Noãn Tương Thôi

Chương 19

Côn ŧᏂịŧ của Cố Quân Lệ động đậy trong cơ thể cô, Cố Thanh Nghi liền biết nội tâm của anh cũng không bĩnh tĩnh như trên mặt.

Cô chống lên bờ vai của anh, nhấc mông mình ra khỏi côn ŧᏂịŧ, cách nó một đoạn. Căn dươиɠ ѵậŧ vốn khô ráo, bây giờ lại đang dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trong cơ thể cô, khiến nó trở nên bóng loáng.

Cố Thanh Nghi lại ngồi xuống, côn ŧᏂịŧ vừa mới rút ra lại tiếp tục được nhét vào trong cơ thể cô lần nữa, cảm giác căn trướng xé rách lại lần nữa ập đến. Tư thế này làm cho anh mỗi lần đều có thể tiến vào rất sâu, nhưng đối với cô thì không thoải mái, ngược lại còn có chút thống khổ.

Tuy nhiên cô không muốn dừng lại, cô thật sự rất muốn anh, cho dù là là phải chịu đau đớn.

Cố Quân Lệ bỗng nhiên ôm cô cùng ngã xuống giường, anh chống thân mình đè nhẹ lên trên người cô, đem hai chân thon dài của cô tách ra đưa sang hai bên eo của mình.

“Để anh.” Anh cúi đầu hôn đôi thỏ ngọc trước ngực cô, ngậm lấy một bên núʍ ѵú đưa vào trong miệng, liếʍ láp mυ'ŧ cắn.

Bàn tay sờ lên nơi hai người giao hợp, ngón cái ấn lên tiểu âm đế của cô, nhanh chóng xoa nắn.

“Ân. Ân.” Bản thân cô bỗng nhiên cảm thấy rất kỳ quái, thân mình được anh trêu đùa trở nên mềm nhũn, tiểu hạch dưới sự xoa bóp của anh càng trở nên cứng hơn, dâʍ ɖị©ɧ nơi hoa huyệt cũng ngày càng nhiều hơn.

Cô vặn vẹo vòng eo ở dưới thân anh, không biết bản thân đang muốn cái gì. Rất nhanh đã có một cỗ kɧoáı ©ảʍ từ dưới hạ thân xông thẳng lên đầu, cả người cô giống như có nguồn điện chạy qua, cơ thể run rẩy.

Hai bắp chân đang câu lấy thắt lưng của anh, bây giờ đã xụi lơ vô lực rơi ra hai bên, hoa huyệt đang kẹp côn ŧᏂịŧ bỗng trào ra một dòng chất lỏng ấm áp, tưới thẳng lêи đỉиɦ qυყ đầυ, hoa huyệt càng ra sức kẹp gắt gao côn ŧᏂịŧ của anh.

Trên người Cố Quân Lệ tuôn đầy mồ hôi, từng giọt trên trán nhỏ xuống vùng bụng tuyết trắng của cô, anh cắn răng không nói một lời, côn ŧᏂịŧ mẫn cảm kia dường như đã bị cô cắn chặt đến muốn đứt.

Thấy cô rốt cuộc cũng đã thả lỏng, Cố Quân Lệ cử động vùng mông, rút ra côn ŧᏂịŧ rồi hung hăng cắm trở về, vì lúc nãy cô lên cao trào nên hoa huyệt lúc này như một đầm nước nhỏ, vô số dâʍ ɖị©ɧ nơi đây đã trở thành chất bôi trơn giúp anh ra vào càng lúc càng thông thuận.

“Ân. Ân. Ca ca.” Trong ánh mắt Cố Thanh Nghi tràn đầy hơi nước, giơ tay vòng lấy cổ anh, theo động tác càng lúc càng nhanh của anh mà cô cũng cao giọng rêи ɾỉ bên tai anh.

Đây là một cảm giác mà cô chưa từng có bao giờ, hóa ra khi làʍ t̠ìиɦ nữ nhân cũng sẽ có kɧoáı ©ảʍ. Cô híp mắt thở dài, cẳng chân càng dang rộng hơn để anh có thể thoải mái rong ruổi giữa hai chân cô.

Khóe mắt Cố Quân Lệ đỏ đậm, anh nhấc hai chân xụi lơ của cô đặt lên vai mình, hoa huyệt càng hiển lộ rõ ràng trong không trung, nửa thân dưới eo và mông cũng bị nâng lên theo tư thế này.

Tay anh chống ở hai bên sườn thân thể cô, cánh mông hẹp làm ra hành động như đóng cọc từ trên hướng xuống hung hăng thao lộng cô, mỗi một lần cắm vào côn ŧᏂịŧ đều đi thẳng hoa tâm sâu nhất trong cô, hai hòn bìu đánh bành bạch vào cánh môi âʍ ɦộ của cô, côn ŧᏂịŧ ra sức đi sâu vào trong cô lần tìm đường đến cửa tử ©υиɠ mẫn cảm.

“Ân. A.” Cố Thanh Nghi sao chịu nỗi kɧoáı ©ảʍ này, hai tay đang ôm lấy anh nhanh chóng cào ra mấy vệt đỏ trên vùng lưng của anh, Cố Quân Lệ lại bị đau đớn trên lưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến anh càng thêm hưng phấn.

Hai tay hữu lực xuyên qua dưới nách Cố Thanh Nghi, nâng bả vai cô lên, đầu gối anh tách ra quỳ hai bên sườn eo cô, mông của Cố Thanh Nghi đã được đặt lên trên đùi anh, cả người cô được anh vây vào trong lòng ngực.

Cố Quân Lệ đẩy eo, toàn bộ cơ bắp phần lưng nổi lên cuồn cuộn, từng chút từng chút đâm vào trong cô, cả người cô lúc này đã bị anh cố định vào trong lòng ngực, nên chỉ có thể chịu đựng để anh hung hăng đâm vào hoa tâm.

Ánh mắt cô mê ly, vô ý thức rêи ɾỉ thành tiếng theo động tác của anh, mọi chuyện hết thảy đã sớm thoát ly khỏi sự khống chế của cô.

“A Noãn. A Noãn.” Cố Quân Lệ cúi đầu hôn lên vùng trán mướt mồ hôi của cô, nhẹ giọng gọi cô, động tác dưới thân lại càng lúc càng nhanh, âm thanh hai thân thể va chạm “bành bạch” vang vọng khắp căn phòng.

“A.” Cố Thanh Nghi bắt lấy hai cánh tay của anh đang chống bên người cô, run rẩy tiết thân.

“Ngô.” Cố Quân Lệ cau mày đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra trong cơ thể cô, đưa đẩy thêm khoảng trăm cái, liền đem côn ŧᏂịŧ rút ra, một tia tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c xuất từ đỉnh qυყ đầυ vẽ ra hình vòng cung ở trong không trung, cuối cùng đáp lên vùng bụng trắng nõn của cô.