Công Lược Nhân Vật Mục Tiêu

Chương 5

Quy tắc của trận này có thể sử dụng thú hình của mình để chiến đấu nhưng không thể gϊếŧ đối thủ, nói cho dễ hiểu chỉ đánh đến khi cô ta đang trên bờ vực giữa sự sống và cái chết là được . Mục Tư Vũ sẽ không nương tay với người không có não kia nữ chủ thì đã sao chỉ là một chuỗi dữ liệu giẻ rách mà thôi, một á thú nhân thấp kém. Chợt nhớ ra gì đó Mục Tư Vũ hỏi hệ thống:" Hình như trong dữ liệu thế giới ngươi đưa cho ta không đề cập đến thú hình của nữ chủ phải không". Hệ thông lập tức trả lời: [ Xin lỗi ký chủ dữ liệu tôi đưa cho ngài có sai sót, bây giờ tôi sẽ gửi dữ liệu mới đến cho ngài]

Một chuỗi dữ liệu đang truyền vào đầu Mục Tư Vũ, cậu đọc sơ lược qua một lần nhưng cái cậu quan tâm chính là thú hình của cô ta là một con diều hâu màu đỏ. Theo như cấp bậc thú hình thì diều hâu màu đỏ là loại thú thấp hèn, trên Lạc tinh không có ai thú hình là diều hâu.

" Không ngờ nữ chủ lại là một con chim nhiều lông tôi cứ tưởng là một loài nào đó quý hiếm chứ". Hệ thống bất lực ký chủ của nó đúng là thích dìm người khác mà.

[Xin ký chủ thi đấu nữ chủ đợi ngài lâu lắm rồi đó nhắc ngài trước làm gì cũng được muốn đánh như thế nào tùy ngài nhưng phải giữ lại mạng cô ta].

" Cái này là mày nói đó nha đừng có kêu tao dừng tay là được". Hệ thống dường như có thể đoán được kết cục của nữ chủ sẽ ra sao.

Hạ Hầu Thiên Trạch lần này đứng bên cạnh xem bảo bối của mình thi đấu nếu cô ta mà làm bảo bối bị thương thì hắn sẽ gϊếŧ cô ta ngay lập tức. Ý nghĩ gϊếŧ người mới vừa vụt qua đầu Hạ Hầu Thiên Trạch.

Trọng tài cho trận đấu là chủ nhiệm ban quân y, nhìn sắc mặt có lẽ là đang lo cho Mục Tư Vũ.

" Trận đấu sẽ bắt đầu ngay bây giờ hai cậu chuẩn bị. 3,2,1 bắt đầu".

Không khí bỗng nhiên âm trầm không tự nhiên như lúc chưa bắt đầu, ánh mắt của La Thục Trân sắt lại nhìn chăm chú về phía Hạ Hầu Thiên Trạch. Hắn không liếc nhìn cô ta dù chỉ một cái mọi sự quan tâm của hắn bây giờ đều đặt vào người con trai đang đứng cách đó không xa.

Sự ghen ghét trong lòng cô ta hóa thành nỗi căm phẫn, cô ta ví mình mình như nữ hoàng bắt buộc những người xung quanh phải làm theo ý cô ta tôn cô ta làm thần mọi thứ điều thuộc về cô ta kể cả người đàn ông đang che chở cho Mục Tư Vũ kia.

Hệ thống cảm nhận được sát khí của La Thục Trân ngày càng nguy hiểm liền phát cảnh báo cho cậu.

[ Ký chủ nguy hiểm nữ chủ sắp trở về hình dạng á thú rồi cậu cẩn thận ]

Vừa nghe hệ thống cảnh báo Mục Tư Vũ Chưa kịp đề phòng liền bị co ta tập kích bất ngờ những cũng may cậu tránh kịp. Sự điên cuồng đang chiếm hữu lí trí cô ta, La Thục Trân chỉ biết xong lên mà không biết phòng thủ cho dù hiện tại cô ta đang ở hình dạng á thú nhưng sức phán đoán quá kém không biết cô ta lấy cái tư cách gì mà bước vào ban chiến đấu. Vậy thì bí mật á thú của cô ta ai giúp cô ta che dấu đây chuyện này càng ngày càng bi ẩn rồi.

Trận chiến phần thắng nghiêng về bên Mục Tư Vũ, hình dạng cậu là một con mãng xà nhưng lại là loại quý hiếm chỉ có thành viên trong gia tộc họ Mục mới có thú hình mãng xà. Tung chiêu cuối cùng cậu sử dụng nguyên tố hệ băng biến thành những mảnh băng nhỏ bay về phía La Thục Trân từng mảnh liên tiếp đâm vào toàn thân cô ta. Bộ váy trắng đã bị nhiễm đỏ toàn bộ cô ta cứ như tu la đang đau đớn khi bị ngọn lửa địa ngục thiêu rụi.

Một đạo quan sấm sét xuất hiện hệ thống thông báo cho Mục Tư Vũ rời khỏi hiện trường ngay lập tức.

[ Ký chủ hệ thống bị virus xâm nhập cưỡng chế thoát khỏi thế giới hiện tại chờ hệ thống tu sửa xong sẽ tiếp tục nhiệm vụ công lược]

Bế Mục Tư Vũ trên tay bỗng nhiên cái người được hắn bế nhẹ đi cúi xuống nhìn cậu đồng tử hắn mở to nhìn bảo bối của hắn tan biến trong lòng hắn.

" Tiểu Vũ em làm sao vậy em hứa sẽ ở cạnh tôi đến già mà sao em lại nuốt lời". Trên thế gian này không còn Mục Tư Vũ thì Hạ Hầu Thiên Trạch hắn tồn tại còn có ý nghĩa gì chứ.

" Tiểu Vũ tôi sẽ đến bên em sớm thôi, chờ tôi". Nói xong hắn bạo phát sức mạnh dẫn nổ chính mình.

[ KÝ chủ e là hệ thống không thể sửa xong trong thời gian ngắn nên tổng bộ đã mở một không gian cho cậu học kỹ năng của các thế giới sau để viết thời gian].

Mục Tư Vũ không nói gì cả mà đi thẳng vào không gian kia, trong cậu bây giờ là hình ảnh gương mặt đẫm nước mắt của Hạ Hầu Thiên Trạch nó như một ngàn cây kim châm chít vào tim cậu khiến nó rỉ máu.

Nếu sau này xuyên qua các thế giới không có hắn thì không biết cậu sẽ như thế nào. Cậu đã sống cô đơn trong bóng tối bỗng một ngày người kia mang ánh sáng soi sáng cuộc đời cậu khiến nó trở nên tươi sáng rồi người ấy bỗng nhiên biến mất cùng ánh sáng kia sẽ cảm thấy bức rứt và khó chịu, chúng ta là con người một khi đã hưởng thụ sự yêu thương người khác nếu sự quan tâm đó biến mất họ sẽ không còn muốn điều gì nữa.

[ Mấy thế giới sau tui sẽ đổi xưng hô nha]