Love Is Pain

Chương 14

Chiều nay, Nghiên Dương đang bàn công việc ở bang thì Lập Thành gọi: “Alo, hôm nay họp lớp mày có đi không”

“Chắc là không, mà đi làm gì, tao không rảnh” Nghiên Dương nhét tai nghe vào tai lật tài liệu xem.

“Đi đi chứ mày toàn kiếm cớ trốn tránh thôi. Mày lo ngại chuyện xưa đúng không? Nhưng giờ chúng mày có cuộc sống riêng hết rồi mà, nó cũng nghĩ ngợi chuyện chưa đâu” Lập Thành bình tĩnh nói. Anh nói đúng mà, quan trọng là hiện tại và tương lai chứ sao cứ phải suốt ngày nhớ mãi đến quá khứ.

“Rồi rồi, để tao xem đã” Nghiên Dương bất lực với thằng bạn mình

“Ok bạn, có gì mình gửi địa chỉ cho” Lập Thành tắt máy. Để cô bạn nhạt nhẽo cuồng công việc của mình đi đâu đó chơi thật khó.

“Tiếp tục đi” Nghiên Dương tắt máy nghiêm túc nhìn mọi người.

Nghe gọi xong cô tiếp tục bàn công việc với bang.

Bên này, Thanh Di đang ngồi ăn cơm tró của Ngọc Trân và Giai Kỳ. Giai Kỳ vẫn còn giận chuyện Ngọc Trân giấu mình chuyện làm việc ở Bạch Thị nên chẳng thèm nói chuyện với Ngọc Trân. Cô thì cứ dỗ nhưng bé người yêu vẫn thế, chẳng vơi đi tý nào. Hai người họ cứ như thế làm nàng tức thật á. Còn đang FA mà mấy người cứ tình tình tứ tứ suốt như này ai chịu nổi. Ngọc Trân làm đủ mọi kiểu, chọ tức, mè nheo, làm mặt xấu, cute các kiểu,... Giai Kỳ vẫn không quan tâm ngồi bấm điện thoại uống trà sữa.

“Giai Kỳ à, đừng giận nữa mà” với cái giọng mè nheo chua chát này của Ngọc Trân làm Thanh Di thấy ớn mà rùng mình. Thật sự Ngọc Trân không hợp để làm mấy cái như này.

“Kỳ Kỳ à, Kỳ Kỳ ơi...” Ngọc Trân cứ lắc lắc cánh tay của Giai kỳ làm nàng phát điên “Ngọc Trân, chị phiền quá đi mất”

“Em... em nói tôi phiền??” Ngọc Trân ngỡ ngàng lắp bắp nhìn Giai Kỳ. Trước đến giờ dù có như thế nào Giai Kỳ cũng chưa bao giờ nói cô phiền, cho dù cô làm nũng mè nheo như nào. Giai Kỳ vẫn không giận cô hay tức giận mà quát cô.

“Em... em xin lỗi Ngọc Trân em...” Giai Kỳ biết mình đã lỡ lời, tay chân luống cuống ôm Ngọc Trân.

“Em bỏ ra đi, không cần xin lỗi” Ngọc Trân dựt mạnh tay Giai Kỳ bỏ đi.

“Ngọc Trân chờ em” Giai Kỳ vội chạy theo. Chắc là lại giận dỗi gì rồi. Thanh Di bị bỏ rơi ngơ ngác không hiểu “Ủa gì vậy chời, đang ngồi chơi mà”

Chiều nay Nghiên Dương đang ở nhà thì có người gọi đến “Alo chị ơi, có chuyện em cần bàn với chị”

“có gì không Tú Ảnh, nói đi” cô bật loa ngoài chăm chú nhìn vào màn hình máy tính

“Bên Tần Bang muốn mua hàng bên ta” giọng nói trầm của Tú Ảnh vang lên trong điện thoại.

“Tần Bang??? Họ muốn mua gì” Nghiên Dương chau mày hỏi

“Họ muốn đặt bên mình 2 cây M4A1, 3 khẩu AK-47 và 1 cây MP5” Tú Ảnh lạnh lùng đáp. Tự nhiên bên Tần Bang lại muốn mua hàng bên mình, chắc chắn là có điềm xấu

“đợi tý chị đến liền” Nghiên Dương lấy tạm áo khoác chạy xuống nhà

“Mẹ ơi con đi có việc tý” Nghiên Dương thay giày nói với bà Dịch.

“Đi đâu đó, vừa mới về mà” bà Dịch cầm remote bấm TV quay sang nhìn con gái,

“Con đi tý thôi, à mà hôm nay con đi họp lớp không ăn cơm nhà đâu ạ” Nghiên Dương cầm áo chạy ra lấy xe phóng đi.

Hôm nay Vũ Lập Thanh đi bàn công việc hợp tác với công ty MT về chung cư BE. Ở nhà hàng Dream, Lập Thành ngồi đợi thì tranh thủ xử lý công việc ở Dịch Bang ( Nghiên Dương là lão đại, còn Lập Thành là lão nhị)

Đang ngồi thì có người đến trước mặt anh đứng “Chào anh, tôi ở bên MT đến bàn về chung cư BE” người con gái mặc quần jean rách gối với áo da thật khiến ai cũng không nghĩ đây là tổng giám đốc luôn á

“Cô là...” Lập Thành đứng dậy nhìn hỏi

“Tôi là Lê Minh Thư, tổng giám đốc công ty MT” Minh Thư cười mỉm

“À mời cô ngồi, chúng ta vào việc chính luôn nhé” Lập Thành đưa tay lịch sự mời Minh Thư ngồi

Hai người bàn công việc trong hai tiếng thì mới yên tâm kí hợp đồng.

“Hợp tác vui vẻ” Lập Thành bắt tay Minh Thư

“Tôi có việc xin phép đi trước nhé, hạn gặp lại Vũ Tổng lần sau” Minh Thư cầm túi xách đi thẳng ra ngoài.

“Alo” Lập Thành bấm máy gọi

“Có gì không” Nghiên Dương ngồi vắt chéo chân nói vào điện thoại.

“Còn việc gì không tao qua đón đi họp lớp” Lập Thành uống coffee nói vào điện thoại

“Qua đi, tao ở bang. Tú Ảnh em xem kĩ đi rồi báo cho chị” Nghiên Dương đưa 1 tập giấy để lên bàn.

“Ok” Lập Thành tắt mát lấy xe phi đến bang