Ăn cơm, dọn dẹp xong thì bác Liên vội về vì có việc gấp. Thùy Anh rủ chị đi mua đồ ăn vặt :))
Trên đường đi, Nấm hỏi:
- Em du học trường nào ấy nhỉ?
- Đại học Truyền thông Trung Quốc ạ!
Nhìn ra ngoài cửa xe, Thùy Anh bỗng nhớ lại những lần đến trường, khi ấy thật vuii làm sao!
[ Có chút không nỡ rời đi mà! o(TヘTo) ]
Bỗng Nấm vỗ vai làm phá tan mạch suy nghĩ của cô:
- Em đang nghĩ gì đấy? Xuống xe đi :v
Cô nhanh chóng trở về hiện tại, đi vào siêu thị tìm những món đồ mà bản thân cần. Vì hôm nay siêu thị vắng người nên việc tìm kiếm cũng dễ dàng hơn...
Đến khi mua xong hết đồ thì cũng là lúc mặt trời đang từ từ lặn xuống, cô khệ nệ xách đồ vào nhà. Thấy chị chịu chi tiền mua đồ ăn vặt cho Thùy Anh, mẹ hỏi:
- Á chà, nay Nấm chịu chi tiền cho em thế:))
Chị thở dài:
- Haizz, nó biến đi Trung Quốc cũng phải mấy tháng nữa mới về, nên hôm nay cháu chiều một bữa. ( ̄_, ̄ )
Tối nay cả xóm tổ chức tiệc chia tay, ai cũng tặng cô những món quà đặc biệt. Phương - người bạn lớn lên cùng cô đến bên cạnh, ngồi xuống, tặng cô một chiếc hộp được bọc kĩ càng và nói:
- Trong đây có một món quà độc nhất vô nhị trên thế giới do Hưng và Phương tự tay chuẩn bị cho Anh đấy, tuy nó không được hoàn hảo nhưng là tấm lòng của bọn tớ. Đi sang đó nếu nhớ nhà thì có thể ngắm nó, nhớ về 2 đứa bạn này...
Rồi Hưng từ đâu đến, nói:
- Chúc Anh đi sang Trung Quốc sẽ luôn cố gắng, nỗ lực, không được gục ngã. Nếu mệt quá thì nghỉ ngơi, gọi điện về nhà....
Có lẽ đây là món quà đặc biệt nhất mà cô được nhận, bởi tuy 3 đứa lớn lên cùng nhau nhưng từ khi lên cấp 2 đã không còn thân thiết được như lúc trước. Ai cũng có những người bạn mới, bắt đầu có người yêu khiến khoảng cách ngày càng xa hơn. Cho dù có gặp nhau thì cũng chỉ chào chứ không biết phải nói gì....
[ Tớ chắc chắn sẽ giữ nó thật tốt! ]
Bữa tiệc sắp tàn, mọi người tặng Thùy Anh rất nhiều món quà khiến cô vô cùng cảm động:((
Cả nhà trở về, trên tay cô ôm rất nhiều quà. Vừa lên phòng, cô liền thả đống quà xuống giường, cầm hộp quà mà Phương tặng, ngồi xuống chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ...
Thật đặc biệt! Một chiếc vòng cổ bằng bạc, trên mặt vòng có khắc tên 3 đứa vô cùng kì công....[ Thật sự cảm ơn mọi người nhiều lắm! >///< ]
Vậy là chỉ còn 1 ngày nữa thôi...
Trưa nay, nhà ông bà ngoại làm cơm chúc mừng Thùy Anh, tất cả mọi người đều dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho cô:33
Đến chiều, cô mời các bạn trong lớp đến nhà ăn bữa cơm cuối cùng trước khi lên máy bay...
Cô mời 19h30 nhưng rất nhiều người đến sớm hơn..
Người đến đầu tiên - Mai Hoa. Cô gái nhút nhát trên tay ôm một bó hoa hồng xanh và túi quà đến bên Thùy Anh:
- Quà này tặng mi sang đó vui vẻ, học giỏi và sớm gặp được Vương Tuấn Khải!
Sau Hoa, mọi người đều đã đến đông đủ, ai cũng tặng quà khiến cô không biết nói gì ngoài lời cảm ơn rối rít ヾ(≧ ▽ ≦)ゝ
Chỉ còn mấy tiếng nữa thôi cô sẽ phải tạm biệt nơi này rồi!:(
Thùy Anh lặng lẹ tắt điện, nằm xuống giường, nhắm mắt lại và nhớ lại những kí ức đẹp trước đây....