Thứ Ta Yêu Là Bỉ Ngạn

Chương 4: Thất Sát

Sáng sớm ngày hôm đó, Nhan Y Miên trở về rất sớm. Cô sai người chuyển hết đồ của mình từ tẩm cung – Long Tâm cung qua Phượng Tâm cung.

Phượng Tâm cung và Long Tâm cung vốn là một cặp song cung được Đông Phương Trì đặc biệt cho xây dựng. Nó đại diện cho hoàng đế và hoàng hậu để bày tỏ "nhất kiến một lòng". Nhưng vì không muốn đi lại phiền phức nên Nhan Y Miên ở luôn trong Long Tâm cung.

Nhìn Phượng Tâm cung lộng lẫy hoành tráng trước mắt, Nhan Y Miên bỗng cảm thấy có chút cô đơn, nhưng chỉ là cảm xúc thoáng qua rồi bị cô dập tắt ngay.

Nhìn hoa viên trăm hoa đua sắc bỗng Nhan Y Miên thấy có chút gai mắt. Cô cho người nhổ hết toàn bộ không chút thương tiếc.

"Đem toàn bộ hoa bỉ ngạn ở Long Tâm cung qua đây trồng đi, trồng thêm nhiều hơn chút cũng được." Nhan Y Miên nhìn hoa viên trống trơn trước mắt chầm chậm sai bảo bọn nô tì và thái giám.

Nhan Y Miên cho người chỉnh lại Phượng Tâm điện một lượt trên xuống. Từ một cung điện lộng lẫy xa hoa giờ đây lại thêm vài phần thâm trầm, u ám. Nhìn vào không còn nhận ra đây là một đôi với Long Tâm cung nữa.

Đông Phương Trì biết chuyện nhưng cũng không có ý kiến. Hắn cũng không có lý do để giữ nàng lại. Chuyện nàng đã quyết hắn biết hắn không thể ngăn cản được. Hắn sai cận vệ thân tín của hắn là Long Quyết âm thầm theo dõi nàng.

"Trước lễ nạp phi, đừng để nàng làm loạn." Hắn ra lệnh cho Long Quyết.

Long Quyết "Vâng" một tiếng rồi rời đi.

Đông Phương Trì day day mi tâm. Hắn yêu Nhan Y Miên nhưng bây giờ hắn đã là hoàng đế. Hắn nạp phi là làm trái lời hứa với nàng nhưng hắn thấy cũng không có gì quá đáng. Hoàng đế nào mà không có hậu cung ba nghìn mĩ nhân chứ. Trong khi đây cũng là vì chính sự hắn mới làm vậy.

Tâm tư hoàng đế khó lường, thứ hắn cần bây giờ là quyền lực. Hắn đã thay đổi, hắn bây giờ cảm thấy yêu cầu ngày trước của Nhan Y Miên thật sự quá đáng. Hắn bắt đầu đánh sự nghi ngờ lên Nhan thừa tướng.

Ngày đó người đưa ra yêu cầu độc sủng không chỉ có nàng mà còn cả Nhan thừa tướng. Quyền lực trong tay thừa tướng thật sự quá nhiều khiến hắn luôn cảm thấy bất an. Hắn từ lâu đã cho người theo dõi động tĩnh của phủ thừa tướng nhưng đến nay vẫn không có ý bất thường. Sự nghi ngờ như mầm cây lớn dần trong thâm tâm hắn.

Khoảng thời gian này Nhan Y Miên bận rộn chỉnh đốn lại bang phái sát thủ của nàng. Nàng chính là Bang chủ của Thất Sát bang – bang phái sát thủ nổi danh khắp thiên hạ.

Mãi đến nửa tháng sau, nàng mới biết được tin tức Đông Phương Trì cho người theo dõi phủ thừa tướng của phụ thân nàng.

Nhan Y Miên không tin nổi vào tai mình. Hắn vậy mà lại dám làm ra loại chuyện này. Ngày xưa đúng là cả Nhan phủ đều mù mắt mới không nhìn ra bộ mặt thật của hắn. Cuối cùng thì nam nhân trên đời này đều cùng một loại, không có gì khác biệt.

Nửa tháng nay, ngày nào Đông Phương Trì cũng đứng trước tẩm cung của Nhan Y Miên nhưng nàng đến một cái liếc mắt cũng không thèm. Trực tiếp cho người đóng cửa không nói một lời.

Đông Phương Trì cứ đứng tầm nửa canh giờ lại rời đi. Hắn biết nàng còn giận hắn nên cũng không oán than gì. Nhưng trong sâu thẳm đáy lòng hắn đã có chút mất kiên nhẫn. Hắn đã xuống nước đến mức này nhưng nàng vẫn cố chấp như vậy.

Mãi đến ngày lễ nạp phi, Nhan Y Miên mới sắp xếp xong mọi thứ bên phía Thất Sát. Trong Phượng Tâm cung không một ánh đèn, nữ nhân cầm một bình rượu hoa quế ngồi trên mái nhà như ẩn mình vào đêm đen vô tận.

Hắc Lang yên lặng ngồi bên cạnh cô không một tiếng động, ánh mắt hắn nhìn cô có chút phức tạp. Xung quanh cô chỉ còn lại sự cô tịch, lạnh lẽo không chút ấm áp. Hắn muốn nhìn dáng vẻ hạnh phúc, vui vẻ trước đây của cô khi ở bên Đông Phương Trì.

Khó khăn lắm cô mới bước ra khỏi thế giới đen tối này vì y nhưng chính y lại một tay đẩy cô trở lại thế giới này một lần nữa.

Nhan Y Miên ngửa cổ uống một ngụm rượu lớn mới chậm rãi lên tiếng

"Phụ thân ta dạo này ổn chứ?" Cũng lâu rồi cô chưa về nhà thăm phụ thân. Vốn dĩ cô chưa rời khỏi hoàng cung là vì còn muốn cho Đông Phương Trì một cơ hội cuối cùng nhưng hắn lại dám nhắm vào người nhà cô. Vậy thì giữa cô và hắn không còn gì để nói nữa.

"Đông Phương Trì đang cho người theo dõi động tĩnh Nhan phủ nhưng không có hành động gì bất thường. Thuộc hạ đã cho người bảo vệ sự an toàn của cả Nhan phủ nên chủ nhân cứ yên tâm."

Nhan Y Miên rất tin tưởng Hắc Lang nên cũng không hỏi gì thêm chỉ "ừ" một tiếng rồi định đứng dậy rời đi. Nhưng lúc đứng dậy cô bỗng dưng chóng mặt đến suýt ngã. May mà Hắc Lang phản ứng nhanh nhạy lập tức đỡ lấy cô.

"Chủ nhân không sao chứ?" Hắc Lang lo lắng hỏi. Vì thân là một sát thủ chuyện sơ suất này chủ nhân chưa từng xảy ra.

Nhan Y Miên đứng vững lại, lòng có chút nghi hoặc nhưng vẫn bình tĩnh nói "không sao" rồi trở về tẩm cung.