Còn Có Thể Yêu?

Chương 1: Cô thật khiến tôi kinh tởm!

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lại một đêm tủi nhục như bao đêm khác, khuôn mặt của Dương Tú Linh tại đi vì đau đớn, cô gần như đã ngất lịm.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Sau hai giờ tra tấn trên giường, người đàn ông đó đã rời bỏ cô mà không chút miễn cưỡng.

Tú Linh thậm chí không thể nhìn rõ mặt anh ta trong bóng tối, nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi thở lẽo của anh.Cô siết chặt chăn bông trong tay, nhìn theo bóng lưng vạm vỡ của người đàn ông đang nhập nhoạng trước mặt.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lúc này anh ta đang mặc quần áo. Cho dù là màn đêm đen ngòm khiến những đường nét trên cơ thể anh phần nào trở nên mờ nhạt, và dù cách cư xử của anh ta không lịch sự chút nào, nhưng không hiểu sao vẫn quyến rũ đến lạ.

Khí chất của một nam nhân thượng lưu khiến anh ta trở nên tỏa sáng và hấp dẫn dù xuất hiện ở bất kỳ đầu, kể cả trong bóng tối. Cũng không có gì lạ! Bởi người này chính là doanh nhân trẻ và xuất sắc nhất Nha Trang, người tình trong mông của tất cả phụ nữ trong thành phố, Lưu Gia Thành Nhớ tới điều này, Dương Tú Linh bất giác có chút sợ hãi. Khi Lưu Gia Thành khẽ xoay người lại, cô vô thức thu mình vào trong chăn bông.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Dù rất sợ hãi, Tú Linh vẫn không quên nhắc: “Anh Lưu, tiền tháng này..."

Lưu Gia Thành liếc mắt một cái, khẽ cau mày và đi tới bên bàn làm việc gần đó. Qua ánh trăng sáng mở ào bên cửa sổ, Dương Tú Linh nhắc thấy anh ta đang quơ quơ bút trên một tấm chi phiếu.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ngay sau đó, một tấm séc được ném cho cô.

Kèm theo đó là giọng điệu lạnh lùng của người đàn ông không mang theo chút cảm xúc nào: "Dương Tủ Lam, cô thật khiến tôi kinh tởm!

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Vừa dứt lời, anh ta lập tức rời khỏi phòng và đóng sầm cánh cửa lại. Trong khoảnh khắc, bóng lưng cao lớn của Lưu Gia Thành đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Sau khi ngồi ngây ra một lúc, Dương Tú Linh rằng sức ngồi dậy và bước ra khỏi giường một cách khó khăn.

Hai chân cô đau nhức vô cùng, toàn thân kiệt quệ như không còn chút sức nào. Như thể cơ thể này không còn là của cô nữa vậy Căn phòng vẫn còn đầy không khi mơ hồ ban này đã nhanh chóng trở về khung cảnh lạnh lẽo am đam ban đầu.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Dương Tú Linh gồng minh chống lại sự khó chịu trên người, giơ tay chạm vào công tắc bên cạnh giường, ánh đèn trong phòng lập tức sáng rực lên. Lưu Gia Thành vốn rất ghét phải nhìn thấy khuôn mặt của cô. Vậy nên lần nào anh ta cũng tắt đèn như vậy.

Dương Tủ Linh khó nhọc bước xuống giường và nhìn lại.Cảnh tượng hỗn độn của ga trải giường và chăn mền lộn xộn cho thấy cô vừa phải trải qua một cuộc bạo hành khốc liệt trên giường.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nhưng ngay cả khi Lưu Gia Thành đã hành hạ cô một cách điên cuồng, anh ta vẫn đầy khinh miệt đổi với cô.Khuôn mặt tiu nghỉu và lòe loẹt của Dương Tú Linh được phản chiếu trong tấm gương soi cách đó không xa.

Sau hai tiếng đồng hồ, lớp trang điểm đậm trên mặt đã trôi gần hết. Lúc này, khuôn mặt cô giống như bị quét một mảng sơn lên vậy, loang lổ xấu xí không khác gì phường hề. Chính Dương Tú Linh cũng khó chịu khi nhìn thấy khuôn mặt mình trong gương, chẳng trách Lưu Gia Thành thậm chí không thèm nhìn mặt cô! Dương Tú Linh còn chưa kịp hoàn hồn thì cửa phòng đột nhiên mờ tung ra, sau đó là máy người giúp việc xống xộc xông vào

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Cô hầu gái Xuân Minh bước nhanh tới chỗ Dương Tú Linh với vẻ mặt không hài lòng: "Cô Dương, xin mời đi với chúng tôi: “Đi đâu?” Dương Tú Linh nhắn nhỏ nắm chặt chăn bông. “Chẳng lẽ cô còn không biết sao?" Xuân Minh cau có nói và không có một chút kiên nhẫn nào đối với Tú Linh.

Vừa thẳng tay quăng một bộ quần áo xuống giường, Xuân Minh cao giọng nói: "Mau lên! Phu nhân đang đợi!"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Vài phút sau, khi đã thay đổ tươm tất, Dương Tú Linh bị đẩy vào phòng của phu nhân Trấn Hải My nhà họ Lưu. Vừa tới cửa phòng, cô đã bị đẩy một cú ngã nhào xuống đất. “Quỳ xuống!” Trần Hải My nghiêm giọng chi thằng vào mặt Dương Tú Linh, tức giận nói: "Dương Hạ Lan, cô thật không biết xấu hổ" "Mẹ..." Dương Tú Linh ngơ ngác thốt lên, cô hoàn toàn không hiểu mình đã làm sai cái gì. "Đừng có gọi tôi là mel Nhà họ Lưu này không có thứ con dâu vô liêm sỉ như cô!"

Bà ta vừa dứt lời, chỉ trong tích tắc, một chống ảnh đã được ném về phía Tủ Linh Trong ảnh, một cô gái và hai người đàn ông đang cùng lúc lăn lộn với nhau trên chiếc giường lớn, làm những chuyện kinh tớm đến mức choáng váng

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Cô gái trong ảnh được trang điểm rất đậm và Dương Tú Linh không nghĩ đó là khuôn mặt của mình. Nhưng khuôn mặt này rõ ràng giống với cô ấy! "Dương Hạ Lan, đời tư của cô bẩn thỉu như vậy mà vẫn còn muốn làm dâu của Lưu gia chúng ta sao?! Cô không có liêm sỉ à?" “Mẹ, đây không phải là con mà!" Sắc mặt Dương Tú Linh đã tái nhợt như tờ giấy. "Những bức ảnh này được chụp khoảng một tuần trước khi cô với con trai tôi kết hôn! Rõ ràng nhà họ Dương đã lừa dối chúng tôi. Các người nghĩ Lục gia này dễ bị dắt mũi lắm sao?" "Nếu cô đã thiếu thốn đàn ông như vậy, tôi sẽ đề cho bọn họ thỏa mãn cô!"

Trần Hải My hoàn toàn không thèm nghe Tủ Linh giải thích, ngay lập tức ra lệnh: "Ném cô ta cho đám về sĩ ở sân sau, rồi chụp ảnh lại, gửi cho nhà họ Dương Dé bọn họ ăn nói thế nào!"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu