Mỹ Nam Là Của Ta

Chương 5 : Mộng xuân ( H+)

Thần Túc không thoải mái khi bàn tay xoa eo mình dừng lại, dự định tức giận với cô thì lại nhìn thấy Bạch Liên, nữ nhân kia đâu ?

"Bé con !"

Hắn quay đầu nhìn cô, thấy cô cười đưa tay với mình

"Có muốn tôi dìu anh về bàn không ?"

"Túc ca, để e dìu anh !"

Hắn nhìn qua cả hai, liền dựa vào người Bạch Liên, dù sao hắn vẫn thân với Bạch Liên hơn, còn cô gái kia, hừ, hắn không thích

Cô cười nhẹ, âm thanh vẫn như vậy

"Được thôi !"

Cô nhìn thấy ánh mắt kɧıêυ ҡɧí©ɧ của nữ chính, thì thân sĩ mĩm cười , A Bạch Liên thì ra cũng không "Bạch" gì cho lắm nhỉ

"Cảm ơn cô đã giúp Thần Túc về lớp !"

Cô nhìn người nói chuyện với mình, một trong số nam chính của nữ chính, cũng là người thân thể này thích

Nguyễn Luân

Là học sinh thể dục, vận động giỏi học khá ổn ,điển hình nam thần của những nữ sinh yêu thích loại hình sức sống

Ừ, khá hợp mắt

"Không sao !"

Buổi trưa Thần Túc gì đi gặp cô mà nói dối là muốn đến phòng y tế, cô không hiểu sao không ai đi thăm nhỉ, chẳng phải là bạn thân hay sao, hay là...

Cô nhìn Nguyễn Luân nụ cười lại càng sâu hơn

Nguyễn Luân nhìn cô tươi cười thì cơ thể lập tức cứng lại, hơi thở dồn dập, mặt suy nhuyễn

Ninh Thịnh cười càng tươi hơn, cô đoán đúng rồi, người buổi trưa ngoài cánh cửa ấy là hắn

A nam nhân của nữ chính lại có hứng thú với cô, ha ha

Cô tiến lên đứng sát lại hắn, thổi hơi vào tai hắn

"Anh cứng rồi !"

Nguyễn Luân rùng mình, nhìn cô lui ra xa đi đến bàn của mình, nhìn xung quanh mọi người vẫn hỏi thăm tình hình của Thần Túc không phát hiện việc vừa rồi của cả hai thì hắn lại thở phào

Nhìn xuống phía dưới quần đang phồng lên như túp liều nhỏ, hắn siết tay đi đến ngồi vào bàn, đôi mắt len lén nhìn về phía cô, thấy cô quay qua cười với mình hắn liền quay đi

Tan học tất cả ra về, Ninh Thịnh cầm cặp đi trước, một đám học sinh chen chúc nhau trên hành lang, không khí nhộn nhịp khiến cô cũng vui vẻ theo

Ninh Thịnh về nhà, gọi đồ ăn bên ngoài, tắm rửa , dọn dẹp nhà sạch sẽ lên giường ngủ một giấc vô mộng

Nhưng ở xa đó có người lại không thể nào ngủ được

Nguyễn Luân nằm trên giường đôi mắt mở to nhìn lên trần nhà, hắn không phải không ngủ được mà không thể nào ngủ

Cứ nhắm mắt lại những hình ảnh trưa này liền hiện về trong tâm trí hắn

Hôm nay sao khi ăn xong, hắn nói với mọi người để hắn đi thăm Thần Túc là được rồi, đi đông quá sẽ ảnh hưởng đến người khác

Mọi người đều đồng ý, hắn liền xuống lầu .

Khi đi ngang phòng dụng cụ hắn nghe âm thanh phát ra trong đó

Hơi thở rêи ɾỉ vụn vặt ngắt quãng, hắn nghĩ có người trong đó nên nhìn xem liền phát hiện bạn của hắn người đáng lẽ bây giờ nên nằm ở phòng y tế lại đang ở đây phát sinh quan hệ với cô gái buổi sáng

Người này hắn biết, là cô gái xinh đẹp buổi sáng trêu ghẹo Thần Túc

Âm thanh rêи ɾỉ phát ra từ miệng của bạn hắn, cô gái kia dùng hai tay vuốt ve khiến bạn hắn lêи đỉиɦ, còn chuyện khiến hắn không ngờ tới cô vậy mà lại đâm vào nơi đó của bạn hắn

Nhìn Thần Túc vì suиɠ sướиɠ mà triều xuy đến ngất xỉu, Nguyễn Luân nhịn không nỗi liền chạy đi, điện thoại cho Bạch Liên đến, cả hai làm sau trường rất lâu nhưng bình thường hắn luôn thấy thoải mái nhưng hôm nay lại cảm thấy thiếu gì đó

Hắn rất thích Bạch Liên, thích cô rất lâu, hắn biết ngoài hắn ra cô có rất nhiều người nữa, nhưng những người đó đều là bạn hắn, mọi người vì yêu cô mà đều mở mắt nhắm mắt chấp nhận việc đó, nhưng hắn hôm nay vừa làm với cô lại nghĩ đến cô gái khác

Đáng chết !

Hắn trùm chăn kín đầu, ép bản thân quên đi và phải ngủ, cuối cùng hắn cũng ngủ được

Trong mộng Nguyễn Luân thấy có một đôi bàn tay đang vuốt ve thân thể hắn, không nhìn rõ người đó là ai ,hắn muốn bỏ chạy nhưng thân thể lại không thể nhúc nhích được

Người đó bắt hắn há miệng, ngậm lấy ngón tay của người đó, ngón tay khuấy đảo trong miệng hắn ,kéo lưỡi hắn ra trêu chọc, nước miếng hắn chảy ước cả tay

"Chậc , chậc thật ngọt !"

Giọng nói này...xung quanh sáng lên hắn nhìn rõ lại khuôn mặt người đó

Là cô ta

"Ô...ô..ô..."

Hắn muốn nói nhưng không thể nói được vì miệng hắn đang bị cô đùa giỡn

Nhìn cô lấy nước miếng hắn thoa lên khắp thân thể của hắn, Nguyễn Luân ngẩng mặt nhìn thấy cô đang cười nói với hắn câu nói quen thuộc

"Anh cứng rồi !"

Thân thể hắn từ đầu đã không mặc quần áo, bây giờ hắn nhìn xuống có thể thấy được ƈôи ŧɦịŧ của mình đang nằm trong tay cô càng lúc càng sưng to lên

"Có phải buổi trưa ăn nhìn thấy hai chúng tôi làm, anh luôn muốn được tôi làm giống như vậy đúng không "

Ầm..

Hắn như sét đánh giữa trời quang, lúc này hắn mới biết gì sao khi làm với Bạch Liên hắn luôn cảm thấy không thỏa mãn, thì ra hắn muốn cô làm hắn như vậy

"Đúng...tôi muốn....a.."

Chiếc lưỡi cô liếʍ tay hắn, dùng đầu lưỡi đâm sâu vào trong, hắn suиɠ sướиɠ rùng mình, kɦoáı ƈảʍ khiến hắn nổi cả da gà

Lưỡi của cô liếʍ khắp thân thể hắn, một bên liếʍ ɭáρ một bên nhào nặn, hắn vừa đau vừa sướиɠ không biết nên kêu cô dừng hay nên làm tiếp

"A...dưới đó..liếʍ...liếʍ cho tôi...uuuu..."

Hắn thấy cô ngậm ƈôи ŧɦịŧ mình vào miệng, lưỡi cô liếʍ dòng quanh đầu khắn, hai tay vuốt ve thân gậy, không quên chăm sóc luôn hai cái trứng của hắn phía dưới

Cô há to miệng ngậm ƈôи ŧɦịŧ thật sâu, hắn thỏa mãn rêи ɾỉ như được ngâm mình trong suối nước nóng, tần xuất nhả ra ngậm vào liên tục, chiếc lưỡi quấn quanh, có lúc ngậm thật sâu như muốn nuốt lấy hắn, có lúc chỉ đùa giỡn phía bên ngoài

Cô nhả cây gậy ra, quỳ thẳng người nâng hai chân hắn lên cao

Tư thế này khi hắn nhìn lên liền thấy được ƈôи ŧɦịŧ của mình đang ra vào trong miệng cô, cô ngậm lấy hai trứng dái của hắn, tay thì vuốt ve lên xuống, khi thấy hắn gồng mình sắp ra, cô nhếch mép không hề báo trước đâm mạnh ngón tay vào cúc huyệt của hắn

"A.......a....a...."

Hắn vì đau mà cao trào rêи ɾỉ, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn lên mặt vào trong miệng hắn, kɦoáı ƈảʍ ngút trời

Reng....reng....reng..

Tiếng chuông báo thức làm hắn giật mình thức dậy, kết thúc giấc mộng hoang diễm