La Lật nhất thời sững sờ ngay tại chỗ, quả cầu lông gọi cậu mấy lần cậu mới hoàn hồn:【Sao có thể, tôi vẫn còn có thể phân biệt được người yêu và đối tượng nhiệm vụ mà.】
Quả cầu lông nửa tin nửa không: 【Thật sự?】
La Lật:【Thật.】
Quả cầu lông:【Chỉ mong là thật.】
La Lật trầm mặc.
Vì để chứng minh không phải vì mình thích Lục Sâm mà luôn cho anh thứ anh muốn, nên buổi tối hôm nay khi Lục Sâm ôm cậu lên giường, lần đầu tiên La Lật đưa ra từ chối.
"Nếu là đi du lịch, chúng ta cũng không thể mỗi ngày đều ở trong khách sạn nhỉ?"
Lục Sâm nghịch tóc của cậu: "Được, vậy tiểu Lật muốn đi chơi ở đâu? Anh nghe nói gần đây có một công viên giải trí, hay là đi tìm một nơi để đi ăn, đồ ăn nơi này cũng rất đặc sắc."
"Đúng rồi, không thì chúng ta đi mua quần áo đi!" Lục Sâm đột nhiên có một suy nghĩ bất chợt.
"Vì sao?"
Lục Sâm kéo một lọn tóc dài, đặt ở bên môi cười ha ha: "Anh muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc đồ con trai của em." Dừng một chút: "Tiểu Lật, anh còn muốn thấy em với mái tóc ngắn."
La Lật ngẩng đầu nhìn anh: "Anh muốn em cắt mái tóc dài này sao?"
Lục Sâm mỉm cười: "Chỉ thuận miệng nói thôi, dù sao em cũng là con trai, anh vẫn muốn thấy em mặc quần áo nam trông như thế nào."
La Lật im lặng nhìn anh một lúc lâu, khiến Lục Sâm lạnh cả người, tưởng rằng mình đã nói sai điều gì, vì thế gằn từng chữ nói: "Ngày mai chúng ta đi cắt tóc đi, sau đó mặc quần áo nam đi hẹn hò nhé."
Thời gian cậu được ở bên Lục Sâm cũng không còn nhiều lắm, những gì Lục Sâm vừa nói đã gợi lên ý tưởng đã chôn giấu bên trong lòng cậu, lấy thân phận là con trai, làm người yêu với Lục Sâm một đoạn thời gian.
Đêm hôm đó, hai thiếu niên ở trong chăn bông nói chuyện phiếm, vừa nghỉ ngơi dưỡng sức.
Sáng sớm ngày hôm sau liền từ khách sạn xuất phát, ở cửa tiệm cắt tóc bên cạnh La Lật đem mái tóc dài đến thắt lưng cắt thành một mái tóc ngắn của con trai. Thợ cắt tóc trong tiệm đều sợ ngây người, trơ mắt nhìn một em gái châu Á xinh đẹp biến thành một cậu thiếu niên đẹp trai và thanh tú, thậm chí không cần thay đổi giới tính.
Lục Sâm ở bên cạnh cũng ngạc nhiên đến cười vui sướиɠ.
Chưa kể sau khi La Lật cởi trang phục trung tính ra, thay vào trang phục nam thoải mái, Lục Sâm lại cảm thấy được trong lòng nóng lên, còn muốn kích động hơn so với lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt thật của La Lật, anh hận không thể đem người hành quyết ngay tại chỗ.
Nhưng bọn họ vẫn chưa thể quay về khách sạn, họ còn phải đến công viên trò chơi.
Thật ra những hạng mục trò chơi ở công viên trò chơi cơ bản đều giống nhau, tàu lượn siêu tốc, thuyền hải tặc, vòng xoay ngựa gỗ... Chỉ khác biệt ở chỗ mức độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng đạo cụ tinh xảo, Đối với những cặp tình nhân mục đích đến đây để hẹn hò là chính, vui vẻ là phụ thì những điều này cũng không quan trọng, chỉ cần bên nhau mới quan trọng.
Bởi vì lượng khách không phải rất lớn, suốt ngày đó, La Lật cùng Lục Sâm thế mà đã chơi hết tất cả hạng mục trò chơi bên trong.
Ăn xong cơm chiều, La Lật dự tính quay về khách sạn nhưng bị Lục Sâm gọi lại.
"Nghe nói buổi tối còn có pháo hoa, chúng ta đi ngồi bánh xe đu quay đi, anh đã tính thời gian tốt lắm, hiện tại đi lên, chờ khi đến chỗ cao nhất cũng là lúc bắn pháo hoa."
La Lật cứ như thế bị anh kéo lên.
Bánh xe đu quay chậm rãi chuyển động, La Lật bị Lục Sâm lôi kéo lên một thùng xe, từng chút từng chút lên giữa không trung, lúc đi đến một phần tư, sắc trời đã dần tối xuống.
Chờ cho đến chỗ cao nhất, chỉ nghe vài tiếng chíu chíu, pháo hoa rực rỡ bay lên thật nhanh, ở trên bầu trời nổ tung những chùm pháo hoa rực rỡ tươi đẹp.
Trong bóng đêm, sườn mặt La Lật được chiếu sáng lên, trong đôi mắt cậu phản chiếu lại ánh chiều ta và pháo hoa, ánh sáng bên trong lóe lên.
"Tiểu Lật..."
La Lật nghe Lục Sâm gọi tên mình.
vừa mới quay đầu lại đôi môi đã bị lấp kín.
Cũng không phải nụ hôn môi kịch liệt, thậm chí có lúc cũng chỉ chạm nhẹ, nhưng mà lại khiến cho người ta tim đập nhanh hơn bao giờ hết.
"Tiểu Lật, anh nghe Lâm Diệp nói, cặp đôi nào hôn môi ở nơi cao nhất của bánh xe đu quay, sẽ ở bên nhau cả một đời."
Trái tim La Lật run lên.
Thật xin lỗi, đáng tiếc là em phải bỏ lại anh rời đi.
Thời gian tuần trăng mật so với dự đoán còn muốn nhiều hơn vài ngày, chờ cho Lục Sâm cùng La Lật xuống máy bay về nước, đã là tháng bảy. Hai người cũng không có nhiều hành lý, cơ bản đều thuận lúc mà mua, trang bị nhẹ nhàng xuất trận, cho nên khi hạ cánh cũng không giống như nhà người khác bao lớn bao nhỏ, còn bọn họ dễ dàng đi ra ngoài.
Đang chuẩn bị lái xe, một bóng người quen thuộc đột nhiên chạy đến chỗ bọn họ.
"Cậu chủ người ở nơi này!" Là tiểu Lý, người lái xe của nhà họ Lục, cậu ấy vội vàng chạy đến, sắc mặt trắng bệch: "Cậu chủ, trong nhà đã xảy ra chuyện, chủ tịch ông.." Nói đến một nữa, lại ngại La Lật đang ở đây, nên chỉ gắng gượng nuốt trở về: "Tóm lại tôi đến đây đón cậu trở về, trong nhà hiện tại đã rối loạn hết lên rồi."
"Trong nhà xảy ra chuyện gì?" Lục Sâm vẫn chưa kịp phản ứng, nhíu mày hỏi.
Tiểu Lý vội la lên: "Tóm lại về trước rồi nói sau, nơi này không tiện để nói chuyện."
Lục Sâm bị cậu ấy làm cho khó hiểu, những vẫn gật đầu: "Đi, đi về trước, cậu đi lái xe đi, tôi cùng tiểu Lật..."
"Cậu chủ!" Tiểu Lý muốn nói lại thôi.
La Lật lập tức hiểu được ý của của cậu ấy, vội buông tay Lục Sâm ra nói: "Anh về trước đi, có chuyện gì thì chúng ta gọi điện nói chuyện sau."
Lục Sâm do dự: "Em cũng không phải người ngoài..."
"Được rồi, chuyện trong nhà quan trọng hơn, em tự mình lái xe về." La Lật đẩy nhẹ bờ vai của anh một chút.
Lục Sâm thuận thế bước về trước hai bước, lại quay đầu nhìn cậu một cái, cuối cùng cắn răng đi theo tiểu Lý, cũng không quay đầu lại đã lên xe.
Nhìn theo chiếc xe đã đi xa, La Lật chậm rãi thở một hơi.
【 Mức độ hoàn thành đã gần bảy mươi phần trăm rồi, chúng ta đi thôi, lúc sau chỉ cần im lặng chờ là được rồi.】
Thanh âm quả cầu lông ở trong đầu vang lên.
Cũng không biết vì sao, La Lật cảm thấy không thoải mái khi diễn đến phân cảnh này, rõ ràng lúc sau cậu chỉ cần làm một người đứng xem, chờ mức độ hoàn thành chậm rãi nhảy đến một trăm phần trăm là xong.
【Đi thôi, chúng ta phải qua kiểm tra an ninh.】 Quả cầu lông thúc giục cậu.
Trước một đêm về nước, La Lật đã đặt một vé máy bay cùng ngày bay về chỗ nhà họ La, cậu đã định ngay ngày này sẽ nói lời tạm biệt với Lục Sâm.
Vừa ở tại chỗ lưỡng lự một chút, La Lật nhắm mắt lại, cuối cùng kiên quyết xoay người, một lần nữa quay trở lại sân bay.
Từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ của cậu đã hoàn thành.