Tuần trước, Thùy Anh đã thành công vượt qua bài phỏng vấn Visa. Sau hôm đó, ông bà nội có tổ chức một bữa cơm nho nhỏ, mời các bác trong nhà đến chúc mừng cô. Mới đó, 1 tuần đã trôi qua...
Còn 2 ngày nữa thôi, cô sẽ phải bước sang một chặng đường mới, hiện thực hóa ước mơ của bản thân: Đi du học Trung Quốc...
Trời mùa thu trong xanh, cao vời vợi, làn gió nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài sau lưng cô. Thùy Anh đứng ngoài ban công vươn vai, tận hưởng tiết trởi mát mẻ chào ngày mới. Mặc dù mới 5 giờ sáng nhưng đường phố đã vang lên tiếng cười đùa của các ông bà đi tập thể dục. Cô vào nhà, thay đồ, cầm điện thoại, tai nghe và dắt chú chó của mình đi dạo như mọi ngày. Bác Văn thấy cô, cười:
- Hôm nay cháu vẫn dậy sớm nhỉ?
Cô giật mình ngoảnh đầu lại, tươi cười:
- Cháu chào bác ạ!
Bác đi lên bằng cô, thở dài:
- Giá như thằng Hưng nhà bác được một nửa như cháu thì tốt biết mấy. Tối nó cứ thức đến 2 - 3 giờ sáng rồi bây giờ ngủ như chết. Haizzz..
- Mà Hưng đậu trường nào ấy bác nhỉ? ( ThAnhh )
Bác cười:
- Trường đại học A Còn cháu thì sao? Nghe nói ngày kia cháu đi du học hả? Theo học trường nào thế?
Cô có chút ngượng ngùng:
- Dạ, cháu theo học đại học Truyền thông Trung Quốc ạ!
- Học trường đó sau làm nhà báo à? ( Bác )
- Dạ cũng tùy ạ, trường có nhiều ngành khác nhau ạ!
Hai bác cháu vừa đi vừa nói chuyện mà đã đến lúc mặt trời lên, cô đành tạm biệt bác, đi vào nhà...
Ăn sáng xong, cô lấy điện thoại ra tiếp tục quay vlog du học của bản thân và sắp xếp hành lí cùng mẹ. Vì mùa đông cũng sắp đến rồi nên quần áo dày chiếm khá nhiều diện tích. Cùng lúc, bác Liên từ dưới thành phố lên thăm Thùy Anh, cô vui mừng chạy xuống đón bác và chị. Nấm vỗ vai cô:
- Chị sẽ ở đây đến ngày đưa em ra sân bay luôn!
- Quá tuyệt! >
Rồi bác và chị cũng xắn tay vào sắp xếp hành lí cùng mẹ cô. Thùy Anh hỏi nhỏ chị:
- Em tưởng chị đang ngoài trường chứ :))
Chị nghĩ một lúc, cười:
- Đang cuối tuần mà, nên bác ra xin cho chị về =)) Hôm sau đưa em đi rồi chị cũng tiện đường về trường luôn.