồng nghiệp bọn anh định đón gió tẩy trần cho anh ấy, tháng trước quá bận nên cứ dời, vừa rồi anh đi bàn bạc chút, quyết định vào thứ bảy tuần này.

Đúng rồi, anh nói, anh sẽ mang bạn gái theo.

Liên hoan vào lúc sáu giờ tối thứ sáu, lúc bốn giờ Kiều Tinh Tinh đã bắt đầu trang điểm thay quần áo, năm giờ rồi mà còn chưa ra khỏi phòng quần áo.

Vu Đồ nhìn đồng hồ, để sách trong tay xuống, nhắc nhở: Tinh Tinh, chúng ta phải đi rồi.

Đợi em thêm mười phút nữa, sắp xong rồi.

Vu Đồ tiếp tục cúi đầu đọc sách, Em không trang điểm cũng đẹp lắm rồi.”

Không có khả năng, ngày nào em cũng làm việc nha đã già hơn rồi.

Vu Đồ: ... Việc quét nhà rửa chén không phải là anh làm à?

Nhưng mà em cũng phải rửa rau nấu cơm giặt giũ lau bụi bẩn chứ bộ.

Nấu cơm là chúng ta cùng nấu. Vu Đồ nhắc nhở cô.

Haizz ~~~ Kiều Tinh Tinh bị chạm vào nỗi đau, Vì sao anh thi đậu Thanh Hoa, làm thực nghiệm được, cái gì cũng tài mà làm cơm lại dở như vậy?

Cái này chứng minh nấu ăn thuộc lĩnh vực nghệ thuật, phải là em cố gắng.

Không, dù sao em ăn lá cây cũng sống được, anh có được vậy không?

… Anh không thể.

Hiệp này thua thảm.

Mười phút nhanh chóng kết thúc, Vu Đồ đúng giờ nhắc nhở, Năm giờ mười lăm phút.

Đây rồi đây rồi.

Rốt cuộc Kiều Tinh Tinh cũng ra khỏi phòng. Cô mặc một chiếc áo nỉ hơi dài rộng rãi, phối với chiếc quần bò và đôi giày trắng, tóc búi lỏng, hai mắt long lanh lấp lánh sáng ngời, cả người đầy sức sống phấn chấn.

Nhìn có được không? Có phải nhìn rất tùy tiện rất tự nhiên như thể chưa trang điểm không? Cái này gọi là trang điểm tự nhiên, làm tốn công lắm đó, mà anh cứ giục mãi thôi.

Ánh mắt Vu Đồ dừng lại trên người cô vài giây, sau đó âm thầm cúi đầu, giọng điệu tùy ý, Chói quá, đến gần chút anh xem nào.

Kiều Tinh Tinh không nghi ngờ anh mà đến gần, mới đến trước ghế salon, đã bị kéo mạnh qua.

Trước kia gạt anh đến nhà em sửa máy lọc khí, em cũng… trang điểm kiểu tự nhiên như thế này?

Trai thẳng thông minh trí nhớ tốt còn biết suy một ra ba thật đáng ghét, Kiều Tinh Tinh lập tức phủ nhận: Không có, em chỉ tùy tiện dặm năm cân phấn thôi à.

À? Vậy cộng lại chẳng phải là một trăm cân*, chị Linh không chửi sao?

(*) Một cân bằng gần 6 lạng.

Kiều Tinh Tinh: ....

Tức giận, thật muốn đánh người.

Lúc đó em không có tới 95!

Vu Đồ buồn cười, cắn lên môi cô, trấn an cô bạn gái đang xù lông, Thật ra anh rất thích.

Kiều Tinh Tinh đẩy anh, Anh đừng có làm trôi son của em, trễ rồi đấy.

Vu Đồ nói: Giờ quá đỏ rồi, không đủ tự nhiên.

Kiều Tinh Tinh: ... Phải không?

Ừ.

….Vậy được rồi... Hôn để nhạt bớt...

Chờ màu son rốt cục cũng tâm cơ, lúc bọn họ lên đường đã gần năm giờ rưỡi. Nửa đường Đại Mạnh gọi điện thoại đến, Lão Vu, cậu đến đâu rồi?

Vu Đồ mở loa: Kẹt xe, trễ chừng mười lăm phút.

À vậy cậu lái chậm chút, lão Quan cũng chưa tới, đúng rồi, tụi này vừa hỏi phòng rẻ nhất, phòng ngoài cũng có mấy bàn, tụi này có đổi thành phòng ngoài đó, bàn số 2.

Thôi chọn phòng riêng đi.

Đâu cần thiết, làm gì chú trọng vậy, dù cậu bao nhưng cũng đừng lãng phí.

Là thế này. Vu Đồ hơi suy tư, quyết định trút hết lên đầu bạn gái mình, thái độ phê phán mà nói: Bạn gái của tôi yếu ớt lắm.”

Kiều Tinh Tinh: ...

Vậy được rồi. Vu Đồ đã nói như vậy, đương nhiên nghe theo anh. Trước khi cúp điện thoại Đại Mạnh nhịn không được phê bình một câu, Lão Vu, sao anh nói vậy trước mặt chị dâu chứ?

Đại Mạnh lại tốn công quay về phòng riêng. Rất nhanh, trừ Vu Đồ ra, mọi người đã lục tục tới đủ, lần này ai cũng mang người nhà theo, chỉ có mình Đại Mạnh là đơn chiếc. Lòng Đại Mạnh cực kỳ bàng hoàng: Tết năm nay về nhà có mình tôi là bị giục kết hôn thôi à? Các cậu hẹn hò hồi nào vậy, sao không ai hé răng, vừa nói mang người nhà thì ai cũng có cặp hết.

Tiểu Hồ ngượng ngùng nói: Mới quen, đi ăn ké mà, nên dẫn tới luôn.

Quan Tại quả thực muốn đỡ trán.

Đội bọn họ có phải bị anh và Vu Đồ chiếm hết EQ không, có biết nói chuyện không vậy? Nhưng cũng may cô gái bên người Tiểu Hồ hình như căn bản không cảm thấy có vấn đề gì, mặt cười ha hả rất vui vẻ ấy chứ.

Cho nên nói nồi nào úp vung nấy, kiểu thông minh quá như Vu Đồ ... nên giao cho kiểu thích gây sức ép nhiều trò nhiều ranh ma lại nhiều ý kiến như Kiều Tinh Tinh.

Vậy lão Vu quen bạn gái hồi nào, đi coi mắt lần trước hả?

Quan Tại nhịn không được nói: Chắc là hồi cậu ta lừa vụ wechat pay đó.

Đại Mạnh sợ ngây người: Lâu như vậy! Không phải chứ, vụ wechat pay sao anh cũng biết nữa?

Đồng nghiệp nữ duy nhất ở đây- Tiểu Duẫn cười nói: Tự anh đi kể khổ khắp nơi quên rồi à?

Đại Mạnh lẩm bẩm: Nhưng anh có nói với lão Quan đâu.

Quan Tại nhịn không được mà phun: IQ của cậu có thể sang bớt cho EQ không hả, không thì học Vu Đồ một chút đi?

Đại Mạnh lập tức không phục: EQ của Lão Vu cũng không cao, vừa rồi gọi điện thoại cậu ta nói bạn gái cậu ta yếu ớt lắm không ngồi bên ngoài được ngay trước mắt người ta kìa.

Đó là tình thú của người ta, hiểu không? Thằng cẩu FA này.

Quan Tại đành câm nín, Trầm Tịnh nghe vậy cười, Đừng nghe Vu Đồ nói bừa, anh ta show ân ái đó. Bọn họ tới thăm Quan Tại vài lần, bạn gái cậu ấy vô cùng tốt, bữa ăn này là cô ấy đặt đấy, cố ý chọn nơi ít người không ồn ào vì Quan Tại, trước khi đặt còn hỏi tôi Quan Tại kiêng ăn gì.

Quan Tại lúc trước không biết chuyện này, nghe vậy không khỏi hơi bị thoải mái, hát đệm vào: Thông cảm chút đi, bạn gái cậu ta đúng là không tiện ngồi bên ngoài.

Đại Mạnh sửng sốt: Vì sao?

Những người khác lại như nhớ ra cái gì đó, như có suy ngẫm, Chẳng lẽ...

Đang nói, cửa phòng bị đẩy ra, giọng nói có chút kích động của phục vụ vang lên: Cô Kiều, phòng của các vị ở đây.

Trong nháy mắt, người trong phòng đều nhìn ra ngoài cửa, chỉ thấy Vu Đồ nắm tay một cô gái cực kỳ quen mắt xuất hiện ở đó, nói với mọi người, Ngại quá, chúng tôi tới trễ.

Thật ra lúc ăn cơm còn đỡ, tất cả mọi người cực kỳ trấn định, nhiều lắm là phê bình Vu Đồ luôn gạt mọi người cùng với Đại Mạnh phản ứng lại thì cứng ngắc gắp vài món cho anh thôi. Cả quá trình Kiều Tinh Tinh cũng không nói nhiều, chủ yếu là vây quanh Quan Tại. Đợi khi cơm nước xong rồi rời đi, điện thoại của Vu Đồ vang lên.

Lúc Kiều Tinh Tinh từ phòng tắm đi ra, Vu Đồ còn đang trả lời tin nhắn. Kiều Tinh trực tiếp leo lên trên đùi anh, cầm điện thoại.

Trong nhóm chắc buôn chuyện hết mấy trăm tin rồi, Đại Mạnh nói nhiều nhất, đúng kiểu vài giây một câu.

Đại Mạnh: Lão Vu, hai người là bạn học hồi cấp 3, không phải hẹn hò mười mấy năm đó chứ?

Đại Mạnh: Tôi thấy có khả năng lắm, hôm nay tôi phát hiện lão Vu là một người có lòng dạ thâm sâu.

Kiều Tinh Tinh buồn cười: Anh coi hình tượng của anh trong lòng đồng nghiệp đi, ai bảo anh lừa người ta làm gì?!”

Nhìn lịch sử tin nhắn wechat, suy nghĩ của cô bỗng tung bay theo, Nếu như hồi cấp 3 chúng ta ở bên nhau, vậy thì sẽ thế nào nhỉ?

Vu Đồ còn chưa kịp trả lời, chính cô đã đổi ý, Thôi quên đi, vẫn đừng nên hẹn hò lúc đó. Nói không chừng vậy em không đi lên con đường của bây giờ, đảm bảo không đẹp càng không thú vị như bây giờ.

Vu Đồ: ...

Kiều Tinh Tinh cực kỳ đắc ý tổng kết, Ôi, tuy trễ mười năm, nhưng anh vẫn có được người bạn gái xinh đẹp như vậy, có phải vui muốn chết không? Hài lòng không nào?

Cả quá trình Vu Đồ đều không cướp được cơ hội lên tiếng thì còn có thể nói gì, đương nhiên là lấy hành động thực tế để bày tỏ sự hài lòng.