Trans: Team CN
Chu Mộ Ngôn muốn bê nước đưa tới rửa chân cho Tô Nhân, cẩn thận từng li từng tí tránh đi chỗ bị bong gân của cô, lau khô nước, sau đó ôm cô đặt lên trên giường.
“Ngủ đi.” Người đàn ông nhẹ nhàng hôn lên trán cô: “Ban đêm anh ngủ trên ghế sô pha, có chuyện gì gọi anh.”
Tô Nhân nhắm mắt lại không để ý tới anh, người đàn ông chạm nhẹ ngón tay lên môi cô một cái, cười nhẹ nói: “Sao mà bĩu môi khó chịu thế, có phải là muốn anh ngủ cùng em? Cũng không phải không thể.”
“Hừ.” Cô gái thở phì phò kéo chăn qua che kín đầu, cô bực mình chết đi được, anh rể nói nhăng nói cuội......
*nói nhăng nói cuội: nói linh tinh, bậy bạ
Nhưng cô không tự đuổi anh đi được, mà hôm nay anh rể chủ động ra bên ngoài ngủ, trong lòng cô không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, nghe được âm thanh người đàn ông mở tủ quần áo, Tô Nhân lặng lẽ từ trong chăn thò đầu chui ra, nhìn anh ôm chăn gối đi về hướng phòng khách, nhưng anh không đóng cửa phòng ngủ lại cho cô.
Hẳn là......... Không sao đúng không?
Tô Nhân lo sợ nghĩ, anh rể hôm nay rất dịu dàng, anh bôi thuốc cho cô, xoa bóp, rửa chân, lo lắng hỏi cô có đau hay không? Lực bóp có đủ chưa?
Thật lòng cô rất thích anh rể, ở chung với anh đặc biệt vui vẻ, nhưng cô chỉ coi anh là anh rể thôi! Trong lòng không khỏi cảm thấy buồn bực, nếu là lúc trước không đồng ý để anh rể dạy mình bơi lội, mọi chuyện liền đã xảy ra sẽ khác đi chứ?
Sáng sớm hôm sau, Tô Nhân tỉnh dậy vì ngửi thấy mùi thơm của bữa sáng, anh rể đã làm cái gì vậy? Cô ngửi thấy mùi này giống như mùi hương của bánh bao hấp?
Cô nhúc nhích chân tay, cơn đau đã giảm hơn một nửa, vén chăn lên xuống giường, chậm rãi đi đến cửa phòng ngủ, người đàn ông quay lưng với cô, thứ đang đựng ngay trong bát là cái gì!
Chu Mộ Ngôn mới quay người lại đã nhìn thấy cô gái bé nhỏ, hai con mắt của cô mở to nhìn chằm chằm anh, anh âm thầm buồn cười, buông thìa xuống ôm ngang người cô lên đi vào phòng tắm, đặt cô ở trên ghế, vắt khô khăn mặt chuẩn bị cho rửa mặt cho cô.
Tô Nhân thoáng nhìn không gian vốn chỉ thuộc về một mình mình vậy mà bâu giờ lại có dao cạo râu, bàn chải đánh răng, rồi các loại dụng cụ của đàn ông, vừa tức vừa giận, không ngừng quát vào mặt anh rể Chu Mộ Ngôn: “Anh đem đồ của anh để vào nhà em làm gì?"
“Nhân Nhân.” Người đàn ông không trả lời cô, ngồi xổm xuống kéo những ngón tay tinh tế của cô, cười hỏi: “ Anh hôm nay làm bánh bao hấp, còn cả cháo nấm trắng, một lúc nữa em ăn xem có ngon hay không?
Chu Mộ Ngôn nói chuyện, Tô Nhân liền cảm thấy đói bụng, mấy tháng ra nước ngoài, cô cũng không nấu cơm, bình thường chỉ dựa vào sandwich cùng sữa chua hoa quả ăn cho qua bữa, cuối tuần thì cùng Tư Minh đi nhà ăn của người Hoa để cải thiện bữa ăn một chút, bánh bao hấp anh rể làm cô đã nếm qua, hương vị quả thực là cực phẩm, so với bánh bao ở những tiệm cơm bên ngoài không biết ngon hơn gấp bao nhiêu lần, cô nuốt một ngụm nước bọt, ngừng nói.
Ngồi trước bàn ăn, Chu Mộ Ngôn gắp một cái bánh bao thả vào trong bát, thổi một chút, đưa lên miệng của cô.
Tô Nhân quay đầu đi, giận anh một chút, thầm nói: “Em sẽ tự ăn, tay em cũng không có bị gì.”
Có lẽ là do quá đói, cô một hơi ăn liên tiếp bốn cái, còn uống một bát cháo nấm trắng đầy, dạ dày rất lâu chưa được thỏa mãn như vậy, Chu Mộ Ngôn mang dưa hấu đã được rửa sạch từ phòng bếp ra, dùng cây tăm đâm một miếng đút cho cô.
Ăn no rồi Tô Nhân cũng có sức lực để cãi nhau cùng với anh, nhìn chằm chằm anh, hỏi: Anh rể, chừng nào thì anh đi? Anh cần về giải quyết công việc trong nước nữa chứ?”
“Anh cuối tuần này sẽ phải trở về, có một cái hội nghị quan trọng nhất định phải tham gia, khoảng hai ngày sau sẽ trở lại.” Chu Mộ Ngôn nhìn cô nói.
Vậy mà vẫn còn muốn đến đây?
Tô Nhân thật sự không biết nói cái gì, lúc trước nghĩ là đi nước ngoài sẽ có thể hoàn toàn thoát khỏi anh, nhưng bây giờ tại sao lại cảm thấy còn khó hơn? Cô lại không thể tùy tiện thay đồi chỗ ở, cô có chút tức giận nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể nói: “Nếu anh muốn ở lại nước Y, anh nên tự tìm nơi để ở, đừng sống ở chỗ này của em.”
“Được.” Người đàn ông gật gật đầu: “ Nhân Nhân nói rất đúng, anh cũng cảm thấy cái chung cư này quá nhỏ, đêm qua anh ở trên ghế sa lon không ngủ được, trước kia đi siêu thị mua bột mì để chuẩn bị làm bánh nhân thịt cho bữa sáng của em , nguyên liệu nấu ăn ở siêu thị người Hoa bên cạnh chung này quá ít, một lúc nữa anh chuẩn bị đi MT* nhìn xem, giữa trưa làm thịt ngon cho em có được hay không?
*MT: Modern Trade (viết tắt MT) có nghĩa là thương mại hiện đại. Một số kênh MT thường được biết đến như: Chuỗi siêu thị, trung tâm thương mại, cửa hàng tiện lợi (circleK, Family Mark,..), siêu thị nhỏ lẻ.
“Anh rể, chúng ta như thế này là sao?” Tô Nhân thực sự không biết nên nói cái gì.
“Nhân Nhân, anh chỉ là muốn chăm sóc em.” Chu Mộ Ngôn vừa nói vừa nhìn cô, khuôn mặt tràn đầy sự dịu dàng: “Em yên tâm, em không đồng ý thì anh sẽ không lại ép buộc em.”
--