Thế giới Huyền Thoại ( tạm thời đặt cái tên như vậy !) cảnh đẹp vô số, lên cao có mây mờ ẩn hiện, ôm ấp ngọn núi trong lòng, phía dưới lại có thạch lâm với vô số quái thạch đẹp đẽ, xa xa lại có cả thác nước nữa.
“ta đã lạc vào thế giới này đã gần một năm…rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu? Có ai biết được?”
Nỗi xốn xang trước vẻ đẹp thiên nhiên dần dần dịu xuống, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, cảm thấy tâm hồn rộng mở. Một con lạch nhỏ xanh xanh uốn lượn quanh co dọc theo dãy núi tuôn chảy, từ lúc John leo lên cao đến giờ, hắn cảm thấy thân thể nóng vô cùng, liền nhảy ùm vào dòng nước mát, rồi thả mình trôi xuống theo dòng nước tận hưởng cái cảm giác khoái lạc chốn thiên nhiên.
Chẳng biết trôi theo dòng nước được bao lâu, hắn cảm giác được dòng nước đã chảy chậm lại, rồi ngừng chảy. Hắn mở bừng mắt, dòng sông vẫn tiếp tục uốn lượn chảy về nơi xa, nhưng hắn thì đã bị sóng đẩy vào một đầm nhỏ ven sông.
Đột nhiên nước trong đầm bắn tung tóe, một bức hoạ tuyệt mỹ theo đó hiện ra trước mắt John. Một cô gái nhô lên khỏi mặt nước, mái tóc dài vàng óng xõa xuống đôi vai thon thả, khuôn mặt còn đọng lại vài giọt nước hệt như những viên ngọc, thật là xinh đẹp tuyệt trần, thanh tú thoát tục. cô rất trẻ, chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, đôi mắt trong sáng, hàng mi cong, sống mũi dọc dừa, cái miệng chúm chím cũng, hệt như tiên nữ hạ phàm.
Đưa mắt xuống thấp hơn John suýt chảy máu mũi. Ngay sát mặt nước, đôi gò bồng đảo kiêu hãnh vừa nhô lên, lấp loáng sáng, khơi dậy du͙© vọиɠ nguyên thuỷ nhất của con người.
Cùng lúc ấy, cô gái cũng nhìn thấy John, cặp mắt to sáng lộ vẻ kinh hoảng cùng cực. Cô liền la toáng: "Ối, người đâu... Da^ʍ tặc... "
John kinh hãi, không ngờ sự việc ngớ ngẩn này lại xảy ra với mình. Tội danh da^ʍ dật phóng đãng, đã mang thì thực khó mà rửa sạch được. Trong lúc luống cuống hắn nhảy chồm tới, kéo cô gái vào lòng, bịt miệng cô lại. Tấm thân mềm mại mịn màng trong tay khiến máu hắn rần rật..
Đột nhiên cô gái phát ra một luồng đại lực suýt hất tung hắn đi, cùng lúc tấm thân tuyệt mỹ bay vυ't lên khỏi mặt nước, đáp xuống bờ đầm. Cô mau chóng mặc lại quần áo.
Khi dòng lực đổ sang, John biết ngay sự việc không ổn rồi. Cô bé trông xinh xắn thanh khiết mà thực tế lại là một Pháp sư cao cường. Hắn cảm thấy phép thuật của cô gái này cao minh hơn mình rất nhiều. Nếu không phải vì hắn trôi được đến đây một cách im ắng thế thì đời nào chạm được vào người cô ta.
Nghe động, mười mấy người từ khu rừng gần đấy lao đến nhanh như chớp. Không trung láy động, một dải sáng loáng bay ra khỏi rừng, tạo thành một l*иg bình phong màu lam chắn kín cô gái. Đám người nọ cũng đã tới nơi, lập tức đứng quây lưng để chắn quanh cô ta.
John lúc này kiến thức không kém vừa nhìn thấy ánh sáng phóng ra đã biết ngay là phép thuật của một vị pháp sư, đồng thời cũng nhận ra mười mấy người kia đều là cao thủ võ học. Hắn cảm thấy thật đau đầu, tình thế này càng chứng tỏ cô gái kia tuyệt không phải là người thường, nếu không phải tiểu thư quyền quý thì cũng là cô chiêu nhà giàu, hắn đã dây vào hạng người không nên dây.
“bắt lấy hắn ta”-Cô gái kia tức giận ra lệnh.
Ngay lập tức hơn chục cao thủ đang đứng bảo vệ xung quanh cô ấy lao đến bao vây John. Hắn lập tức nói: “ Tiểu thư xinh đẹp… xin đừng làm vậy, chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
Nhường như cô gái kia không hề để ý những gì hắn vừa nói, những cao thủ đang bao vây hắn lập tức xông vào, người nào người nấy sức mạnh võ nghệ cao cường, John mặc dù cũng không tệ nhưng một lần đối đầu với nhiểu kẻ như thế cũng khiến hắn gặp khó khăn.
“ầm”
Một cao thủ trong số đó biết sử dụng phép thuật, một cánh tay khổng lồ được tạo từ đất đấm mạnh lên người hắn. John ngả lăn ra đất thì ngay lập tức những người cao thủ kia tiến lại khống chế, tay chân của hắn.
Cô gái kia tức giận tiến lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn đột nhiên cô phát hiện hắn mất đi một cánh tay thì sắc mặt có chút dịu lại đôi chút. Thế nhưng cô gái người hầu bên cạnh tức giận nói: “ tiểu thư…tên này đã dám có những hành động vô lễ với người chi bằng gϊếŧ hắn đi.”
Cô gái kia đột nhiên nói: “ ta thấy hắn mất đi một cánh tay…tội nghiệp quá.”
“tiểu thư à, cô đừng có thương người như thế chứ? Hắn là một tên da^ʍ tặc, nhất định đã hại không biết bao nhiêu cô gái khác rồi.”- Con bé người hầu kia bắt đầu thêm dầu vào lửa.
Cô gái xinh đẹp có mái tóc vàng được gọi là tiểu thư , chừng đó cũng đủ biết thân phận của cô ta thế nào rôi. Cô ấy nói: “ theo ngươi thì ta nên làm thế nào đây?”
Cô gái người hầu kia đáp: “ hắn nhìn thấy thân thể ngọc ngà của cô thì chọc đui con mắt hắn, đề phòng sau này hắn nói bậy bạ cắt luôn lưỡi của hắn. Hắn là một tên da^ʍ tặc nhất định hại rất nhiều cô gái nhà lành khác nên thiến hắn đi.” ( má !người hầu mà chém gió vãi chưởng, ác kinh vãi.)
Cô gái xinh đẹp có mái tóc vàng khó khăn nói: “ như vậy có ác lắm không?”
“không ác đâu, tiểu thư cứ để cho tôi lo.”- Nói xong cô gái người hầu kia tiến lại cạnh John, cô tức giận đá hắn một cái vào bụng. Hiện tại hắn đang bị những cao thủ kia khống chế, không tài nào động đậy gì được, muốn đá lại cũng không thể.
Hắn nhìn cô gái xinh đẹp kia nói: “ đó là hiểu lầm mà thôi…lúc đó tôi đang trôi theo dòng nước tình cờ gặp cô ở trong này..thực sự là hiểu lầm mà.”
“ngươi còn ở đó giảo biện hay sao?”- Cô gái xinh đẹp tóc vàng kia không khỏi tức giận nói như thế.
John lập tức đáp: “ tiểu thư xinh đẹp à…lúc đó vì quá hoảng sợ, ta cứ lo cô sẽ la toáng lên cho nên….nên mới ôm cô.”
“im ngay”- Cô gái người hầu cạnh đó lại tung cho hắn một cước nói: “ ngươi dám lăng nhục tiểu thư của chúng ta…tuyệt đối không tha…người đâu…mau cắt thứ đó của hắn đi.”
Cô gái tóc vàng ném cái nhìn đáng sợ về phía John đang nằm vật dưới đất, nói: "Hừm, thật không ngờ ngươi dám phỉ báng, sỉ nhục bổn tiểu thư, phải cho ngươi nếm mùi đau khổ mới được."
“người đâu…..thiến”- Cô gái người hầu hô lớn.
John nghe như sét đánh ngang tai, hắn hầu như muốn ngất đi.
Cô gái tóc vàng, chạy lại bên cạnh hắn, khuôn mặt vừa rồi còn ngăn cản chuyện này đột nhiên thay đổi 180 độ, trở nên hí hứng như sắp được xem cái gì đó cực kì thú vị.
John cảm thấy toàn thân run lên, hắn muốn giãy giụa, nhưng không nhúc nhích nổi, muốn thét gào, nhưng không thành tiếng. Chỉ trong tích tắc, mồ hôi đã ướt đẫm cả tấm áo. “Thân ta tựa cá nằm trên thớt, gặp phải ác ma này coi như xong đời rồi. Trời già khốn khϊếp muốn ta thành thái giám ư? Ta @#$%^&*()…” John thầm chửi rủa hàng tràng dài.
Một tên thị vệ rút trường kiếm, cố ý huơ huơ trước mặt John để doạ, làm cho hắn sợ đến nỗi nhắm tịt hai mắt lại. Mũi kiếm lạnh tê dí sát vào da khiến John nổi hết cả gai ốc. Người thị vệ cười ác độc, từ từ nhích kiếm xuống phía hạ thể John, sự kéo dài thời gian tra tấn đó khiến hắn khổ sở vô cùng, người như bong bóng xì hơi, thân thể cứ giật lên từng chập.
“khoan”-Ngay khi tên thị vị đó đưa cao tay định chém mạnh, thì cô gái tóc vàng kia đột nhiên ngăn lại, cô người hầu bên cạnh kì lạ hỏi: “ tiểu thư? Có chuyện gì vậy?”
Cô gái tóc vàng kia đột nhiên nói: “ ta nghe anh trai nói người đàn ông chỉ có duy nhất thứ đó mà thôi, nếu cắt đi ta thấy hắn tội nghiệp quá.”
“tiểu thư à, người thật nhân từ, bọn thuộc hạ vô cùng kính phục.”- Cô gái tóc vàng nhìn hắn sau đó lại nhìn xuống hạ thân của hắn, nhất thời cô đỏ mặt nói: “ ngươi tên gì?”
John lập tức đáp: “ John…cô có thể gọi ta như thế.”
“John?”- Cô gái tóc vàng nhìn sang cô người hầu bên cạnh hỏi: “ cái tên này hình như nghe quen quen đúng không?”
Cô hầu gái kia đáp: “đấy là tên của vị anh hùng trong truyền thuyết đã đưa người Ionia đến hòa bình, đánh bại quân đội Noxus đấy ạ, nhưng tiểu nữ thấy người đàn ông này không giống với vị anh hùng trong truyền thuyết đâu,người cùng tên xưa nay rất nhiều mà.”
Cô gái tóc vàng gật đầu nói: “ ngươi nói đúng à, ta nghe anh trai kể lại vị anh hùng ấy rất đẹp trai, võ nghệ và phép thuật cao siêu, đầu óc thông minh sắc sảo, không giống với người này, hắn còn bị mất một cánh tay nữa.”
John nghe họ nói thế hắn cũng không hiểu là hai người họ đang nói về ai, nếu hắn biết hai người họ đang nói về hắn chắc hắn kinh ngạc đến mức chết luôn rồi.
Một tên thủ hạ đang khống chế John xoay người hỏi: “ Tiểu thư? Tên này giải quyết sao đây? Có thiến hắn hay không?”
Cô gái nhìn chằm chằm John nói: “ tội chết của ngươi có thể tha, nhưng không thể để ngươi sống mà đi đây đó nói bậy bạ được, từ ngày hôm nay ngươi sẽ là người hầu của ta.”
“ầm”- như một tiếng sấm nổ lên trong đầu hắn, làm người hầu cho một cô gái mới 16-17t gì đó sao? Có nằm mơ hắn cũng không mơ được như vậy.
Cô gái người hầu thấy John ngơ ngác nhìn tiểu thư của mình tức giận nói: “ này, tiểu thư của bọn ta có lòng tốt tha cho ngươi còn không mau cảm tạ cô ấy mau.”
Cô gái tóc vàng đứng dậy cười cười vài cái tà bí nói: “ từ sau này ngươi sẽ là người hầu của ta, à, ngươi cũng đừng mơ thoát được ta nhé, những cận vệ xung quanh ta người nào cũng là cao thủ trong cao thủ cả đấy.”
John bị vài tên thị vị bắt đứng lên, rồi cúi cảm ơn tiểu thư của họ, sau đó những người kia thả John ra. Bây giờ chân tay thoái mái hắn muốn làm gì mà chả được tuy nhiên ngay khi hắn mới vừa định dời bước chạy đi thì ngay tức khắc, năm tên hộ vệ đã đứng chặn trước mặt, John cười cười nói: “ cùng lắm thì đi theo mấy người chứ có gì đâu?”
Cô gái tóc vàng kia tiến lại cạnh hắn, hai ngón tay để hình cây kéo đưa qua đưa lại trước mặt hắn nói: “ nếu ngươi có ý định bỏ trốn ta sẽ cho người thiến ngươi ngay tức khắc.”
“ực”- John nút một ngụm nước bọt, hắn thực sự không hiểu cô gái trước mặt mình là thiên thần hay ác quỷ nữa đây, sao cô ấy lại nhẫn tâm đến vậy.
“được rồi mau lên đường thôi”
John bị cô gái tóc vàng kia bắt mang theo một đống hành lý, cũng may mà hắn có sức mạnh vượt trội so với con người cho nên mới cảm thấy không có quá khó khăn lắm nhưng cũng không tránh khỏi vài lời rủa thầm trong đầu.
Cô gái tóc vàng xinh đẹp kia dẫn đầu đoàn của mình đi theo con đường mòn xuyên qua một cánh rừng, John đi bên cạnh một tên thủ hạ của cô, dáng người hắn cao to, ít nhất là cao hơn hắn một cái đầu, hắn hỏi: “ này…tiểu thư của mấy người là ai vậy?”
Tên thủ hạ đó liền đáp: “ cô ấy là Luxanna, là tiểu thư của dòng tộc danh giá nhất Demacia Crownguards.”
“Luxanna? Có phải cô gái đã lẻn vào buổi họp tối cao của Noxus và biết được kế hoạch tấn công Ionia không?”- John liền hỏi.
“phải chính là cô ấy! cô ấy rất tài giỏi vậy nên những người thuộc hạ như bọn ta rất kính trọng cô ấy, ngươi phải cảm thấy hãnh diện khi được làm người hầu của cô ấy.”- Tên thủ hạ ấy nói trong tự hào.
“hãnh diện cái con khỉ!”- John thầm mắng như vậy trong đầu nhưng không dám nói ra, bây giờ hắn vô cùng oán hận cái cô gái mang tên Lux ấy, ai ngờ rằng một nam nhân như hắn lại bị cô cho làm người hầu kia chứ.
Đột nhiên, ở còn đường mòn trong rừng cạnh đó xuất hiện một đám người, dẫn đầu là một tên công tử mặc đồ xa hoa lộng lẫy, khuôn mặt có chút gì đó hiện lên nét nham hiểm.
Lux nhìn thấy hắn và thủ hạ của hắn ta, khuôn mặt chợt có chút biến sắc, cô nói: “ Thế giới này thật nhỏ bé quá,không nghĩ lại gặp một tên như ngươi ở đây.”