Nhật Kí Của Một Cá Muối

Bố tôi,

Sau khi nghe mẹ nói những lời như vậy,tự nhiên cảm thấy cũng không đến nỗi nào nữa,tâm trạng cũng tốt hơn."Vậy con học trường tư,một năm 30 triệu được không ạ?" "Được" :))) Các bạn cũng biết rồi đó,cái tình huống này thật làm người ta vui vẻ chết đi được.Nói đi thì cũng phải nói lại,tôi cũng sẽ không học trường có học phí lên tới 30 triệu đâu,tôi cũng biết gia điình tôi cũng không không phải khá giả gì lắm cho cam,tôi,cũng thương bố mẹ tôi lắm chứ.

....................................

Suốt tuần này,báo đài lúc nào cũng đưa tin về điểm thi đại học,năm nay có vẻ như bộ làm khó sĩ tử hơi nhiều,tổng số điểm 10 so với các năm thấp hơn rất nhiều,điểm trung bình chỉ từ 20-21 điểm,so với các năm khác thì rất là thấp.Khi nhận được điểm,ừm,cung không thấp lắm,đủ để apply vào trường nguyện vọng 1 của tôi,học viện ngoại ngữ,khoa tiếng Trung.Học phí 15 triệu một năm,cũng vừa sức với gia đình tôi.

Thế là đã hết cấp ba,bước vào cánh cửa đại học với bao ước mơ tràn đầy,tôi,một con cá muối* chính hiệu,lại tiếp tục bộ dạng không tim không phổi,vui vẻ khoái nhạc qua ngày..

cá muối: ý chỉ lười,có thể nằm liền không ngồi,có thể ngồi liền không đứng,một thuật ngữ của giới trẻ TQ.

...................................

Lúc tôi bắt đầu nhập học với tư cách là một cô sinh viên đại học,là bố dẫn tôi đi.Trước khi đi,mẹ có đưa cho bố tiền học phí của tôi,còn tiền thuê trọ,mua sắm các loại thì bố tôi lo.Bố mẹ tôi vốn là kiểu tiền ai nấy tiêu.Thật ra gia đình tôi cũng không phải là một gia đình hạnh phúc.Lương hưu của bố,chỉ bố tiêu.Lương của mẹ,mẹ lo cho con cái,chi tiêu hết trong nhà.Phải nói,mẹ tôi đúng là một người phụ nữ giỏi việc nước đảm việc nhà.Mẹ quán xuyến một trường học,gia đình tôi đâu ra đấy.Nhưng tôi vẫn biết,mẹ buồn.Mẹ buồn vì có một người chồng như bố tôi,gia trưởng,độc đoán và rất rất nóng tính.Vì lý do như vậy nên tôi cũng cố gắng nghe lời mẹ,ngoan ngoãn,12 năm đi học lúc nào cũng có giấy khen,không làm bố mẹ mất mặt.

Lúc chuẩn bị lên xe,mẹ có dúi vào túi tôi 2 triệu đồng,để tôi có thể mua những thứ tôi cảm thấy hợp lý,tránh cho lúc đi mua sắm với bố bị hạn hẹp,không thoải mái,vì mẹ vẫn luôn biết,bố tôi có phần hơi khó tính.

Đi tới một thành phố khác học,có lẽ,tôi sẽ bớt đi mấy phần áp lực vì phải chứng kiến cảnh bố mẹ tôi cơm không lành,canh không ngọt.

Tuy bố tôi là một người đàn ông gia trưởng,nhưng thật ra mà nói,ông cũng rất tình cảm.Sau khi chọn trọ,mua sắm đồ đạc trong phòng ổn định.Bố dẫn tôi đi làm hộ khẩu thường trú,vì lúc chúng tôi đến là đã hết giờ hành chính,nên học không tiếp dân nữa.Nhưng có lẽ họ thấy hình ảnh một người đàn ông già cả,tóc bạc dẫn theo một đứa con gái gầy gò,đen đủi thì chắc họ đã động lòng trắc ẩn mà hoàn thành thủ tục cho chúng tôi.

Vì là bố tôi muốn ra về ngày trong đêm đó,mà vì thời gian hoàn thành thủ tục lâu nên bố đã không kịp ăn cơm tối mà đã phải lên xe trung chuyển để lên bến xe.Trước khi lên xe,trên khuôn mặt của người đàn ông có vẻ gia trưởng,lạnh lùng đó có nét buồn,tôi như thấy được trong đôi mắt đυ.c ngầu vì đã mổ một lần đυ.c thủy tinh thể ấy có ánh lệ.Bố dặn dò đủ kiểu,dặn đi xe cẩn thận,học hành chăm chỉ,...đứa con gái út của bố thế mà đã lớn rồi,đã thành cô sinh viên đi,phải đi học xa nhà...."Thiếu tiền thì gọi về nhá,bố cho.."..

Cũng may là trên chuyến xe có người anh họ,cũng là đưa con vào nhập hoc.Nhờ anh chăm sóc,quan tâm bố tôi lúc ở trên xe,vì dù gì bố tôi cũng đã già,70 có lẻ rồi.

Mỗi lần nghĩ về đoạn quá khứ này,tôi vẫn thường rơi nước mắt.Thì ra người bố mà tôi đánh giá là nóng tính,gia trưởng cũng có phút yếu lòng như thế.

20:19