Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 54. Thánh đan và Thánh khí

Đa Bảo đứng lên, thân thể cao lớn thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc tràn đầy tự tin nói: “Đại sư bá, đệ tử nghĩ kĩ về quá trình thành Thánh của Nữ Oa nương nương. Nữ Oa nương nương hiểu thông Tạo Hóa đại đạo, sáng tạo ra một chủng tộc được thiên địa tán thành mà thành Thánh. Vì vậy đệ tử nghĩ, nếu Đại sư bá luyện chế ra một loại đan dược trước nay chưa từng có thì có phải là có thể thành Thánh hay không? Loại đan dược này sẽ trở thành Thánh đan.”

Nụ cười trên mặt Thái Thượng biến mất, hắn lẩm bẩm: “Thánh đan, Thánh đan…”

Những chuyện liên quan tới việc thành Thánh, trước đó Thái Thượng, Nguyên Thủy và Thông Thiên vẫn luôn thăm dò đường tắt để thành đạo nhưng chưa từng nghĩ tới phương pháp luận. Hiện tại hắn tự hỏi, đạo tâm của bản thân tươi sáng, đại đạo đã đi tới đỉnh phong nhưng lại chậm chạp không thể thành đạo, đoán chừng là thiếu một phương pháp như vậy. Nữ Oa sư muội có thể tạo ra Nhân tộc, lấy đó để được thiên đạo tán thành mà thành Thánh, vậy thì tại sao bản thân lại không thể luyện ra Thánh đan?

Đa Bảo cung kính nói: “Đại sư bá, đây chính là góc nhìn của sư điệt.”

Thái Thượng mở miệng: “Mặc dù là đường tắt nhưng quả thực cũng là một loại đường để thành đạo. Đa Bảo, ngươi về trước đi để sư bá suy nghĩ một chút.”

Đa Bảo xoay người thi lễ: “Đệ tử cáo lui!” Sau đó hắn đứng dậy đi ra ngoài.

Ra khỏi Thái Thanh Điện, cửa đại điện ‘rầm’ một phát rồi đóng lại, một đạo Thái Thanh tiên quang lấp lánh phía trên triệt để phong bế Thái Thanh Cung.

Đa Bảo nhịn xuống ý muốn ngửa mặt lên trời cười to nhưng trong mắt vẫn toát ra vẻ hưng phấn không thể che giấu. Thứ mà Bạch Cẩm ngươi có thể làm được thì ta cũng làm được, ngươi có thể đề điểm cho Nữ Oa nương nương thành Thánh, vậy ta có thể đề điểm cho sư phụ và sư bá thành Thánh, sau này ngươi lấy cái gì mà so với ta?

Đa bảo đạp tường vân bay về phía Ngọc Thanh Phong rồi hạ xuống trước Ngọc Thanh Cung, chắp tay thi lễ nói: “Đệ tử Đa Bảo bái kiến Nhị sư bá.”

Đại môn Ngọc Thanh Cung chậm rãi mở ra, bên trong có một đồng tử xinh đẹp đang đứng.

Bạch Hạc đồng tử nghiêng người rồi cười nói: “Đại sư huynh, mời vào!”

Đa Bảo gật đầu đi vào cung điện. Bên trong cung điện, Nguyên Thủy ngồi trên chủ vị ở nơi cao khép hờ mắt, tản ra khí tức uy nghiêm.

Thường ngày, người mà Đa Bảo không muốn giao thiệp nhất chính là Nhị sư bá này, quá bảo thủ và nghiêm túc nhưng hiện tại nhìn làm sao cũng thấy Nhị sư bá thật thân thiết, sau này sẽ là người của hắn, Bạch Cẩm tính là cái thá gì chứ.

Đa Bảo đi đến trước một cái bồ đoàn, quỳ xuống cúi đầu cung kính nói: “Bái kiến Nhị sư bá.”

Nguyên Thủy gật gật đầu, mặt không biểu tình nói: “Đa Bảo, vì chuyện gì mà ngươi đến đây?”

Đa Bảo cung kính nói: “Đệ tử vì chuyện thành đạo mà tới.”

“Thành đạo?”

“Sau khi trở về từ Nữ Oa cung, đệ tử liền trầm tư suy nghĩ. Nữ Oa nương nương thành đạo là nhờ hiểu thông Tạo Hóa đại đạo, sáng tạo ra một chủng tộc mới được thiên địa tán thành mà thành Thánh, vậy vì sao sư phụ và sư bá không thể dùng phương pháp này?”

“Phương pháp?” Nguyên Thủy lắc đầu, trong lòng dâng lên một cỗ thất vọng, lạnh nhạt nói: “Đại đạo khác biệt, sao có thể cùng đường?”

Đa Bảo thẳng người lên nói: “Nữ Oa sư thúc đã chứng minh con đường này có thể đi được. Vì sao sư bá lại không muốn thử một lần?” Hắn do dự một chút rồi nói: “Chắc hẳn hai vị sư thúc phía Tây cũng sẽ thử đi con đường này, ngộ nhỡ bọn hắn cũng đi thông thì sao?”

Nguyên Thủy khẽ nhíu mày, vốn dĩ không nguyện ý học theo Nữ Oa sư muội, dù cho thành Thánh thì địa vị cũng sẽ thấp hơn Nữ Oa nhưng Đa Bảo nói cũng có lý. Nếu hai vị phía Tây kia cũng đi con đường này rồi thành Thánh trước, thân là Bàn Cổ chính tông lại chậm chạp không thể thành Thánh, vậy thì thực sự rất mất mặt, nhất thời trong lòng dâng lên cảm giác nôn nóng.

Nguyên Thuỷ nói: “Đa Bảo, ngươi cũng nghĩ như vậy sao?”

Ánh mắt Đa Bảo lóe lên vẻ vui sướиɠ, lập tức nói: “Con đường luyện khí của sư bá có một không hai trên hồng hoang, đệ tử cảm thấy nếu sư bá có thể luyện chế ra kiện Thánh khí đầu tiên kể từ khi khai thiên tịch địa tới nay, ắt cũng có thể nhờ đấy mà thành Thánh.”

“Thánh khí.” Nguyên Thủy thì thầm, trong đầu xẹt qua từng ý nghĩ một, lấy Hồng Mông Tử Khí kết hợp với Luyện Khí đại đạo của bản thân, hòa hợp vào một lò luyện tạo thành Thánh Khí. Việc này không phải không thể thử, tuy có hiềm nghi tham khảo Nữ Oa sư muội nhưng lại là một sáng tạo hoàn toàn khác. Trong đầu vô thức hiện lên khung cảnh bản thân thành Thánh, chư thiên chúc mừng.

Nguyên Thủy lộ ra nụ cười nói: “Đa Bảo, ngươi trở về đi, sư bá phải suy nghĩ một chút.”

“Vâng!” Đa Bảo đứng dậy cất bước đi ra ngoài.

Bạch Hạc đồng tử bĩu môi nhìn Đa Bảo rời đi, Bạch Cẩm sư huynh vẫn tốt hơn, vừa mới đưa ta thêm một món đồ chơi rất vui, Đại sư huynh này thật keo kiệt.

Nguyên Thủy gọi: “Bạch Hạc!”

Bạch Hạc lập tức hồi hồn, vội vàng đáp: “Lão gia có gì phân phó?”

“Ta dự định bế quan, ngươi ra ngoài đi, không được để người khác quấy rầy.”

“Vâng!” Bạch Hạc đồng tử cúi đầu đáp rồi đi ra khỏi Thanh Ngọc Điện, đại môn của đại điện ‘ầm’ một tiếng đóng lại, phía trên có Ngọc Thanh tiên quang lấp lánh.

Bạch Hạc đồng tử nhìn Ngọc Thanh Phong yên tĩnh, chân đạp đằng văn bay về phía Thượng Thanh Phong. Ngọc Thanh Phong thật quạnh quẽ, hắn đi tìm Bạch Cẩm sư huynh chơi vậy, lần trước Bạch Cẩm sư huynh nói hắn có thể tới Thương Thanh Phong.

Đa Bảo đi thẳng một đường về Thượng Thanh Phong. Khác với hai vị sư bá, đối với sư phụ của bản thân, Đa Bảo có lòng tin mãnh liệt rằng nhất định có thể thuyết phục được sư phụ thử phương pháp của bản thân.