Cố Quân Lệ nhìn cô đang quỳ ở giữa hai chân anh, khóe miệng còn dính không ít chất lỏng, cô còn nắm lấy đại dươиɠ ѵậŧ, cúi đầu hôn lên hai viên tinh hoàn.
Đến khi nâng mắt lên nhìn anh, trong ánh mắt mang theo ý cười thỏa mãn.
Tất cả cảm xúc tối tăm của đêm nay đều vì nụ cười tươi của cô mà tiêu biến mất, không sao cả, chỉ cần có thể được ngắm nhìn cô như vậy, cô muốn như thế nào đều được.
Cố Quân Lệ nâng cánh tay cô, đem cô kéo vào trong lòng ngực, cúi đầu ngậm lấy cánh môi đầy đặn kia. Đầu lưỡi xâm nhập vào cái miêng nhỏ xinh thơm tho của cô, cùng đầu lưỡi mềm mại của cô dây dưa giao triền, câu lấy mật dịch trong miệng cô, đem tất cả hút đến trong miệng chính mình.
Cố Thanh Nghi nhón chân câu lấy cổ anh, híp mắt say mê tận hưởng nụ hôn của anh. Cả người mềm như bông dựa vào người anh, nếu không có Cố Quân Lệ ôm, chắc cô sẽ phải xụi lơ trên mặt đất.
Trong phòng tắm tràn đầy âm thanh hôn môi nồng nhiệt của hai người, thẳng đến khi Cố Thanh Nghi sắp hít thở không thông, Cố Quân Lệ mới chậm rãi buông đôi môi cô ra, cánh tay mạnh mẽ vớt lấy thân thể mềm mại đang có xu hướng trượt xuống dưới của cô đưa sát vào người mình, thân người Cố Thanh Nghi được nâng lên, mũi chân còn cách mặt đất một đoạn, rốt cuộc người cô cũng đã ở ngang tầm anh.
Hai tiểu bạch thỏ mềm mại trước ngực bị đè ép giữa thân thể hai người, khối thịt mềm trắng nõn bị ép tràn ra hai bên.
Cố Quân Lệ càng bị dụ hoặc sâu hơn, anh tiếp tục hôn lên làn môi đỏ của cô. Ánh mắt Cố Thanh Nghi mê ly nhìn chằm chằm vào anh, nhỏ giọng thở hổn hển.
“Ca ca, muốn em được không. Em muốn anh, hiện tại rất rất muốn.”.
Cô dang tay vòng lấy cổ anh, thử tách chân ra kẹp lấy anh, nhưng bởi vì Cố Quân Lệ không phối hợp nên chỉ có thể kẹp lấy cẳng chân của anh, đại dươиɠ ѵậŧ lúc này đang đè lên bụng cô, cách hoa huyệt một khoảng khá xa.
“Ca ca. Ca ca muốn em đi.” Cố Thanh Nghi dẫm lên hai bàn chân của anh, mũi chân nhón lên, bày ra vẻ mặt lấy lòng như chú chỏ nhỏ nhìn thấy chủ nhân, đầu lưỡi vươn ra liếʍ láp cánh môi mỏng của anh.
Cố Quân Lệ rũ mắt nhìn cô, tùy ý để cô nháo loạn, hai tay xoa nắn vùng mông mềm mại của cô, nhưng lại không nói lời nào.
Cố Thanh Nghi dán lên cánh môi của anh, phát ra vài tiếng rêи ɾỉ bất mãn, một bàn tay duỗi đến hạ thân anh, nắm lấy đại dươиɠ ѵậŧ đang căng trướng kia loát động.
“Anh rõ ràng cũng rất muốn mà!” Đôi mắt ướŧ áŧ của cô nhìn anh, hầu kết nơi cổ anh theo động tác bên dưới của Cố Thanh Nghi mà cũng chuyển động theo, hành động xoa nắn mông cô càng thêm vẻ sắc tình. Hai bàn tay lớn lần theo cánh mông mềm hướng đến vùng đất bí ẩn, khe hở được giấu bên dưới hai cánh mông dần dần lộ ra.
Anh đã làm đến vậy rồi mà còn chưa có đi vào, Cố Thanh Nghi lúc này cảm thấy nơi hạ thân đã rất ngứa ngáy khó chịu rồi.
Cô cảm thấy bản thân sắp nhịn không nổi nữa, thật muốn anh có thể lấp đầy mình ngay bây giờ, để anh vẫn luôn luôn ở trong cô, xua tan đi sự hư không và nỗi bất an trong cơ thể cô.
Cô rời khỏi người Cố Quân Lệ, đưa lưng về phía anh, đỡ tường nhà tắm nhếch mông lên, vùng hạ sườn lõm xuống một cách mê người, đường cong quyến rũ mê hoặc. Một bàn tay bẻ ra mông thịt chính mình, lộ ra khe huyệt.
Xoay đầu nhìn anh, trong ánh mắt tràn đầy sự câu dẫn.
“Ca ca. Mau tiến vào đi.”.
Cố Quân Lệ đứng phía sau cô, hoa huyệt màu hồng phấn lộ ra ở ngay đối diện trước mắt anh. Dưới ánh đèn càng làm nổi bật màu sắc rực rỡ đáng yêu của hoa huyệt, nơi đó còn có dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, tràn đầy hoa cốc, tiểu hạch lấp ló, khe huyệt đóng đóng mở mở, giống như một cái miệng nhỏ tham ăn, ra sức dụ dỗ anh đút vào, lấp đầy cô.
Đôi mắt anh càng thêm ám trầm, hai hàm răng nghiến chặt, hô hấp thêm thô suyễn. Anh vươn bàn tay mang theo vết chai mỏng nhẹ nhàng vuốt ve hai cánh mông tuyết trắng, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật trân quý.
Trông thật mê người.