Trọng Sinh 80: Tức Phụ Có Điểm Cay

Chương 40: Hạ Gia Buồn, Lưu Gia Vui

Hạ Đại Quân kinh hãi, dù hắn cảm thấy thất vọng với Hạ Hiểu Lan thất nhưng cũng không nghĩ tới muốn Hạ Hiểu Lan phải ăn cơm tù. Trương Thúy từ trước đến nay là người ổn thỏa nhất, nói lời này không phải chủ động muốn kéo Hiểu Lan đi vào sao?

Trương Thúy đúng là có chút đắc ý không kiềm chế được.

Cô ta hơi ngượng ngùng “Là chị quá sốt ruột, sợ Trương Nhị Lại nói dối, Hiểu Lan cùng tên lưu manh kia chả có chút quan hệ nào cả”

Người của thôn Thạch Sơn lại không tin, ai không biết người nhà họ Hạ là nhát gan nhất, dù cho con gái thật sự bị bắt nạt thì cũng phải tìm Trương Nhị Lại tính sổ chứ. Hạ gia thì tốt rồi, ba anh em đều có thân thể khỏe mạnh, vậy mà cứ tùy ý Trương Nhị Lại kiêu ngạo, ngược lại ở nhà bức con gái nhà mình đâm tường. Đúng là cái thứ đồ chả tốt lành gì.

Người này muốn nhìn ba người Hạ Đại Quân bẽ mặt, cố ý cười hì hì:

“Trương Nhị Lại là vào nhà trộm cướp mới bị bắt, ngày hôm qua huyện thành nghiêm đánh dạo phố, trên người hắn có treo đại thẻ bài viết tội danh của mình. Tên xấu kia khẳng định sẽ bị xử nặng, người trong thôn đều chán ghét hắn, lúc này xem như đã giải quyết tai họa”

Trương Nhị Lại chỉ cần không lắc lư ở trong thôn, thời gian lâu rồi, ai sẽ còn nhớ rõ những lời đồn đãi kia, lúc này mới thật sự là cứu con gái nhà họ Hạ một cái mạng đó.

Chờ nổi bật qua đi, chọn một nhà chồng ở xa để gả đi, chuyện này không phải sẽ đi qua sao?

Người kia lạnh lùng nhìn ba người, cha ruột Hạ Đại Quân không muốn ra mặt thay cho con gái, nhưng khi biết Trương Nhị Lại bị bắt thì chắc chắn vẫn vui vẻ.

Bác dâu cả Trương Thúy cười quá miễn cưỡng, bác dâu ba Vương Kim Quế thì thay đổi sắc mặt liên tục, cũng không biết suy nghĩ gì.

Đây là Hạ gia, nơi sinh ra được một nữ sinh viên à?

Người của thôn Thạch Sơn âm thầm lắc đầu.

Hạ Đại Quân cũng mặc kệ “Mấy người Hiểu Lan còn chưa biết, tôi phải đi nói cho họ tin tức này.”

Đi được hai bước hắn mới nhớ tới, hắn cùng Lưu Phân vừa mới ly hôn. Hai mẹ con nhìn hắn bị người của thôn Thất Tỉnh đánh một trận, nhưng vẫn rất là thờ ơ lạnh nhạt. Sự vui vẻ của Hạ Đại Quân không còn sót lại chút gì.

Hắn kéo bước chân nặng nề trở về Hạ gia.

Trương Thúy suy nghĩ rất nhiều, Vương Kim Quế hình như cũng có tâm tư.

Bà Hạ thấy chỉ có ba người trở về, trong lòng hiểu rõ, khẳng định là không thể đón người trở lại, tính tình của Hạ Hiểu Lan rất kiêu ngạo mà, không làm mình làm mẩy một phen thì không chịu trở về đâu.

“Sao, hai mẹ con bọn họ còn kênh kiệu, chờ bà già như tôi tự mình tới đón hả?”

Hạ Đại Quân lắc đầu.

Vương Kim Quế sảng khoái nhanh nhẹn “Mẹ, chị dâu hai đã ly hôn với chú hai rồi, Lưu Dũng còn tìm một đám người thôn Thất Tỉnh đánh chú hai một trận, sau đó buộc chú hai ấn dấu tay viết chứng từ gì đó”

Người nhà họ Hạ đều không chịu tin.

Nhưng trên người Hạ Đại Quân còn có vết thương, ba người cũng không đến mức đem chuyện này ra để nói đùa.

Bà Hạ tức khắc liền ai da, ai da rêи ɾỉ lên, chửi ầm hai mẹ con Hạ Hiểu Lan, Hạ Hiểu Lan là chiếc giày rách, Lưu Phân là tiện nhân.

“Sao em dâu lại muốn ly hôn? Khẳng định là bị Lưu gia ép”

Hạ Trường Chinh muốn tìm về chút mặt mũi, Vương Kim Quế lại ngốc nghếch phản bác: “Nha, thật đúng là do chính Lưu Phân nói ra, từ đầu tới đuôi đều lạnh lùng, giống như nhà họ Hạ thiếu tiền của cô ta vậy!”

Vương Kim Quế không hiểu được hành vi của Lưu Phân, cô ta mòng chờ có người có thể giải thích nghi hoặc cho mình.

Bà Hạ chỉ cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, từ khi Hạ Tử Dục thi đậu đại học, bà Hạ cảm giác người nhà họ Hạ cao quý hơn nhà khác một bậc. Bà ta chê Lưu Phân không sinh được con trai, muốn đuổi hai mẹ con Lưu Phân ra khỏi nhà, nhưng đó là nhà họ Hạ nắm giữ quyền chủ động mới đúng!

Con tiện nhân Lưu Phân kia lại dám đưa ra ly hôn?

Giọng bà Hạ rất lớn, mắng đến nửa cái thôn đều nghe thấy. Thật là một chuyện hiếm lạ, vợ của Hạ Đại Quân chạy về nhà mẹ đẻ ở hơn mười ngày, hôm nay trời còn chưa sáng Hạ Đại Quân đã đi đón người, người thì không đón được, Lưu Phân lại còn muốn ly hôn?!

Chuyện cười nhà họ Hạ, thật sự là kể một năm cũng không hết.

Hạ Đại Quân mơ màng hồ đồ, lòng tự trọng của đàn ông bị xúc phạm nghiêm trọng, trong lòng hắn cũng hạ quyết tâm, nếu ngày nào đó Lưu Phân hối hận muốn quay lại căn nhà này, dù cho cô ta có khóc đáng thương thế nào thì hắn chắc chắn sẽ không mềm lòng!

Tin tức Lưu Phân đưa ra ly hôn, làm Hạ gia bị nổ long trời lở đất, cả thôn Đại Hà cũng đều nghị luận sôi nổi.

Hạ Trường Chinh khô cằn an ủi Hạ Đại Quân vài câu, trong lén lút lại bảo Trương Thúy kể lại tình huống lúc đó.

“Thật sự ly hôn?”

“Còn có thể là giả sao? Viết ba phần chứng từ giống nhau, Đại Quân và Lưu Phân đều ấn dấu tay, thôn trưởng của thôn Thất Tỉnh kia còn nói muốn giao chứng từ cho cục dân chính trên huyện đó”

Trương Thúy lo lắng sốt ruột “Trên đường trở về tôi còn nghe nói Trương Nhị Lại bị bắt, nói hắn vào nhà trộm cướp nên sẽ bị xử nặng. Anh nói xem, chúng ta có phải nên gửi điện báo cho Tử Dục?”

Trương Nhị Lại bị bắt, còn không phải vì lí do làm loạn quan hệ nam nữ.

Hạ Hiểu Lan sẽ không bị liên lụy, con bài này xem như bị hủy. Trước khi Hạ Tử Dục tới kinh thành đã bảo bọn họ phải trông chừng Hạ Hiểu Lan chặt chẽ, trong nhà cũng không ai nghĩ tới Lưu Phân sẽ ly hôn với Hạ Đại Quân, còn trông chừng Hạ Hiểu Lan chặt chẽ? Người ta căn bản sẽ không trở lại nhà họ Hạ!

Hạ Hiểu Lan đã thoát khỏi khống chế.

Lấy năng lực của Trương Thúy đã không thể giải quyết được, Hạ Trường Chinh cũng không có ý kiến gì hay.

“Ngày mai tôi sẽ tìm cái cớ đi vào trong huyện, để gửi điện báo cho Tử Dục, thuận tiện hỏi thăm chuyện của Trương Nhị Lại”

……

Nhà họ Hạ gà bay chó sủa.

Thôn Thất Tỉnh Lưu gia, Lý Phượng Mai nhờ sự trợ giúp của hàng xóm đã làm ra ba mâm cơm, mời những người ra tay giúp đỡ hôm nay ăn cơm. Mời khách đương nhiên không thể chỉ mời đàn ông, đương nhiên họ sẽ dẫn cả vợ theo, mọi người đều có ăn ý là không dẫn con cái tới.

Chính sách kế hoạch hóa gia đình vừa mới được đưa ra khoảng hai năm. Mỗi nhà đều có nhiều con, nếu mang tất cả tới thì chắc chắn ba bàn sẽ không đủ.

Nhà chính bày một bàn, Trần Vượng Đạt ngồi ở chủ tòa.

Trần Vượng Đạt cũng không dẫn tới quá nhiều người, trừ bỏ người vợ già của hắn thì cũng chỉ có đứa cháu trai Trần Khánh.

Mọi người tới ăn cơm cũng không nghĩ đến bữa ăn hôm nay phong phú như vậy, canh xương khoai tây, trứng gà rau hẹ rán, cá chạch rán, canh cá trích đậu hủ, gan heo xào hành tây, còn có rau xanh xào tỏi, ở chính giữa cái bàn bày một nồi mì thịt dê to làm món chính. Lưu Dũng không mua được thịt ngon, liền mua chút thịt dê trở về.

Nồi mì thịt dê rất đầy, bên trong cũng có khá nhiều thịt dê.

Dù là ăn tết cũng không phong phú như này.

Lưu Dũng còn đặt thuốc lá và rượu trên từng bàn ăn, mọi người đều tặc lưỡi.

“Dũng ca, hôm nay quá tốn kém”

“Bàn đồ ăn này, không thể chê!”

Trần Vượng Đạt cũng không mất hứng, cười nói Lưu Dũng kiếm được một ít tiền liền tiêu lung tung.

Lưu Dũng bưng chén rượu lên nói:

“Chú Đạt, hôm nay cháu thật sự rất vui! A Phân khác với đứa em gái út của cháu, nó đã quen chịu đựng rồi, cũng trách khi cháu còn trẻ là đứa không hiểu chuyện, chính mình không có bản lĩnh, không thể chống lưng cho nó. Ngài biết đó, cha mẹ cháu mất sớm, hai đứa em gái đều gả không được tốt lắm, do cháu khốn nạn!”

Rượu còn chưa uống, Lưu Dũng đã mở đại hội tự mình phê phán bản thân.

Hắn cũng không nói dối, Trần Vượng Đạt gật đầu tán đồng:

“Đúng là tiểu tử cháu khi còn trẻ là đứa không nên thân, cũng may sau khi lấy vợ thì hiểu chuyện hơn, vợ cháu phải nhọc lòng không ít”

Lý Phượng Mai vẫn còn chưa cởi tạp dề, nghe được Trần thôn trưởng khẳng định, cô rất ngượng ngùng. Trước khi cô gả cho Lưu Dũng đã lấy chồng một lần, nhà chồng trước ghét bỏ cô đã vào cửa 10 năm mà vẫn không sinh son, đuổi cô ra khỏi nhà.

Sau đó được người mai mối gả tới Lưu gia, Lưu Dũng đã hơn ba mươi tuổi vẫn không hiểu chuyện, những lần Lý Phượng Mai chốn ở trong chăn khóc cũng không ít.

Cũng may con trai sinh ra, khiến Lưu Dũng cảm thấy có trách nhiệm, mấy năm nay cuộc sống trong nhà mới dần khá lên, Lưu Dũng cũng săn sóc cô hơn.

Lưu Dũng lập tức nói cảm ơn vợ đã lo liệu cho căn nhà này.

Lý Phượng Mai đối xử tốt với em gái và cháu gái của hắn, Lưu Dũng hiểu rõ trong lòng, rất là cảm kích.

Trần Vượng Đạt lại nói đến chuyện hộ khẩu của hai mẹ con Hạ Hiểu Lan.

“Hai ngày nay chú đi cùng cháu một chuyến, đi dời hộ khẩu của hai mẹ con trở về, chuyện này làm càng sớm càng tốt”

Lưu Phân có chút co quắp, nhưng Hạ Hiểu Lan rót cho cô một chén rượu, cô cũng uống một chút.

Nhưng người tới ăn cơm đều không phải người vô duyên, trong lòng nghĩ gì thì không biết, nhưng ngoài miệng đều nói Lưu Phân khổ tận cam lai, ngày lành liền ở phía trước.

Hạ Hiểu Lan ngồi cạnh mẹ, bên kia vừa lúc là Trần Khánh.

Hạ Hiểu Lan trong lòng vừa động “Trần Khánh ca, tí nữa tôi có chút chuyện muốn nhờ anh dạy bảo”

Trần Khánh cầm chiếc đũa cũng không dám gắp đồ ăn, hắn không phải chưa từng ở chung với con gái cùng lứa tuổi, các nữ đồng học của hắn đều có tuổi xấp xỉ Hạ Hiểu Lan, nhưng, nhưng bọn họ đều không có bộ dáng giống như Hạ Hiểu Lan….Trần Khánh ngồi cùng bàn với Hạ Hiểu Lan, mặt liền hồng hồng, may mắn làm việc nhà nông bị phơi đen nên nhìn không ra.

Nghĩ tới việc Hạ Hiểu Lan muốn hỏi hắn, vội vàng đáp một tiếng “Được”, thanh âm không lớn hơn so với muỗi là mấy.

“Hiểu Lan, lại đây trò chuyện với mấy chú bác, người lớn trong thôn đi cháu!”

Lưu Dũng kêu cô, Hạ Hiểu Lan rất là vui vẻ chạy tới, Trần Khánh nhìn bóng dáng của cô, cảm thấy tim mình đập rất nhanh.