Có hai tội lớn như thế, Hạ Hiểu Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi. Trương Nhị Lại dám gây án vào lúc nghiêm đánh này, quả thật là tự tìm đường chết mà. Hạ Hiểu Lan cũng không còn lo lắng đối phương sẽ nói dối để kéo cô xuống nước nữa, chẳng lẽ Trương Nhị Lại còn ghét bỏ tội của chính mình chưa đủ nặng hay sao?
Tin tức này khiến cả nhà đều rất vui mừng.
Đặc biệt là Lưu Phân, một người thành thật đã quen chịu đựng, cũng hy vọng Trương Nhị Lại tốt nhất bị phán tử hình. Dù không bị phán tử hình thì cũng mong là bị nhốt 10-20 năm, như vậy sẽ không còn ai nhắc tới chuyện của Hạ Hiểu Lan nữa.
“Công an làm rất tốt! Nên bắt hết đám người xấu đó đi!”
Lưu Phân vừa nói vừa lau nước mắt, Hạ Hiểu Lan sao có thể thích Trương Nhị Lại, một tên lưu manh đã 30 tuổi cũng chưa lấy được vợ.
Lúc trước Hạ Hiểu Lan đúng là có tính tình tiểu thư và đanh đá nhưng ánh mắt của nguyên chủ cũng rất cao!
Đáng tiếc cả nhà họ Hạ cũng chỉ có Lưu Phân tin tưởng con gái, những người khác đã không ra mặt thay cho nguyên chủ lại còn cảm thấy nguyên chủ có tác phong không tốt làm ảnh hưởng tới thanh danh nhà họ Hạ.
Lý Phượng Mai cũng an ủi em chồng:
“Tương lai sẽ có lúc nhà họ Hạ phải hối hận, chị thấy Hiểu Lan là đứa có tiền đồ, dù không vào đại học cũng chưa chắc kém chị họ nó. Người nhà họ Hạ muốn cung phụng Hạ Tử Dục, mới lăn lộn Hiểu Lan như vậy”
Lưu Phân là người thành thật, nhưng Lý Phượng Mai lại có chút tâm cơ, nếu không thì tại sao có thể khiến Lưu Dũng dần dần hiểu chuyện?
Ai cũng bảo Hạ Hiểu Lan câu dẫn anh rể tương lai, nhưng theo Lý Phượng Mai thì nếu đặt Hạ Hiểu Lan cùng Hạ Tử Dục ở cùng nhau, đàn ông chắc chắn là càng thích Hạ Hiểu Lan.
Một cây làm chẳng nên non, nếu không phải Hạ Hiểu Lan cảm thấy bị chị họ hớt tay trên của mình thì cũng sẽ không ra vẻ đương nhiên mà náo loạn khiến chuyện này ầm ĩ như vậy.
Trong nhà có hai chị em cùng tranh một người đàn ông, chuyện này ở nông thôn cũng không phải chưa từng xảy ra, một người đàn ông tốt thì ai chả muốn gả.
Nhưng khác biệt chính là, nhà họ Hạ không xử phạt công bằng, tất cả mọi người đều đứng về phía Hạ Tử Dục.
Đây là uy lực do thân phận nữ sinh viên mang đến. Lý Phượng Mai cũng cảm thấy nhà họ Hạ sẽ có người tới đây gọi Lưu Phân về nên cũng thường xuyên tẩy não cho Lưu Phân, chờ khi Hạ Đại Quân tới đây không được tỏ ra sợ hãi.
“Nếu em không đứng ra chống lưng cho Hiểu Lan, người nhà họ Hạ sẽ càng bắt nạt con bé!”
Lúc trước Lý Phượng Mai cũng không quá thích em chồng Lưu Phân, tuy nói là em chồng nhưng tuổi của Lưu Phân lại xấp xỉ với cô. Lưu Dũng hơn ba mươi tuổi mới cưới vợ, trước khi Lý Phượng Mai gả cho Lưu Dũng cũng đã có một đời chồng.
Khi đó Lưu Phân đã sớm lấy chồng nên hai người không ở chung quá nhiều, cũng không có nhiều tình cảm. Mà lúc trước Lưu Dũng còn trộm tiếp tế cho Lưu Phân, cuộc sống của nhà ai cũng có khó khăn, Lý Phượng Mai không nói gì nhưng trong lòng cũng không thấy vui vẻ.
Ai bảo Lưu Phân làm người chất phác, không biết cách lấy lòng chị dâu, sinh được một đứa con gái cũng rất là kiêu ngạo, nếu Lý Phượng Mai thích 2 mẹ con Lưu Phân mới là chuyện lạ.
Nhưng mà Lý Phượng Mai cũng nể mặt Lưu Dũng nên mỗi năm gặp mặt hai lần cũng đối xử như các thân thích bình thường.
Lưu Dũng bỗng nhiên đón em gái và cháu gái từ nhà họ Hạ về nhà, Lý Phượng Mai không phải không có ý kiến, cô là không muốn sinh ra hiềm khích với Lưu Dũng nên mới nhịn không nói.
Đương nhiên cũng là do gần đây Lưu Dũng có thể kiếm tiền, nửa năm gần đây Lưu Dũng thường xuyên ngoài, khi về sẽ đưa cho Lý Phượng Mai một số tiền khiến điều kiện kinh tế trong nhà dư dả hơn chút, nhiều thêm hai người ăn cơm cũng không đến nỗi chết đói.
Chứ nếu thật sự nhà rất nghèo, dù có ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng. Thì Lý Phượng Mai không làm ầm ĩ thì cũng sẽ nói lời châm chọc để đuổi hai mẹ con Hạ Hiểu Lan đi.
Mà bây giờ hai mẹ con Hạ Hiểu Lan cũng không hề ăn không ngồi rồi.
Lưu Phân đã giúp đỡ làm khá nhiều việc nhà, còn Hạ Hiểu Lan thì ra tay rất là hào phóng, chính mình có bản lĩnh làm buôn bán kiếm tiền, cũng hào phóng tiêu tiền cho người trong nhà.
Hai mẹ con Hạ Hiểu Lan mới dọn tới Lưu gia chưa tới nửa tháng, Lý Phượng Mai đã coi 2 người là người một nhà. Đã là người một nhà thì phải biết nghĩ cho nhau, Lý Phượng Mai cũng biết Hạ Hiểu Lan là người có mục tiêu, sẽ không ở nhà cậu suốt đời. Với tốc độ kiếm tiền hiện nay, dù không mua được nhà ở Thương Đô thì cũng sẽ có khả năng mua nhà ở trong huyện.
Người kéo chân sau duy nhất chính là Lưu Phân.
Mọi người đều sợ Lưu Phân mềm lòng, khi Hạ Đại Quân đến đây sẽ theo hắn quay về nhà họ Hạ. Nếu vậy thì dù Hạ Hiểu Lan có lợi hại thế nào thì cũng sẽ bị nhà họ Hạ nắm thóp.
Hạ Hiểu Lan có hiếu thuận với Lưu Phân hay không, Lý Phượng Mai xem đến rõ ràng. Nếu con gái đến mẹ ruột còn không hiếu thuận, thì sao có thể trông cậy vào tương lai giàu có sẽ đối xử tốt với cậu?
Lý Phượng Mai đứng ở một bên tiếp tục công việc tẩy não, Lưu Phân vừa rửa bát vừa gật đầu.
Hai mẹ con sống ở nhà họ Hạ là cái cuộc sống gì? Nhà họ Hạ có nhiều người cũng có nhiều ruộng, đáng lẽ không đến mức không đủ ăn.
Nhưng bà Hạ lôi chữ hiếu ra để đè ép không cho các con trai dọn ra ở riêng, tất cả thu hoạch từ đồng ruộng đều phải nộp lên cho bà Hạ quản, số lương thực còn thừa sau khi nộp thuế sẽ phân chia như nào cũng do bà Hạ định đoạt.
Nhà họ Hạ có nam nữ già trẻ tổng cộng là 12 người, nhưng sức lao động chân chính lại chỉ có 4 cái!
Bà Hạ là quả phụ, một mình nuôi lớn 3 đứa con trai nên chắc chắn sẽ không ra đồng làm việc.
Con cả Hạ Trường Chinh chỉ có một đứa con gái là Hạ Tử Dục, một năm thì có phần lớn thời gian đi học ở trong huyện. Sau khi lên cấp ba thì ai cũng nói là một hạt mầm đọc sách tốt, bà Hạ không cho cháu gái bảo bối làm việc vì sợ làm việc sẽ chậm trễ việc học tập.
Con dâu cả Trương Thúy thì được bà Hạ đồng ý vào trong huyện chăm sóc cho Hạ Tử Dục, con trai của Hạ Trường Chinh năm nay mới 10 tuổi, căn bản không phải sức lao động.
Con thứ ba Hạ Hồng Binh có ba đứa con, con gái lớn Hạ Hồng Hà 17 tuổi, học xong cấp hai liền nghỉ học ở nhà với mẹ là Vương Kim Quế cùng nhau nấu cơm, cho gà ăn, cũng là người không làm việc nặng.
Hai đứa em của Hạ Hồng Hà cũng không lớn, đứa lớn vẫn chưa học xong tiểu học, đứa nhỏ thì bằng tuổi với Đào Đào, cũng không được tính là sức lao động.
Chỉ có con thứ hai, Lưu Phân và Hạ Đại Quân đều là sức lao động quan trọng trong nhà. Lưu Phân là phụ nữ nhưng cũng phải làm việc như đàn ông, những công việc nặng nhọc thì đều phải tham gia.
Nhà Lưu Phân đã có hai sức lao động, làm việc nhiều nhất, nhưng mỗi lần bà Hạ chia đồ thì lại là nhà được chia ít nhất.
Lần này Hạ Tử Dục thi đậu đại học, bà Hạ liền bảo ba đứa con trai đều phải góp tiền làm phí sinh hoạt cho Hạ Tử Dục lên kinh thành học. Còn nói nhà Hạ Đại Quân có ít người, không cần lo liệu quá nhiều, tương lai cũng không có con trai phải cưới vợ xây nhà nên cần phải góp nhiều tiền hơn.
Hạ Đại Quân cũng đúng là đủ ngu ngốc, đào hết cả của cải, chỉ một mình hắn liền góp 300 khối.
Tất cả thu hoạch ngoài ruộng đều do bà Hạ quản lý, số tiền này là do Hạ Đại Quân làm việc thuê khắp nơi tích cóp được.
Lưu Phân nghĩ tới đây liền đỏ cả mắt.
Hạ Tử Dục muốn vào đại học, chả nhẽ con gái cô không cần phải gả chồng? Đào hết cả của cải, chỉ còn mấy cái chăn mới và chậu rửa mặt, cũng không còn tiền để mua ấm nước, của hồi môn như vậy thì nhà chồng nào có thể chấp nhận. Lúc trước Lưu Phân không dám nghĩ tới mấy vấn đề này, vì mấy năm nay cô đã nhẫn nhục chịu đựng quen rồi.
Bị Lý Phượng Mai ân cần dạy bảo cả ngày, Lưu Phân càng nghĩ liền càng cảm thấy bất công.
Hạ Tử Dục không phải đứa không có cha mẹ, tới kinh thành để học đại học mà cha ruột là Hạ Trường Chinh cũng mới bỏ ra hơn 100 khối, chú ba Hạ Hồng Binh cũng chỉ bỏ ra tròn 100 khối.
Cô đi theo Hạ Đại Quân trở về, tiếp tục làm trâu làm ngựa cho nhà họ Hạ, dùng số tiền mình vất vả kiếm được để nuôi con gái nhà người khác, để con gái ruột của mình nằm trên giường chờ chết cũng không có tiền đi khám bệnh ư?
Lưu Phân lấy tay lau nước mắt:
“Chị dâu, em sẽ không trở về nhà họ Hạ”