Edit: Mei
Lục Chi Bắc nghi hoặc nhìn về phía Phương Thanh Vãn.
"Sao anh lề mề thế? Không muốn ly hôn sao?"
[Nếu như bây giờ mình đổi ý thì có mất mặt lắm không nhỉ? Nhưng ông xã vẫn quan trọng hơn huhu.]
Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng chán ghét của Phương Thanh Vãn với mình, trong đầu anh càng thêm nghi hoặc.
Anh đang gặp ảo giác đúng không?
Lục Chi Bắc đè đè huyệt thái dương. Sau khi kết thúc trận làʍ t̠ìиɦ thô bạo kia anh đã thức trắng cả đêm. Có lẽ do quá mệt nhọc nên mới xuất hiện ảo giác.
Anh cúi đầu định bụng tiếp tục kí tên.
[Lục Chi Bắc, em không chê kĩ thuật làʍ t̠ìиɦ của anh của anh quá tệ, cũng không chê côn ŧᏂịŧ anh quá thô cắm em muốn hỏng. Nên anh đừng kí tên có được không?]
Lục Chi Bắc cố nhịn không muốn nghe thanh âm nức nở nghẹn ngào kia, tiếp tực viết xuống chữ "Lục" đầu tiên.
[Cái đồ chết tiệt nhà anh! Anh muốn li hôn đúng không? Được, là bà đây đá anh trước. Hôm nay bà đây nhất định sẽ đi tìm 5 tiểu thịt tươi để đội cho anh 5 cái nón xanh. Làm mọi người đều biết anh chính là "Lục nón xanh".]
Trên tay Lục Chi Bắc dùng một chút lực khiến bút đâm thủng một lỗ trên đơn li hôn. Chỉ nghe đến vài tiếng xoẹt xoẹt, đơn li hôn đã bị anh xé vụn.
Tâm trạng của anh bây giờ chẳng khác gì vừa bị chó cắn xong.
Đương nhiên anh sẽ không tin việc ban ngày gặp quỷ, nhưng những lời kia vẫn khiến anh giận dữ.
"Anh Lục, anh có vấn đề gì sao?" Nhân viên công tác thấy sắc mặt Lục Chi Bắc không tốt thì vội vàng lo lắng hỏi. Rốt cuộc anh là nhân vật lớn như thế, chắc hẳn điều khoản trong đơn li hôn cũng rất rắc rối.
"Lục Chi Bắc, anh đang đùa tôi đấy à? Hôm qua đã nói xong là sẽ li hôn, bây giờ anh lại đang làm gì đây?"
Phương Thanh Vãn cười lạnh, một bộ nếu hôm nay Lục Chi Bắc không chịu li hôn thì cô sẽ gϊếŧ chết anh.
[Ông trời phù hộ, ngàn vạn lần đừng để Lục Chi Bắc bảo trợ lí mang bản sao đến đây.]
[Hừ, tên này mà còn có ý định li hôn nữa thì bà đây nhất định sẽ đi tìm tiểu thịt tươi. Dù sao người theo đuổi mình nhiều đến nỗi có thể xếp hàng từ đây đến Pháp.]
[Nhưng hình như những tiểu thịt tươi đó cũng không mlem bằng Lục Chi Bắc. Mà kệ đi, nếu tên xấu xa này dám vứt bỏ người vợ hiền thục dịu dàng hiểu chuyện như mình thì mình sẽ không bao giờ thích anh ta nữa."
Một câu nói cuối cùng này làm hô hấp của Lục Chi Bắc cứng lại. Phương Thanh Vãn thích anh?
Trong lúc nhất thời trái tim anh đập kịch liệt tới nỗi sắc mặt cũng có chút trắng bệch.
"Hôm nay không li hôn."
"Tôi nói cho anh biết nhé, thời gian của tôi quý giá lắm đấy. Nếu hôm nay không kí thì cả năm nay tôi cũng không có thời gian rảnh đâu. Đợi muốn đến đây để kí thì cũng là chuyện của một năm sau rồi."
[Đừng nói là sang năm, chính là ba năm sau tôi cũng không muốn li hôn. Lục Chi Bắc, coi như anh còn có chút lương tâm, không phí công tôi thích anh nhiều năm như vậy.]
Lục Chi Bắc nhìn vẻ mặt cực kì lạnh nhạt của Phương Thanh Vãn, thậm chí anh còn nghi ngờ trong não mình có máu bầm, bằng không sao anh có thể nghe được những lời như vậy?