Buổi trưa mọi người đều xuống căn tin ăn cơm, Ninh Thịnh cũng nhàn nhã xuống mua hai cái bánh ngọt, hai chai nước, không ăn mà tiếp tục lên lầu
Vào phòng dụng cụ đóng cửa lại, Thần Túc đang ngồi bên trong
Cô để đồ gần đó đi đến ngồi cạnh hắn, không nói hai lời nâng cằm hắn lên hôn xuống
"Ưʍ..."
Nụ hôn bất ngờ, mang theo chiếm đoạt mạnh bạo , đầu lưỡi cô xâm chiếm trong khoang miệng hắn, như muốn mυ'ŧ hết mật dịch , môi lưỡi hai người quấn quít, tiếng xì xụp, lách chách phát ra
Không biết khi nào quần áo trên người Thần Túc đã bị cởi ra
Hai người dứt ra, Ninh Thịnh nhìn đôi mắt tràn ngập tìиɦ ɖu͙ƈ của hắn thì ngẩn người, quan sát đến thân thừa trắng nịnh như muốn phát sáng của hắn, quần được kéo xuống, cậu bé nữa kín nữa hở như mời gọi , nụ hoa trên ngực hồng hào như quả cherry chỉ làm người ta muốn cắn một ngụm
Mẹ nó đúng là hưu dật trời sinh mà
Ninh Thịnh há miệng ngậm lấy núʍ ѵú của hắn, răng nanh day nghiến nhẹ nhàng, vừa đau vừa thoải mái làm Thần Túc nhịn không được liền ngâm nga
"Ưʍ...a...đừng cắn...a...bên kia cũng muốn..hư.."
Ninh Thịnh để hắn nằm xuống chiếc niệm hơn gần đó, đèn lên người hắn hai tay bóp lấy hai bên ngực nhào nặn, miệng hút bên này ,liếʍ bên kia, nước miếng dính đầy cả ngực
"Ư...a...sướиɠ quá...hư...ta..ta.."
Hắn nói năng lộn xộn, hai tay xen vào tóc cô vò vò
Thần Túc cảm thấy phía cước mình trống rỗng, muốn được vuốt ve
"Ninh Thịnh... Ư...phía dưới cũng muốn sướиɠ...ưm "
Ninh Thịnh cười khẽ, đưa tay xuống lôi côn ŧɦịŧ từ trong qυầи ɭóŧ ra
Hai vυ' được liếʍ múc hầu hạ, côn ŧɦịŧ được vuốt ve an ủi, quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn liền cao trào
" a...ta...ra...ư..."
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi bắn vào tay cô, nhìn hắn sao khi ra thì nằm phịch xuống thở hổn hển
Cô nheo mắt, đưa tay tuột quần hắn ra hết, dùng ngón tay dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ của mình nhẹ nhàng xoay quanh cúc huyệt
Thần Túc cũng cảm thấy râm rang, bất đầu rêи ɾỉ
"A...không, chỗ đó...đừng...Aaaaaa..."
Hắn hét to giãy giụa khi cô nhét ngón tay vào cúc huyệt của hắn
Bên trong ấm nóng, chặt chẽ khiến cô muốn phát điên
Côn ŧɦịŧ Thần Túc lần nữa đứng dậy, cô ôm hắn lật lại, làm hắn quỳ gối, ngón tay đút vào càng sâu hơn
"A...lạ quá...đừng mà....ư chỗ đó...chỗ..ha..ha..ưʍ.."
Cô phát hiện một chỗ gồ lên, liền nhấn vào nó, Thần Túc vì sướиɠ mà há hốc miệng thở dốc ồ ồ, nước miếng từ miệng chảy xuống ướt một mảng tấm niệm
"A , bé con, nhìn xem...lỗ nhỏ phía dưới này của em đang chảy nước há miệng nuốt lấy ngón tay tôi này...chỗ này làm em rất sướиɠ phải không "
Cô nói xong liền lơ đãng nhấn ngón tay vào điểm G của hắn
Thần Túc cong lưng, cả cơ thể duỗi thẳng ra vì suиɠ sướиɠ
"Thật dâʍ đãиɠ!"
"A....đừng mà...đừng thêm nữa...quá đầy...căng...a....a..."
Thần Túc cảm nhận thêm hai ngón tay cô đang đưa sâu vào hắn, ba ngón tay ra vào có quy luật nặng nhẹ chạm vào điểm nhạy cảm của hắn
Cô ôm hắn, cái lưỡi rà soát trên tấm lưng trần ,liếʍ những giọt mồ hôi mặn mà của hắn, một tay liên tiếp ra vào cúc huyệt hắn, một tay xoa nắn ƈôи ŧɦịŧ phía trước của hắn, cô bắt chợt đâm ngón tay vô thật mạnh thật sâu, hắn ưỡn người ra sau, hàm răng cô cắn vào cái cổ cao duyên dáng, cứ vậy lặp đi lặp lại
Thần Túc cảm thấy sướиɠ tới sắp phát điên, một cảm giác suиɠ sướиɠ dâng trào hắn lêи đỉиɦ
"A..."
Phụt....phụt...
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra xa, thật lâu , ƈôи ŧɦịŧ hắn co giật kɦoáı ƈảʍ càng lúc càng lan rộng hắn kêu lên một tiếng liền ngất đi
Ninh Thịnh nhìn một đống hỗn độn xung quanh lắc đầu , lần này hơi quá rồi, bây giờ mà về lớp học cũng không được, dù sao hôm nay cũng không có tiết nào quan trọng , cô lấy chai nước lúc nãy mua lau sơ qua thân thể cả hai, mặc đồ đàng hoàng lại cho Thần Túc, ôm hắn vào lòng
Đôi mắt thoáng nhìn qua cửa, cô nhăn mày, cô nhớ rõ ràng lúc cô vào đã đóng cửa cẩn thận ,bây giờ nó chỉ khép hờ
Có người !
Tuy không biết là ai, nhưng cô chắc chắn là mấy nhân vật chính trong truyện, đây là điều hiển nhiên thôi
Không quan tâm nữa, cô vứt khoác nhắm mắt lại nghĩ ngơi
Bên ngoài cánh cửa đứng gần đó không xa, một bóng dáng đang thở dốc, đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng, vật dưới thân sưng to lợi hại
Hắn lấy điện thoại trong túi ,bấm số quen thuộc , âm thanh khàn khàn nhẫn nại vang lên
"Alo...."
Ninh Thịnh thức dậy, liền cảm thấy cánh tay đau nhức, nhìn qua liền thấy bé con nhà mình đang ngủ say sưa
Cô muốn cho hắn ngủ thêm một lát nữa nhưng cũng sắp tan học, phải về
"Thần Túc, dậy đi thôi !"
Thần Túc tỉnh dậy, dụi mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh, khi nhìn thấy khuôn mặt cô thì hai mắt mở to, những cảnh tượng buổi trưa ồ về xâm chiếm trí não hắn
Cô...hắn...vậy mà hắn lại...
Thần Túc đưa hai tay bưng mặt, đầu cúi thấp nhất có thể, hắn cảm thấy quá mất mặt
Hắn vậy mà bị cô làm sướиɠ quá ngất đi
Ninh Thịnh biết hắn đang xấu hổ, lỗ tay và cổ hắn đều đỏ cả, thất đáng yêu
Cô đứng dậy, phủi phủi quần áo của mình
"Về lớp thôi !"
Thần Túc ngước mặt lên nhìn cô đưa bàn tay ra cười với hắn
Hắn hừ một tiếng tự đứng lên
Ai mà thèm nắm lấy tay cô chứ, đồ biếи ŧɦái
Vừa đứng lên, cơ thể hắn lại ngã xuống, cũng may Ninh Thịnh vẫn luôn quan sát hắn nên ôm người kịp lúc
"Ngoan ,để ta dìu, hẳn là không còn sức đi ?"
"Không phải tại cô sao "
Hắn tức giận cực kỳ, bây giờ tay chân hắn đều không có sức, đặc biệt là ở phía sau, nó vừa đau vừa trướng, thật đáng ghét
"Xin lỗi lúc nãy e quá mê người, tôi không nhịn được !"
"Không được gọi tôi là em !"
"Được ! Lúc nãy anh quá mê người, tôi không nhịn được !"
"Hừ..hừ..!"
Ninh Thịnh vừa ôm vừa dìu người đi, trên đường còn dùng tay xoa xoa eo hắn
Thần Túc thoải mái híp mắt, dựa hoàn toàn vài người cô
Đến lớp học, mọi người đều nhìn thấy cảnh này thì trợn mắt há mồm, là Thần Túc đó, ngoại trừ Bạch Liên và những người kia còn chưa từng thấy hắn nói chuyện lâu với ai đâu, vậy mà giờ lại để một cô gái vừa ôm vừa xoa nữa chứ
Đi xuống phía cuối dãy, cô ngẩng đầu nhìn lên, lúc nãy cô cảm nhận được ánh mắt một người nhìn cô, cảm giác như muốn xâm chiếm mình vậy, nhìn lên thì lại không thấy
Cô cong môi, cười nhẹ
Thú vị !
Người trong lòng bị cướp đi, Ninh Thịnh trầm mặt nhìn bé con nhà mình đang dựa vào người cô gái kia
Thật khó chịu
"Bạn học, cảm ơn bạn đã giúp anh mình, bây giờ đã có tụi mình rồi, bạn cứ ngồi vào bàn đi"