Chờ cô liếʍ xong, đầu lưỡi đều trở nên chết lặng, nước miếng không có nuốt xuống, Quý Đỗ vuốt ve bụng cô hai cái, dẫn đến một trận đau đớn, rêи ɾỉ xin tha, đại khái hiểu được, bên trong bụng chứa bao nhiêu là nước.
“ thoải mái sao?”“Ô, không....”
Ánh mắt hắn cảnh cáo nhìn cô, sắc mặt trở nên thâm trầm, Vân Tô Tô vội vàng lắc đầu, “gâu, gâu!”
Còn nhớ rõ mệnh lệnh của bọn họ, thời điểm đóng giả cɧó ©áϊ không được phép nói tiếng người. Quý Đỗ cười cười, “Còn rất thông minh, xem ra đã được dạy dỗ tốt, đi thôi, chính mình bò đến nhà vệ sinh, cho em bài xuất ra.”
Cô nhếch cặp mông căng tròn, gấp không chờ nổi bò thật nhanh, bộ dạng cùng cɧó ©áϊ cơ bản không khác nhau.
Ngồi xổm chỗ cống thoát nước, nút lọ ‘ba’ một tiếng từ trong cúc huyệt cô rơi ra, trong phút chốc hỗn hợp bài tiết trong bụng lốc cốc toàn bộ chảy ra ngoài, mùi thật không dễ ngửi.
Lần đầu tiên bị người ta nhìn lúc bài tiết, trừ bỏ thoải mái, còn có nhục nhã, chưa bao giờ cảm thấy sảng khoái như vậy, nướ© ŧıểυ lúc này cũng không kìm chế được mà bắn ra ngoài.
Quý Đỗ cầm lấy vòi sen, nhắm ngay dưới hạ thân của cô bắt đầu súc rửa, những thứ vừa mới bài tiết ra đều chảy xuống cống thoát nước, hắn cười nhạo.
“Thì ra cɧó ©áϊ ị phân đều nhiều như vậy, sướиɠ tới nướ© ŧıểυ cũng bắn ra, thoải mái sao?”
Cô rưng rưng gật đầu kêu gâu gâu, trước mặt đột nhiên duỗi tới một cái chân hướng trong miệng cô chọc vào, cô theo bản năng vươn ra đầu lưỡi liếʍ.
“Không cần lo lắng, đợi lát nữa sẽ càng làm em thoải mái, súc ruột bằng nước muối không chỉ làm một lần đâu.”
Trong bụng cô ít nhất súc qua ba lần nước muối, từ nước đυ.c mới dần trong lại, bụng trống không, bị nước tinh khiết xối rửa toàn thân, không còn một tia dơ bẩn.
Chờ đến khi cô quỳ gối trên tấm đệm trong phòng khách, tuyệt vọng đối với cô mới chân chính bắt đầu.
“Cú© Ꮒσα hồng như vậy, nhìn qua thật non nớt, sợ một ngón tay cũng đều ăn không vô đi.”
Hứa Tân vươn ngón trỏ đâm vào trong, quả thật rất đau làm cô kêu quai quái, trên cổ chân bị trói quả cầu sắt nặng ngàn cân, căn bản không thể động đậy.
‘ bang! ’
Một cái tát đánh thẳng lên mông cô.
“Cɧó ©áϊ kêu như thế nào làm lại cho tôi, đã quên phải không!”
“Ô, gâu gâu! Gâu gâu”
Cô muốn nói mình rất đau, cầu xin bọn họ không cần đi vào, nhưng đến tư cách để nói cô còn không có.
“Lần đầu tiên thao c̠úc̠ Ꮒσα cũng không thể dùng dươиɠ ѵậŧ giả, chúng ta ai tới trước đây?”
“A, ai tới đều được, dù sao cũng thay phiên thao, thân thể này tốt như vậy, thao bao lâu cũng sẽ không sao.”
Đàm Lam nhướng mi, “không bằng tôi tới trước cho”
Hắn cố ý nhìn thoáng qua Trịnh Nghị, trầm mặt ngồi ở chỗ kia không nói lời nào, ai biết hắn suy nghĩ cái gì, không chừng đang nhìn biểu tình của Ván Tô Tô, phá lệ hưng phấn, mà không biểu hiện ra ngoài, hắn biếи ŧɦái chính là từ trong xương cốt.
“Được nha, Đàm Lam tới giúp tiểu cɧó ©áϊ khai bao cúc huyệt đi.”
Trên mông bị đánh mấy cái bạt tay, cô kháng cự vặn vẹo, trong mắt bọn họ cô là đang bày trò câu dẫn.
“Lúc này phát da^ʍ cái gì, chờ lát nữa lại cho em sướиɠ.”
“Ưm a...”
Qυყ đầυ Đàm Lam đã đặt ở trước cửa động, đem dầu bôi trơn còn dư lại nửa bình toàn bộ đổ lên cúc huyệt, dùng ngón tay hướng vào trong thọc vào rút ra, làm tràng đạo bên trong thấm đầy chất dịch bôi trơn.
Qυყ đầυ màu đỏ tươi nhắm thẳng cúc huyệt non mềm, côn ŧᏂịŧ thô dài khó có thể tưởng tượng muốn đâm đi vào, có thể hay không đem cúc huyệt cô xé rách.
“Tiểu Tô Tô tôi muốn đi vào, em nhẫn nại một chút nha.”
“Gâu gâu, ô gâu gâu.”
Thực rõ ràng muốn cầu xin hắn đừng đi vào, mông rục rịch muốn tránh né, hai người bên cạnh lại ấn người cô xuống.
Qυყ đầυ chậm rãi đi vào, trên côn ŧᏂịŧ còn có dầu bôi trơn, cúc huyệt mềm mại bị căng lớn ra, cô thống khổ hét chói tai, bất chấp lời cảnh cáo của bọn họ.
“Đau quá, đau quá đi! Không cần vào được không, đau quá cứu mạng! Cứu mạng a.”
Loại cảm giác đau đớn như bị xé rách thành hai nửa này, giống như bị dao cắt ra, phía sau giống như bị táo bón bài tiết không được, khó chịu đến mức thống khổ, làn da non mịn chậm rãi bị côn ŧᏂịŧ thô tráng khai mở.
“Đau quá, đau quá đi!”
‘ bang! ’
Lại một cái bàn tay đánh trên mặt cô, mặt đầy nước mắt, khóc đến bất tỉnh nhân sự, Hứa Tân chỉ vào cô cảnh cáo, “Câm miệng cho tôi! Hiện tại em chính là cɧó ©áϊ, cɧó ©áϊ kêu như thế nào liền phải kêu như vậy, không cho phép nói chuyện.”
Cô tuyệt vọng lắc đầu.
“Đau quá, thật sự đau quá, tha cho tôi đi cầu xin các người, tôi thật sự đau quá a!”
‘ bang! ’
Lại là một cái bạt tay, vết đỏ hai bên mặt cơ hồ đối xứng nhau.
“Nghe không hiểu tiếng người phải không!”
“Ô ô tôi thật sự đau quá…… Thật sự đau quá ——”
‘ bang! ’
Tiếng bạt tay vang lên không ngừng, chỉ cần cô mở miệng nói chuyện, giây tiếp theo thanh âm thanh thuý sẽ vang lên trên mặt cô.
Đàm Lam đâm vào tốc độ vẫn là thong thả, không nhanh cũng không chậm, tựa như cố ý tra tấn cô, dịch bôi trơn làm hắn đi vào càng thuận lợi, cúc huyệt tựa hồ nứt vỡ tới cực hạn, kém chút nữa là có thể đổ máu.
Cúc huyệt chặt chẽ, quả thực so với phía dưới của cô cắn còn chặt hơn, rốt cuộc nơi này cũng không phải sinh ra dùng để làʍ t̠ìиɦ, nhưng chỉ cần được bôi trơn, là có thể thọc vào, đem côn ŧᏂịŧ hắn muốn bấm gãy.
“Ây, thả lỏng thả lỏng! Em như vậy tôi làm thế nào thao, muốn đem tôi kẹp chết phải không?”
Hắn đánh trên mông cô một cái, trên mặt cũng bị người ta đánh sưng, toàn thân đau nhức chết lặng, rốt cuộc không dám nói thêm gì nữa, gâu gâu kêu, lệ rơi đầy mặt.
Thời điểm rút ra, tràng đạo non mềm bên trong cơ hồ muốn theo ra tới, cuối cùng cũng biết vì cái gì cô đau như vậy, ruột đều bị chọc đảo lộn, có thể không đau sao.
Đau lòng thì đau lòng, hắn vẫn tiếp tục thao, “Thao nhiều lần, nơi này liền lỏng, về sau sẽ không đau như vậy nữa, hiện tại không thoải mái về sau liền thoải mái, tiểu Tô Tô ngoan, cảm nhận một chút xem, côn ŧᏂịŧ ở trong cúc huyệt em thực sự không thoải mái sao?”
Hắn vừa nói, một bên hướng bên trong cắm.
Vân Tô Tô khóc nức nở gâu gâu gâu kêu, chỉ có đau đớn không có khả năng thoải mái, tuyệt vọng bắt lấy lòng bàn tay chính mình, thảm thiết kêu không thôi.
Cắn chặt côn ŧᏂịŧ làm hắn sảng khoái, qua lại thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ bắn vào, tiếng rêи ɾỉ bậc ra, nắm chặt cái mông cô, cặp trứng dái rũ xuống đánh vào môi âʍ ɦộ của cô.
Hắn sung sướиɠ nhắm hai mắt lại, mấy người chung quanh nhìn đến tâm đều ngứa ngáy.
Tiếng cɧó ©áϊ thống thiết kêu không ngừng, gân xanh trên trán Trịnh Nghị co rút ẩn nhẫn.
Rốt cuộc du͙© vọиɠ dưới thân trướng đau làm hắn nhịn không được nữa, đứng dậy đi đến phía trước cô, “Đem cô ấy bế lên đi, tôi muốn thao.”
Đàm Lam thọc vào rút ra đột nhiên dừng lại, nhìn hắn cười cười, “Như thế nào, là muốn chơi song long nhập động sao?”
Hắn hừ một tiếng, “Cũng không phải không thể, xem thử cô ấy có chịu được không.”
Vân Tô Tô tái nhợt mặt, nửa người trước kề sát trên mặt đất, một ngón tay động đậy cũng sẽ thật đau, trong miệng ô ô không biết xin tha cái gì.
Nhưng rồi sẽ càng đau.