[One Piece] Hướng Dẫn Sử Dụng Lửa Đúng Cách

15. Trường Kỳ Kháng Chiến Nhất Định Thắng Lợi

Đôi lời tác giả: Tui ghét nhất là miêu tả, rất muốn viết trực tiếp kiểu Beige Prose nhưng huhuhu tui không phải Hemingway ToT

Lúc nãy đăng nhầm cái chưa beta kỹ, xin lỗi các bạn nhiều nha!

.

. .

Silvia ngáp ngoải xem lại đống ảnh chụp một lượt, ngẫm một lát vẫn quyết định đợi khi có cơ hội thì gửi cho tòa báo cách mạng.

Có vài tờ báo chuyên ẩn ý lên án chính sách hoặc tin tức vạch trần tội ác của Chính phủ, mà đến giờ vẫn nhởn nhơ chưa bị phong sát, động não chút là biết ngay đứng sau là tổ chức nào.

Trong thế giới mà vũ lực tương đương với tiền tài quyền lực, thật ra thì nàng vẫn ủng hộ Quân Cách Mạng nhất. Quý tộc không nên tồn tại, chó săn của quý tộc không nên tồn tại, hải tặc cũng không nên tồn tại.

Thay vì hình thành ba thế lực cân bằng để nhân dân chịu khổ, quả nhiên vẫn nên đập vỡ hết cán cân rồi xây lại từ đầu.

Cố lên các đồng chí, trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi!

... Ồ quên mất bây giờ mình đang là hải tặc.

Thiệt là một sự thật nẫu hết cả lòng mề.

Ace cầm hai túi đựng sách đi đằng trước, bị hai con mắt nhìn chằm chằm đến sởn tóc gáy, hắn bất đắc dĩ quay ngoái lại. "Có chuyện gì hả?"

"Tại sao thế giới này lại có Vua Hải Tặc mà không phải Vua Hải Quân hay Vua Cách Mạng?"

"...??"

Ace vò đầu bứt tai cố gắng suy ngẫm, nhưng dường như trông Silvia không quá bận tâm.

Thi thoảng có vài câu hỏi kỳ quái không hiểu nhảy từ đâu, mặc dù mới chỉ tiếp xúc vài ba ngày nhưng hắn cũng nhận ra, đôi khi Silvia chẳng hề cần được biết câu trả lời. Chẳng qua nàng chỉ tự nói với bản thân, mà vô tình bị người khác nghe thấy mà thôi.

Ngắm nhìn bầu trời trong xanh, Ace quyết định lái sang kế hoạch trong tương lai: "Ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi Logue Town, đến chỗ Shanks để cảm ơn rồi sau đấy đi tìm Râu Trắng nhé."

"À há cố lên, nghe tuyệt vời quá."

Silvia nhanh chóng quay về vẻ cười cợt ngả ngớn, móa ha ha ha thuyền trưởng yêu dấu, để xem cậu có lết xác được ra khỏi chỗ Tóc Đỏ không đã ~

Nhân tài ai cũng muốn sở hữu, chắc hẳn Tóc Đỏ sẽ không từ chối thu nạp Ace vào băng đâu nhỉ? Khi ấy thì nếu thách đấu Râu Trắng thì chắc chắn sẽ được nể tình giữ cho cái mạng.

Tóc Đỏ còn là thuyền viên cũ của Roger nữa, không biết chừng còn nuôi dạy ra Vua Hải Tặc thứ hai nha!

Còn về ước mơ của Ace, không phải Silvia không nghe, cơ mà một hải tặc đánh bại được Vua Hải Tặc thì chẳng phải sẽ trở thành tân Vua Hải Tặc sao?! Thật không hiểu cậu ta tính toán quy đổi kiểu gì...

Bên cạnh Ace vẫn thao thao bất tuyệt kể lại sự tích mất cánh tay oai hùng của Shanks, ban đầu nàng cũng không chú ý cho lắm, sau đó lơ đãng phát hiện gì liền khó hiểu chen ngang.

"Thế nên là, đường đường một Tứ Hoàng lại bị con hải vương vớ vẩn cắn đứt tay?"

"A? À ừm, đúng rồi..." Nghe vậy Ace cũng ngây ngẩn chốc lát, nhưng hắn nhanh chóng vứt điều bất thường này ra sau, cười cười. "Chắc là lúc đó nguy cấp quá, chỉ có thể vội cứu người trước thôi."

Silvia nheo mắt không rõ ý vị.

Không thể nào, nàng không tin tình cảnh nguy cấp đến nỗi không kịp bật cả Haki Vũ Trang. Nhất là một cường giả trải qua bao chiến đấu như Tóc Đỏ, càng nguy cấp thì thân thể càng phải phản ứng nhanh.

Khẳng định có âm mưu.

Người này quả thật không đơn giản như bề ngoài, không tài nào nắm bắt được. Nếu không phải đã chắc chắn sẽ không nằm ở hai phe đối nghịch, một ngày tự dưng biết Tóc Đỏ mới là BOSS trùm thì nàng cũng không bất ngờ.

Thấy nàng yên lặng, Ace nghiêng đầu tò mò: "Cậu quen Shanks trước rồi hả?"

"Quen thì có quen." Silvia xoa xoa cằm, "Nhưng mà mỗi khi nhìn vào người này, tôi luôn có cảm giác rất kỳ quặc."

Hiếm khi thấy Silvia nói chuyện đứng đắn được một lần, Ace cũng nghiêm túc dò hỏi: "Sao vậy?"

"Sau này gu thời trang của cậu mà rách rưới thảm hại như thế, tôi nhất định sẽ đạp cậu xuống biển nuôi hải vương."

"..." Lý do đấy sao?

—— Nói chung là tư duy của hai người sẽ không bao giờ chạy chung một đường ray nổi!

Ace sặc nước miếng quay mặt ra chỗ khác. Bất chợt nhớ ra mình vừa quên một điều rất quan trọng, hắn thở hắt một hơi dài:

"Vậy, cậu có đồng ý gia nhập băng hải tặc của tớ không?"

Khoảnh khắc vừa nói dứt câu, trái tim thiếu niên lại hơi thấp thỏm.

Ace không ngốc nghếch, không lạc quan vô tâm vô phế như Luffy. Hắn không biết nếu nàng từ chối thì mình nên làm gì, hắn thực sự không biết được nàng đang suy nghĩ thế nào, cũng không cảm nhận được nàng có thích thú hay không.

Có lẽ vì Silvia là đồng đội đầu tiên của hắn, có lẽ vì phần ký ức ảm đạm giấu sâu trong trí óc, nên một số phương diện nào đó Ace vừa tinh tế vừa nhạy cảm đến lạ lùng.

Nắng vẫn bỏng rát chói chang trên đỉnh đầu, Silvia không trả lời ngay tức khắc, nàng chỉ nhẹ nhàng hỏi lại.

"Cậu có chắc không? Tôi chỉ là một cọng bún sức chiến đấu bằng 5 thôi, tầm như Maximus thì có thể, nhưng tiến vào Tân Thế Giới là vớ bừa một tên cũng gϊếŧ được tôi đấy nha."

Ace trầm mặc không đáp.

Một lát sau, hắn mới hơi phiền muộn mím mím môi: "Xin lỗi."

"...Gì cơ?"

"Là do tớ quá yếu đúng không?" Thiếu niên có chút luống cuống kéo nhẹ góc áo nàng, rầu rĩ xoa xoa tóc, "Để cậu phải cảm giác không an toàn, là do tớ quá yếu. Xin lỗi."

"..."

Silvia ngây ngẩn nhìn xuống bàn tay của đối phương.

Hẳn là nhờ trái ác quỷ nên nhiệt độ cơ thể của Ace cao hơn người bình thường rất nhiều. Hơi nóng ấm đối lập hoàn toàn với da thịt lạnh buốt của Silvia, truyền sâu tới từng mạch máu tế bào, lạ lùng thay, nàng không hề thấy quá khó chịu.

"Cậu nắm bắt trọng điểm kiểu gì vậy? Vấn đề ở đây là tôi sẽ làm vướng chân cậu, hiểu chưa?"

Ace ủ rũ ngồi xổm vẽ vòng tròn: "(ノ_