Nhật Kí Của Một Cá Muối

Ngày đẹp trời để hết yêu.

Chợt nhận ra người ta đã không còn bất cứ chuyện gì cũng kể cho tôi rồi. Tình đã nhạt, thì có nhắc nhở cũng vô dụng.

Bần thần một lúc nhưng cũng rồi thôi. Người ta đã không còn nhiệt tình với mối quan hệ này nữa, nhắc nhở cũng bằng không. Người ta dần thay đổi, còn tôi vẫn như vậy.

Người ta ngày xưa để ý tới cảm xúc của tôi, còn bây giờ người ta đã không biết tôi đang vui thật, hay buồn thật đằng sau những cái nhăn mày nhíu mắt.

Trực giác của người phụ nữ cho thấy, người ta đang dần "hết yêu".Một ngày nào đó không xa, có lẽ sự nhạt này phá kén mà bay đi. Có cảm giác người ta có gì che dấu, như một tin nhắn, hay một cái thả tim?

Tôi không biết nữa, một người dùng 3 acc ?

Có lẽ,

Người ta, đang dần biến thành "họ",một từ vừa đủ để miêu tả sự xa cách, biểu hiện rằng người ta đã thoát dần ra khỏi cuộc tình này, bằng sự lạnh nhạt và thờ ơ.

Anh như con cáo, em như chùm nho xanh.

Em chín rồi anh lại bỏ em đi,

À, nho xanh.

2020.4.6