Trans: Cảnh Nhàn
"Mấy đứa bạn học đấy, bạn cùng bàn hồi cấp ba của Tiểu Nhân từ nước ngoài trở về, là con trai của giám đốc công an tỉnh họ Tư, Tư Minh."
Mẹ Tô rót một cốc nước đưa qua cho con rể, thở dài: "Trước đây khi con bé lên cấp ba, mẹ và bố con bé quản nó rất nghiêm khắc, sợ con gái đi chệch hướng, nhưng bây giờ Tiểu Nhân đã lên năm hai rồi, là con gái lớn rồi, cũng không thể giới hạn quá nhiều, cậu Tư kia đến nhà đón con bé đã mấy lần, không hề có dáng vẻ con cái nhà quan chức, mỗi lần gặp bố mẹ thì khách sáo liên tục gọi chú dì, mẹ thấy hình như thằng bé có ý với Tiểu Nhân, Mộ Ngôn, vừa khéo con cũng ở đây, giúp mẹ kiểm định thử xem."
Cậu Tư?
Trong lòng Chu Mộ Ngôn cười khẩy, em vợ vừa về nhà mấy ngày mà đã đi trêu chọc người đàn ông khác? Nghe giọng điệu của mẹ vợ đối với cậu kia cũng khá hài lòng, anh cũng muốn xem thử Tư Minh đó là người như thế nào!
Người đàn ông lại hỏi thêm vài câu rồi đứng dậy nói: "Mẹ, bây giờ con đi đón Nhân Nhân nhé, đã muộn như vậy con gái ở bên ngoài không an toàn, đúng rồi, mẹ không cần gọi điện cho em ấy trước đâu, con đi thẳng đến đó là được rồi, đừng để em ấy tưởng rằng mẹ thúc giục em ấy về nhà lại không vui mà trách mẹ, Nhân Nhân còn nhỏ, không hiểu người lớn đang quan tâm em ấy."
Chu Mộ Ngôn đợi bên ngoài KTV gần một tiếng đồng hồ, mới nhìn thấy em vợ và mấy người bạn học đang nói nói cười cười đi ra từ cửa chính, anh đi thẳng qua đó.
"Nhân Nhân, anh đến đón em."
"Anh...anh rể..."
Nhìn thấy Chu Mộ Ngôn, Tô Nhân theo bản năng nhớ đến những chuyện khó nói xảy ra giữa hai người ở bể bơi ngày hôm đó, trong lòng căng thẳng, Tư Minh vội vàng cúi đầu liếc nhìn cô gái, anh ta biết rằng bố mẹ nhà họ Tô quản cô nghiêm khắc, mỗi lần mình cùng bạn học đến nhà đón cô, mẹ Tô luôn hỏi địa điểm cụ thể, dặn cô về nhà sớm.
Anh ta hơi lo lắng, lúc nãy trong phòng riêng ca hát chơi trò chơi, các bạn trong lớp kêu nhiều bia rượu để trợ hứng, Tô Nhân cũng uống vài ly, mặc dù mình đã gọi sữa chua và kẹo cao su cho cô nhưng mặt cô lại ửng đỏ không thể che giấu được, lát nữa về nhà chắc sẽ bị mắng!
Người đàn ông trước mặt dáng người cao lớn, khiến cho người khác cảm thấy áp lực, Tư Minh vẫn cố gắng hết sức kêu "Anh rể", giải thích nói: "Anh đừng trách Nhân Nhân, hôm nay là sinh nhật của em, mọi người chơi đùa hơi lâu, lần sau chắc chắn sẽ không như vậy đâu ạ."
Ánh mắt Chu Mộ Ngôn chuyển quanh gương mặt anh ta, lại không nói gì với anh ta, kéo tay cô gái rời đi.
“Buông em ra.” Đến bãi đậu xe, bạn học đều đã đi hết rồi, anh rể còn đang kéo mình, Tô Nhân đẩy tay anh ra.
"Nam sinh kia là ai? Hai người có quan hệ gì?" Sắc mặt Chu Mộ Ngôn âm trầm khởi động xe, trước khi tới anh cảm thấy loại thiếu niên mười mấy tuổi không chính chắn này anh căn bản sẽ không để ở trong mắt, nhưng tên Tư Minh kia ban nãy vừa mở miệng đã gọi anh rể, lửa ghen trong lòng anh bùng cháy dữ dội, còn mở miệng kêu Nhân Nhân làm như thân thiết lắm vậy, cơn tức giận của anh lại dâng lên cao.
"Tại sao em phải nói cho anh biết?"
Tô Nhân bĩu môi, cô còn đang tức giận đấy, ngày đó anh rể đối xử với cô như vậy, vừa rồi còn thô lỗ kéo cô đi, mạnh đến mức siết tay cô đau đớn.
Người đàn ông quan sát cô gái, tinh ý quan sát thấy đỏ ửng khác thường trên khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt như xẹt qua một cơn gió lạnh, tức giận nói: “Em còn uống rượu với bọn họ sao?"
“Anh quản nhiều như vậy làm gì?” Tô Nhân nắm cổ tay của mình, hôm nay anh rể hung dữ quá, cô mới không thèm sợ anh, rõ ràng lần đầu tiên mình uống rượu còn là do anh dạy nữa đấy!
Chu Mộ Ngôn nhanh chóng nghĩ sang chuyện khác, hít thở sâu, tìm một đoạn đường vắng vẻ rồi dừng xe, trừng mắt nhìn cô, nghiêm mặt: "Tổng cộng em đã đi uống rượu bao nhiêu lần rồi? Cơ thể có chỗ nào không thoải mái hay không? Nói mau. "
Thấy cô gái ngậm chặt miệng không để ý tới mình, người đàn ông tức giận gật đầu, ngực phập phồng, cố nén lửa giận trong lòng: "Nhân Nhân, gan em to rồi? Mới về nhà mấy ngày mà đã không nghe lời, đi uống rượu với con trai, em có biết một cô gái làm điều này nguy hiểm như thế nào không? Sáng mai về thành phố C cùng anh. "
"Em không muốn về, anh rể anh còn ép em nữa, em sẽ nói ra chuyện ngày đó anh cưỡng bức em."
Hai mắt Tô Nhân căm hận nhìn anh chằm chằm, không hề lộ ra vẻ yếu thế.
Khóe miệng Chu Mộ Ngôn nhếch lên, cởi dây an toàn ra, ôm cô hôn mạnh.